TRỌNG SINH PHẢN KÍCH: ĐẠI TIỂU THƯ ĐẾN TỪ VỰC SÂU - Chương 231: Gặp rắc rối

Cập nhật lúc: 2025-09-06 09:52:29
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau khi lấy tiền, Thời Cẩm chuyển ngay một triệu cho Phó Vân Chu để ứng gấp.

Còn mấy triệu thì giữ để kiếm lời.

Trong thời gian , cô tranh thủ nhanh nhất thể, chiếm lòng tin của Tần Vũ.

 

Chỉ khi sự tin tưởng, cô mới thể tiến hành bước tiếp theo, khiến đau thấu tim gan, sống bằng chết.

 

Tối hôm đó, Thời Cẩm nhận tin nhắn từ Phong Cảnh.

Tin nhắn đoàn phim rút khỏi Hán Thành, cũng rời theo đoàn.

 

Ngày hôm , đúng giờ hẹn, điện thoại của Thời Cẩm vang lên.

 

Vừa bắt máy, giọng đầy kích động của Tần Vũ truyền đến:

“Tiểu Cẩm, em đúng là thần tiên mà!

Nó thật sự rớt , bây giờ chạm sàn .

May mà hôm qua lời em, xuống tay.

Nếu mua , hôm nay ít cũng mất mấy chục ngàn.”

 

“Đó là công lao của Tần chứ, em chỉ gợi ý thôi, tính là gì cả.”

 

“Dù nữa, em cứu một vố lớn, nhớ kỹ ân tình .

Hôm nay em rảnh , nhất định mời em một bữa.

Em ăn gì, cứ việc .”

Tần Vũ hào sảng mở miệng.

 

“Em ăn… xiên nướng.”

 

“Được, thì ăn xiên nướng.”

 

Hán Thành một con phố ẩm thực vỉa hè nổi tiếng.

Cứ đến tối là chen chúc, khói lửa mịt mù.

Mùi đồ ăn thơm lừng lan tỏa khắp gian, hấp dẫn vô khách qua đường.

 

Ở vị trí trung tâm, một quầy xiên nướng tự chọn.

Tần Vũ và Thời Cẩm đối diện, giữa bàn đặt hai đĩa xiên nướng còn bốc khói.

 

“Anh thật ngờ, em cũng thích ăn giống .

Chúng đúng là duyên quá.”

Tần Vũ cảm khái.

 

“Thật ?”

Thời Cẩm tỏ vẻ ngạc nhiên.

 

“Dĩ nhiên là thật.”

Tần Vũ gật đầu chắc nịch. 

“Thật , đầu tiên gặp em, thấy thiết, kìm trò chuyện cùng em.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-phan-kich-dai-tieu-thu-den-tu-vuc-sau/chuong-231-gap-rac-roi.html.]

 

Thời Cẩm vẻ bất ngờ xen lẫn xúc động, nhưng trong lòng lạnh.

 

Kiếp , cũng từng với cô những lời y hệt như thế.

Khi đó, cô ngây ngốc tin là thật, xem như trai thiết, là chỗ dựa đáng tin nhất.

 

kết quả thì ?

 

Đổi chỉ là mối hận khắc cốt ghi tâm.

 

Nếu kiếp còn tin , thì cô đúng là ngu còn thuốc chữa.

 

“Tiểu Cẩm, em thấy cổ phiếu nào sẽ tăng, linh cảm gì ?”

Tần Vũ uống một ngụm bia, thuận miệng hỏi.

 

“Ừm…”

Thời Cẩm ngẫm nghĩ: 

“Em thấy TAO khá thuận mắt.”

 

“Thế ?”

Tần Vũ lập tức ghi nhớ.

 

“Anh Tần, chẳng lẽ mua thật ?

Lỡ mà lỗ thì trách em đó.”

Thời Cẩm cố ý đùa.

 

“Sao thể chứ.”

 

Cả hai ăn , câu chuyện xoay quanh đề tài chứng khoán.

 

lúc bầu khí giữa họ đang hòa hợp, thì một giọng khinh khỉnh, đầy ác ý đột ngột chen ngang:

“Ô hô, đây chẳng là Thời Cẩm, vị tiểu thư mới bước hào môn đó ?

Sao chạy đến cái chỗ rách nát ăn uống?

Với phận như cô, lẽ nhà hàng sang trọng chứ.

Ăn ở đây thì mất mặt quá .”

 

Bảy tám tên côn đồ lấc cấc tiến , trực tiếp vây quanh bàn của Thời Cẩm.

Những bàn xung quanh thấy tình hình , đều lục tục bỏ .

 

Tần Vũ đám lưu manh xã hội bất ngờ xuất hiện, sắc mặt lập tức căng thẳng.

Hắn cố gắng giả vờ bình tĩnh nhưng thực chân run lên bần bật, giọng cứng ngắc cảnh cáo:

“Các gì?

Nói cho các , ở đây qua nhiều.

Nếu dám chuyện phạm pháp, tuyệt đối thoát .”

 

Tên cầm đầu là Dư Gia Tích, đặt tay lên vai Tần Vũ, dùng sức, ấn mạnh trở ghế.

Loading...