TRỌNG SINH PHẢN KÍCH: ĐẠI TIỂU THƯ ĐẾN TỪ VỰC SÂU - Chương 378+379: Hậu trường kẻ chủ mưu - Sự thật năm xưa

Cập nhật lúc: 2025-10-06 10:08:02
Lượt xem: 54

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tần Quân Uyển cảm thấy tim thắt , dám thẳng mắt con gái.

“Làm là con nhà ai chứ. Sao con bỗng nhiên hỏi chuyện ?”

 

Lâm Uyển Nhi nắm c.h.ặ.t t.a.y , giọng căng thẳng:

“Mẹ, Thời Cẩm là con nhà họ Phong.”

 

“Con, con…”

Tần Quân Uyển sững , suýt nữa thốt lời nên , may mà kìm

“Làm thể là con nhà họ Phong , con tin từ ?”

 

“Là Tần Tĩnh với con. Nghe Thời Cẩm hôm qua lên Đế Đô.”

Lâm Uyển Nhi lo lắng, hoang mang:

“Mẹ, bây giờ ? Thời Cẩm căm ghét con đến , chắc chắn sẽ trả thù con.

Con đó nhẫn tâm, tàn độc lắm, nhất định sẽ trả thù con.”

 

Trong lòng Tần Quân Uyển run rẩy, nỗi sợ còn lớn hơn cả Lâm Uyển Nhi, nhưng bà dám biểu lộ :

“Không , con đừng sợ. Chúng chẳng với nó cả, nó sẽ hại chúng .”

 

Không!

!

 

Lâm Uyển Nhi chắc chắn, liệu khi Thời Cẩm đưa những hộp cơm cho Hoàng Dật Vân bên trong là thứ gì .

 

Nếu , đó chính là thù m.á.u một đời.

Thời Cẩm thể bỏ qua cho cô .

 

Điều , Lâm Uyển Nhi dám kể với Tần Quân Uyển, cô chỉ dằn xuống trong lòng.

Tần Quân Uyển ôm cô lòng, liên tục dỗ dành.

 

Đột nhiên, điện thoại trong túi réo lên, Tần Quân Uyển liếc , sắc mặt đổi, buông tay:

“Mẹ điện thoại một chút.”

 

Lâm Uyển Nhi vội vã rời , luôn cảm thấy nét mặt bà gì đó đúng.

Tần Quân Uyển trở về phòng, bước phòng tắm và đóng cửa mới máy.

 

Vừa cầm máy, đầu dây bên vang lên giọng mắng mỏ đầy sự mất bình tĩnh.

“Sao lâu thế mới máy?”

 

Tần Quân Uyển hốt hoảng giải thích:

“Lúc nãy chút bất tiện ạ.”

 

Đầu dây bên  lạnh lùng khịt một tiếng:

“Đứa trẻ đó về nhà họ Phong .”

 

Tim Tần Quân Uyển đập mạnh, bà giả vờ ngơ ngác:

“Sao thể chứ. Lúc chính ném nó xuống sông, thể còn sống?”

 

bảo bà g.i.ế.c nó, ai bảo bà tự cho thông minh mà ném nó xuống sông.”

 

“Đứa trẻ còn nhỏ như , tưởng nó ném xuống sông chắc chắn sẽ chết.

thật ngờ nó may mắn đến , mà vẫn sống sót.”

Tần Quân Uyển cố gắng biện bạch, thoái thác.

 

Nhắc đến chuyện đó, bà căm ghét Tần Chí Minh đến tận xương.

Tên ngốc Tần Chí Minh , theo sắp đặt của bà ,  giết đứa trẻ đó ngay, đem nó về Hán thành, gửi cô nhi viện.

 

Một năm , nếu vì Tần Chí Minh cần tiền gấp mà uy h.i.ế.p bà , bà còn chẳng đứa trẻ năm xưa vẫn còn sống.

Khi đứa trẻ vẫn sống, bà bí mật sai bày mưu tạo tai nạn, cho nó lặng lẽ rời khỏi cõi đời, nào ngờ như trời phù hộ, nó nữa tránh .

 

Bất đắc dĩ, bà chỉ còn cách đưa nó đến bên để trông nom, từ từ tính kế.

Khi ở bên, thể thoát khỏi tay bà .

Đáng tiếc chuyện như ý, con nhóc  như thể sinh hợp với bà, dù thế nào cũng chẳng thể thiết .

 

Giờ Tần Quân Uyển chỉ còn cách cứu vãn, cố khiến đối phương tin .

Nếu đối phương Tần Chí Minh nương tay, để đứa trẻ sống sót, nhất định bỏ qua cho bà .

 

Đầu dây bên xong lời giải thích của bà , giọng khàn đặc dồn đầy giận dữ, mắng:

“Ngu ngốc! Bà gây cho một rắc rối lớn.”

 

 thật sự ngờ con bé đó thể sống sót, cái mạng đúng là dai dẳng.”

Tần Quân Uyển cứng ngắc lên tiếng.

 

“Hừ.”

Người đối diện lạnh lùng hừ một tiếng.

 

Tần Quân Uyển cẩn thận đ.á.n.h lạc hướng:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-phan-kich-dai-tieu-thu-den-tu-vuc-sau/chuong-378379-hau-truong-ke-chu-muu-su-that-nam-xua.html.]

“Đứa nhỏ của , giờ nó vẫn chứ?”

 

“Đã cho nó phú quý vô biên, bà xem, nó ?”

Người đối diện lạnh lùng đáp.

 

“Vậy thì .”

Tần Quân Uyển từng mấy lén đến Đế Đô gặp con bé, nhưng loại hào môn như nhà họ Phong, bà căn bản thể bước , xa xa còn chẳng thấy .

 

luôn nhớ thương đứa con gái , trong lòng càng thêm áy náy với Uyển Nhi, vì thế mà đối xử với Lâm Uyển Nhi gấp bội phần, chân tâm thật ý mà bù đắp.

 

Người đối diện mở miệng phân phó:

“Nó trở về Hán thành . Bà mau tìm cách, khiến nó vĩnh viễn ở Hán thành.”

 

Những lời ngắn gọn, nhưng toát sát khí băng lãnh.

 

“Nhà họ Phong đều sự tồn tại của nó.

Nếu   tay, nhà phọ Phong nhất định sẽ điều tra, đến lúc đó…”

Tần Quân Uyển kẻ ngu dại.

 

Giờ mà tay với Thời Cẩm, thể sẽ nhà họ Phong phát giác.

Một khi tra đến, đó chính là ngày c.h.ế.t của bà , thậm chí nhà họ Tần cũng khả năng liên lụy mà tiêu tan.

 

Người đối diện nheo mắt, lạnh lùng :

“Không c.h.ế.t thì cho kín kẽ, để đối phương tra nửa điểm manh mối.

Nếu , phú quý ngập trời của con gái bà e rằng sẽ tan thành mây khói.

Nhà họ Tần các …”

 

Không cần hết, Tần Quân Uyển cũng hiểu rõ ý tứ trong đó.

Đây là sự uy h.i.ế.p trắng trợn, dùng Phong Vân Dao và cả nhà họ Tần để ép buộc bà .

 

Lòng Tần Quân Uyển phẫn nộ, nhưng ngoài mặt dám bộc lộ nửa phần, chỉ run rẩy đáp:

“Được,  hiểu .  sẽ khiến nó vĩnh viễn ở Hán thành.”

 

“Xem như bà thức thời.”

 

Điện thoại cúp máy, cả Tần Quân Uyển mềm nhũn sụp xuống đất, giống như tất cả sức lực đều rút sạch.

 

Đột nhiên, cửa kính phòng tắm kéo , Lâm Uyển Nhi ngay đó, kinh hãi .

 

Tần Quân Uyển giật , sững sờ chằm chằm con gái.

“Con… con ở đây?”

 

Trong lòng bà dấy lên lo lắng, đứa nhỏ đây bao lâu, thấy bao nhiêu?

 

Lâm Uyển Nhi dường như thấu sự lo lắng của bà , liền thẳng:

“Con hết tất cả những gì với đó.

Mẹ, rốt cuộc chuyện ? Đứa nhỏ năm đó là ai?

Sao còn một đứa con gái nữa? Người chuyện với là ai?”

 

Đối diện với chất vấn của con gái, Tần Quân Uyển nhiều lời:

“Những chuyện , con cứ xem như từng thấy.”

 

Lâm Uyển Nhi thể xem như gì xảy .

“Đứa nhỏ năm đó chính là Thời Cẩm ?

Người tay g.i.ế.c cô ?

Nếu cho con , con sẽ lập tức cho Thời Cẩm.”

 

Nói , Lâm Uyển Nhi lấy điện thoại , giả vờ gọi cho Thời Cẩm.

 

Tần Quân Uyển lập tức giật lấy điện thoại, sắc mặt u ám:

“Đừng hồ nháo.”

 

“Đã đến mức , còn giấu con?

Con rốt cuộc là con gái ruột của , con gái ruột của khác?”

Lâm Uyển Nhi bắt đầu hoài nghi, ánh mắt đầy nghi ngờ .

 

Thấy ánh mắt con gái như thế, Tần Quân Uyển bất đắc dĩ :

“Đã , sẽ cho con . Năm đó, m.a.n.g t.h.a.i song sinh.

Khi , đến Đế Đô thăm bạn, bất ngờ gặp tai nạn, sinh non, các con đời sớm.

Con còn một chị gái, nó tên là Vân Dao.”

 

Dù trong lòng Lâm Uyển Nhi sớm chuẩn , lúc xong vẫn chấn động đến mức ngây .

“Chị bây giờ ở ?”

 

“Ở Đế Đô, Phong gia.”

Tần Quân Uyển chậm rãi đáp.

Loading...