TRỌNG SINH PHẢN KÍCH: ĐẠI TIỂU THƯ ĐẾN TỪ VỰC SÂU - Chương 382+383: Bắt giữ Thời Cẩm - Điều tra sâu

Cập nhật lúc: 2025-10-11 12:52:16
Lượt xem: 40

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8KhLOjpTda

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thời Cẩm chính suy nghĩ của chọc , ngờ vì để cô chịu nhận một chút gì đó mà tốn ít tâm tư.

 

Đột nhiên, tiếng chuông điện thoại quen thuộc vang lên.

Thời Cẩm thu nụ , lấy chiếc điện thoại trong ngăn kéo .

Thấy là lạ, cô liền trực tiếp máy.

 

“Nhà họ Hoàng loạn thành một nồi cháo, bây giờ họ đang dùng lực điều tra chuyện Hoàng Dật Vân trúng độc.”

Giọng điệu bên thong thả .

 

“Âm thầm tung một chút manh mối, để bọn họ tự điều tra Lâm Uyển Nhi.”

 

Đối phương gật đầu:

“OK. Đừng quên chuyển tiền nhé.”

 

sẽ chuyển cho .”

 

Ngắt máy, nghiêng đầu sang đàn ông bên cạnh, sắc mặt đàn ông nghiêm nghị, khí chất trầm lặng.

 

“Lão đại, theo đuổi con gái nhà , chịu lộ phận. Làm cảm động ?”

Lôi Đình ngả ghế, giọng điệu lười nhác.

 

Diệp Thâm lạnh lùng liếc một cái:

“Làm việc của . Chuyện của , tiết lộ nửa câu.”

 

Thời Cẩm vẫn nghĩ Lôi Đình là cao thủ do thuê về, nào tất cả vốn dĩ trong sự sắp đặt của Diệp Thâm.

 

Lôi Đình nhún vai:

“Lão đại, cứ thế sẽ chẳng bao giờ bạn gái .

Cứ lặng lẽ bảo vệ phía , hề , chẳng là công dã tràng .”

 

Diệp Thâm quét qua bằng một ánh mắt lạnh băng.

 

Lôi Đình lập tức ngậm miệng.

Không ngậm thì ngày mai thể sẽ phái sang Nam Phi đào mỏ .

 

Diệp Thâm cúi đầu, khuôn mặt thiếu nữ màn hình điện thoại, ánh mắt thâm sâu.

Cô giống như một mê cung, phá một lớp thì hiện một lớp khác, khiến thể kiềm chế ham ngừng khám phá.

 

Những sự vật con thể khơi dậy hứng thú của   còn bao nhiêu.

Diệp Thâm khép mắt, chiếc xe lặng lẽ chạy trong màn đêm.

 

Hiệu suất việc của Lôi Đình cao.

Âm thầm tung manh mối, dẫn dắt đám nhà họ Hoàng đang rối rắm như ruồi đầu tìm đến, họ manh mối liên quan đến nhà họ Lâm.

bọn họ tìm đến Lâm Uyển Nhi, mà là Thời Cẩm.

 

Hôm , Thời Cẩm thấy tiếng gõ cửa, mở liền thấy một nhóm bên ngoài, dẫn đầu là nhà họ Hoàng, phía còn mấy cảnh sát mặc cảnh phục.

 

đám mặt, ngẩn một lúc.

 

Trời ạ!

Không lẽ họ nên tìm Lâm Uyển Nhi , tìm đến cô?

 

“Xin hỏi, cô là Thời Cẩm ?”

Một cảnh sát trẻ lên tiếng.

 

, là .”

 

“Là thế , theo điều tra, cô liên quan đến việc mưu hại ông Hoàng Dật Vân, chúng cần cô theo về phối hợp điều tra.”

Thấy cô ngơ ngác, viên cảnh sát giải thích:

“Cô đừng lo, chỉ là phối hợp điều tra thôi. Nếu vấn đề gì thì sẽ về ngay.”

 

Ý trong lời  chính là:

Nếu vấn đề, thì sẽ thể trở về nữa.

 

“Được, . Để  lấy điện thoại và túi .”

 

Thời Cẩm phòng, mở ngăn kéo, lấy chiếc điện thoại đặc biệt , nhanh chóng gửi cho Lôi Đình một tin nhắn, đó khóa , mang theo vài món đồ rời .

 

Vừa bước cửa, cô chạm ánh mắt độc ác của Hoàng phu nhân.

Cái như thể đang một kẻ sát nhân.

Nếu Hoàng tổng bên cạnh, e là bà xông đến xé xác cô.

 

Thời Cẩm chỉ liếc bà một cái, đó bước lên xe cảnh sát.

 

Bên , Lôi Đình đang chơi oẳn tù tì với Cô Lang.

Điện thoại rung, tiện tay cầm điện thoại lên , phát hiện là tin nhắn từ cô gái lão đại xem trọng, lập tức dừng trò chơi ngay.

 

Vừa tin nhắn, liền bật một câu chửi.

“M* nó! Đầu óc của cả nhà họ Hoàng đều ngập nước hết ?”

 

Anh chuẩn xong thứ từ sớm, chỉ đợi bọn họ manh mối, tìm sự thật Lâm Uyển Nhi hạ độc.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-phan-kich-dai-tieu-thu-den-tu-vuc-sau/chuong-382383-bat-giu-thoi-cam-dieu-tra-sau.html.]

 

Khốn kiếp!

Manh mối rõ ràng như , thế mà vẫn tìm !

Một lũ vô dụng, thật sự quá vô dụng!

 

Cô Lang thấy Lôi Đình tức giận đến mức gân xanh nổi đầy trán, liền bước đến, vỗ vai :

“Là thằng nhãi nào tức giận ?”

 

Lôi Đình hất tay , lạnh giọng:

xử lý chút việc.”

 

Cô Lang theo bóng lưng rời , khóe mắt nheo , ánh thâm sâu.

 

Công ty đầu tư FX ở Thượng Hải.

 

Tịch Cảnh ôm một chồng tài liệu bước văn phòng tổng giám đốc.

Anh đặt phần tài liệu công việc lên phía bên trái của bàn, đó đặt riêng một tập hồ sơ khác sang bên .

 

“Phong tổng, đây là tài liệu ngài , tất cả đều liên quan đến tiểu thư.”

Tịch Cảnh thức thời, khi chuyện, trực tiếp gọi Thời Cẩm là “tiểu thư”.

 

Phong Hành gật đầu, cầm lấy tập hồ sơ bên xem.

Ngay từ khi những trang đầu, lông mày nhíu chặt, tiếp tục lật từng trang phía , từ đầu đến cuối hề giãn .

 

Ngón tay trỏ của  gõ nhẹ lên hai chữ “Lâm gia”.

 

Nhận nhầm ?

Xét nghiệm DNA sai?

 

Khóe môi Phong Hành khẽ nhếch lên, lộ nụ lạnh giá.

 

Anh rút một chiếc điện thoại cũ kỹ, bấm gọi lâu liên lạc:

“Giúp điều tra Lâm gia. Không chuyện ăn, là chuyện riêng tư của vợ chồng Lâm gia.

, trọng điểm là khi họ nhận con gái. Càng nhanh càng .”

 

Cùng lúc đó, trong phòng thí nghiệm, Phong Bách cũng nhận tập hồ sơ gần giống như .

 

Anh cúi đầu, chăm chú lật từng trang, kỹ từng câu chữ.

Những dòng tường thuật ngắn ngủi , vẽ nên bộ quãng đời đây của em gái .

 

Trong đó, chẳng lấy một chuyện nào khiến vui vẻ, chỉ thấy bóng dáng gầy gò, cô độc của một cô gái nhỏ, lầm lũi bước con đường đầy gai nhọn.

 

Phong Bách siết chặt tập hồ sơ, trực tiếp vo tròn tờ giấy, đôi mắt sắc lạnh cặp kính gọng vàng dừng hai chữ “Lâm gia”.

 

Con gái Lâm gia?

Thật thú vị!

 

“A Man, giúp điều tra chuyện khi Tần Quân Uyển sinh con năm đó.”

 

Người ở đầu dây bên mới tra xong tư liệu về Thời Cẩm, tất nhiên Tần Quân Uyển là ai, đó liền kinh ngạc :

“Phong Bách, chuyện bà sinh con là chuyện gần hai mươi năm .

Đó là cuối thập niên 80, chuyện xa như , điều kiện lúc đó so với bây giờ.

Điều tra thế nào đây, khó quá.”

 

Phong Bách hiểu rõ độ khó, nhưng luôn cảm thấy Lâm gia vấn đề, đặc biệt là Tần Quân Uyển.

 

“Cậu cứ cố gắng hết sức, tìm bao nhiêu thì tính bấy nhiêu.”

 

Người bất đắc dĩ xoa trán:

“Được thôi. Ai bảo từng cứu mạng chứ.

sẽ thử, nhưng đừng kỳ vọng quá nhiều. Dù thì thời gian cũng quá lâu .”

 

“Được.”

Phong Bách đẩy gọng kính sống mũi, giọng trầm :

“Cứ hết sức là .”

 

Tại phim trường, khi xong một cảnh, Phong Cảnh rời máy thì trợ lý Tiểu Bắc đưa hồ sơ cho .

 

“Cảnh ca, bên gửi đến, đây là tài liệu .”

 

Phong Cảnh nhận lấy, xé túi hồ sơ, bắt đầu .

Khuôn mặt tuấn mỹ của dần trở nên u ám.

 

Anh vốn chuẩn tâm lý rằng cuộc sống đây của tiểu Cẩm sẽ .

ngờ, cái gọi là “ , còn tàn nhẫn hơn tưởng nhiều.

Tuổi còn nhỏ, tự sống, chịu bao khổ cực mà ai thể tưởng tượng.

 

Trợ lý Tiểu Bắc thấy sắc mặt Phong Cảnh càng lúc càng khó coi, sợ đến nỗi rụt cổ, dám thở mạnh.

 

Hai mươi năm , thể cô gánh chịu những khổ sở đó.

từ nay về , tuyệt đối sẽ để cô chịu thêm một chút ủy khuất nào nữa.

Loading...