Trọng Sinh Phản Kích, Đại Tiểu Thư Đến Từ Vực Sâu - Chương 442+443: Phong Bách Xuất Hiện - Anh Hai Xuất Sắc Như Vậy
Cập nhật lúc: 2025-11-21 08:36:37
Lượt xem: 24
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thời Cẩm thẳng thừng vạch trần mục đích của An Nhược Hi.
Cô nào đến để cầu xin tha thứ, rõ ràng là đến để cầu xin che chở.
Che chở?
Thời Cẩm lạnh lùng nhếch môi:
“Cô cho rằng, với những việc cô , cô xứng đáng để che chở ? Người thường bảo ‘Lấy đức báo oán’, nhưng nếu như , thì còn gì để báo đức nữa?”
“Từ đến nay, Thời Cẩm luôn ân oán rõ ràng. Muốn mở miệng che chở cô, cô tư cách ?”
Câu chỉ nhắm một An Nhược Hi, mà còn cả Thẩm Mộng Lê.
An Nhược Hi chặn họng, á khẩu lời nào.
Tiếng chuông lớp vang lên, Thời Cẩm cô :
“Nếu ở giảng, thì phía .”
An Nhược Hi chẳng hề động đậy, lớn tiếng chất vấn:
“Rõ ràng chỉ cần cô một câu là thể giải quyết, tại thể tha cho ? Rõ ràng cô tổn hại gì, tại cứ bám lấy mãi buông?”
“Để cho cô tại !”
Đột nhiên, một giọng trong trẻo, dễ như suối mát vang lên từ ngoài cửa lớp.
Tất cả trong phòng học lập tức giọng thu hút, ánh mắt đồng loạt về phía cửa. Một dáng cao ráo, thẳng tắp xuất hiện trong tầm mắt của .
Người đàn ông mặc bộ vest cắt may ôm dáng, bước chân dài vững vàng. Mái tóc trung dài, vài sợi lòa xòa rơi xuống chân mày. Phía cặp kính gọng vàng là đôi mắt sắc bén, tựa như thấu lòng .
Dù đeo kính, cũng thể che giấu gương mặt góc cạnh, tuấn mỹ. Trên toát lên một khí chất thanh nhã cao quý, là một sức hút riêng biệt khác hẳn vẻ tà mị của Phong Cảnh, sự lạnh lẽo của Phong Hành.
Trong lớp, bất kể là nam nữ, đều đàn ông mắt hấp dẫn, ánh dõi theo từng bước chân đang tiến đến gần Thời Cẩm của .
An Nhược Hi chằm chằm đàn ông tuấn mỹ mắt, nuốt nước bọt.
Trong đầu Thẩm Mộng Lê cùng những xung quanh đều dấy lên một thắc mắc.
Người đàn ông là ai?
khi tiến đến gần hơn, dần nhận gương mặt lớp kính mang một bóng dáng quen thuộc.
Một fan của Phong Cảnh kêu lên thất thanh:
“Phong Cảnh! Là Phong Cảnh!”
Tiếng hét như bật công tắc, cả lớp học lập tức sôi trào, đặc biệt là những fan đang mong trở .
“Phong Cảnh, đừng rời giới giải trí ?”
“Chúng em nỡ rời xa !”
…
Phong Bách những gương mặt đầy mong mỏi xung quanh, đôi môi mỏng khẽ nhếch, bật năm chữ:
“ Phong Cảnh.”
chẳng chịu tin.
“Anh Phong Cảnh, đừng tưởng đeo kính là bọn em nhận . Dù hóa thành tro, bọn em cũng nhận . Trên đời ai thể xuất sắc sức hút giống thế .”
Fan kích động ngừng khen ngợi.
Tất cả những ai yêu thích Phong Cảnh đều gật đầu phụ họa lia lịa.
Phong Bách: …
Đám fan giả !
Thời Cẩm: …
Thời Cẩm bật , đàn ông mặt, giải thích với :
“Anh là hai của , Phong Bách.”
Phong Bách thấy tiểu Cẩm gọi là “ hai”, khóe môi vui vẻ cong lên.
Anh hai!!!!
Mọi lập tức hóa đá tại chỗ.
Thẩm Mộng Lê đang Phong Bách một cách say mê, chợt phát hiện so với Phong Cảnh, đối phương càng cuốn hút hơn, càng mê hơn. Một ánh mắt khiến khác đắm chìm, chính là tình cảnh của cô lúc .
An Nhược Hi hồn, định rời , nhưng Phong Bách chặn đường.
Anh nheo mắt, lớp kính, đôi mắt lạnh lẽo khóa chặt lấy cô gái mặt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-phan-kich-dai-tieu-thu-den-tu-vuc-sau/chuong-442443-phong-bach-xuat-hien-anh-hai-xuat-sac-nhu-vay.html.]
Lá gan của thật lớn.
Một đủ, còn dám tái phạm hai!
“Không cô tại ? Để cho cô !”
Phong Bách gằng từng chữ thốt :
“Bởi vì, cô xứng!”
Giáo sư bước giảng đường, thấy cả đám sinh viên đang ồn ào, liền quát:
“Các em gì ?”
Sinh viên thấy giọng giáo sư lập tức ai về chỗ nấy, chỉ còn Phong Bách và An Nhược Hi lẻ loi ở giữa.
Giáo sư đẩy gọng kính lão lên, hai , :
“Nếu dự thính thì xuống cuối lớp. Không thì ngoài. Đừng ảnh hưởng các bạn khác học tập.”
An Nhược Hi đỏ mắt, chạy khỏi phòng học.
Ánh mắt của Phong Bách rơi lên Từ Tạ Trạch. Cảm nhận ánh , Từ Tạ Trạch lẳng lặng ôm sách, lặng lẽ dời hàng ghế .
Cậu , Phong Bách liền thẳng thừng xuống vị trí đó.
Trên bục giảng, giáo sư liếc , trong lòng âm thầm lắc đầu.
Bọn trẻ bây giờ chẳng chuyên tâm học hành, chỉ yêu với đương. Không chịu học hành t.ử tế thì xã hội chỉ thiệt .
“Bài , một bạn thử quan điểm của về việc vận dụng màu sắc.”
Ánh mắt của giáo sư quét khắp lớp một lượt, cuối cùng dừng ở Thời Cẩm.
“Bạn nữ hàng thứ năm, chính giữa, em hãy trả lời .”
Bị gọi tên, Thời Cẩm dậy:
“Mỗi đều cảm nhận khác về màu sắc. Ví dụ như màu đỏ, mạnh mẽ, vui mừng, tác dụng kích thích, dễ khiến con sinh xúc động. Nó cũng là sự biểu hiện của tinh thần, tức giận, nhiệt huyết, sức sống. Còn như màu cam, cũng là một gam màu khơi gợi sự hưng phấn…
Người khác , tâm trạng khác , cho dù là cùng một màu, cũng sẽ mang đến cảm xúc khác . Trong việc vận dụng màu sắc…”
Giáo sư gật gù, hiệu cho cô xuống:
“Em mới một phần. Thực việc vận dụng màu sắc thể là…”
Giảng đến giữa chừng, giáo sư đưa câu hỏi:
“Có bạn nào , Trung Quốc bắt đầu ghi chép về màu sắc từ khi nào, lúc nào mới sự phân loại?”
Cả lớp im lặng, nhiều vội vàng lật sách tìm.
Giáo sư :
“Thế nhé, gọi một bạn trả lời thử.”
Nói , ánh mắt ông rơi xuống Phong Bách:
“Bạn học , em hãy thử xem.”
Ngay lập tức, bộ ánh mắt đều đổ dồn về phía . Có chờ xem trò , cũng lo lắng .
Phong Bách cũng nghĩ rằng vị giáo sư gọi .
Thời Cẩm lén đáp án giấy, nhưng còn xong, thấy bục giảng truyền xuống giọng nhắc nhở:
“Các em xung quanh nhắc, đặc biệt là bạn nữ bên cạnh.”
Bàn tay cầm bút của Thời Cẩm lập tức cứng .
Xung quanh tiếng khẽ, nhiều nhịn đến run vai.
Nghe , Chu giáo sư khó đối phó, quả nhiên là thật.
Rõ ràng là ông đang cố ý nhắm Phong Bách.
Thời Cẩm ném cho một ánh mắt “lực bất tòng tâm”.
Anh hai, tự lo cho !
Phong Bách bình thản đáp:
“Trong giáp cốt văn xuất hiện các chữ như lục, thanh, hoàng…”
Chu giáo sư xong, hứng thú hẳn lên:
“Quá trình lịch sử phát triển của minh họa, em thử .”
Không ít sinh viên phía mà ngơ ngác, họ tưởng sẽ đường trả lời, nhưng liền thấy Phong Bách chậm rãi giải thích, từ những bức vẽ vách đá nguyên thủy, rõ từng bước.
Đối diện với câu trả lời diện , vị giáo sư kìm đưa thêm một câu hỏi, một câu nữa.
Cả lớp chỉ thấy hai giọng vang lên, một sắc bén đặt câu hỏi, một lưu loát trả lời.
Toàn bộ sinh viên trong phòng đều kinh ngạc lắng , từng đôi mắt tròn xoe , ánh lên sự sùng bái.