Theo lý thuyết với tính tình của  Hoắc, dù chuyện    giải quyết, thì bà  vẫn  cho Tô Thanh Thanh sắc mặt  mới đúng.
Vậy mà hai  bọn họ còn  thể tới nơi  chụp ảnh cưới.
Vân Chi
Phải  rằng chuyện tới Đông Lâm thị chụp ảnh cưới ở huyện Khai Vân coi như hành vi xa xỉ. Bình thường vợ chồng sắp cưới đều chụp ảnh ở huyện thành, chụp lấy hai tấm   là . 
Giống như  cô đang nghĩ gì, hoặc là nóng lòng chứng minh bản , Tô Thanh Thanh đắc ý, : “Chị, chị  , tất cả  nhà họ Võ đều  bắt  ,  ?”
“Khả năng Võ Đại Minh sẽ  b.ắ.n chết, Võ Thắng Lợi  lẽ sẽ  phán tù chung .”
Đây chính là hình phạt đời  của hai  . Tô Thanh Thanh  rõ, nên   chắc chắn.
 mà chuyện  thì liên quan gì tới việc cô  kết hôn?
Rất nhanh Tô Thanh Thanh   cho cô câu trả lời, mặt cô  vô cùng xán lạn: “Nói  thì, việc  còn  cảm ơn chị.”
“Nếu   do chị  Võ Thắng Lợi quyên hai mươi vạn, khiến xã hội chú ý,  cũng   cơ hội vặn ngã  .”
Tô Nhuyễn nhướng mày: Cô  vặn ngã nhà họ Võ?
Hoắc Hướng Dương cũng mang vẻ mặt thưởng thức  Tô Thanh Thanh : “May  Thanh Thanh dũng cảm cử báo   với các phóng viên,  đó còn cẩn thận thông qua các chuyện  Võ Thắng Lợi từng  phát hiện   nhiều manh mỗi, hiệp trợ đội điều tra hình sự của thành phố nhanh chóng phá  vụ án Võ Đại Minh.”
Tô Thanh Thanh ngượng ngùng : “Thật  em chỉ cảm thấy quá   với ,   với nhà họ Hoắc, mới nghĩ  ăn cả ngã về , cùng lắm thì c.h.ế.t chung với  . Không ngờ bọn họ ở ác gặp dữ, rơi  kết cục như .”
Hoắc Hướng Dương  đau lòng  thương tiếc, khẽ vỗ bả vai Tô Thanh Thanh: “Là vì em cẩn thận còn dũng cảm thôi, em chính là  hùng của huyện Khai Vân chúng .”
Tô Nhuyễn:……
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-sau-khi-bi-cuop-doat-van-may/chuong-147-anh-hung.html.]
Lời  hình như  khoa trương nhỉ?
Có điều     khả năng . Võ Đại Minh là vua xứ mù mười mấy năm, những vụ án ông  gây  nhiều  đếm xuể. Đời   khi đội điều tra hình sự bắt  mới bắt đầu điều tra, chỉ điều tra thôi cũng tốn gần hai năm , thậm chí  vài vụ án bí ẩn,  khi ông   tử hình, điều tra những  khác mới tuôn .
Những việc   khác  , Tô Thanh Thanh trọng sinh   rõ ràng, dù  nhớ  đầy đủ, nhưng chắc chắn mấy tình tiết quan trọng đều nhớ rõ. Chỉ cần cung cấp một vài manh mối, đúng là  thể giúp đỡ  đội điều tra hình sự  nhiều.
Tô Nhuyễn  khỏi cảm thán, cũng khó trách  khi Tô Thanh Thanh trọng sinh,  luôn tỏ  ưu việt như .
Thấy ,  ý tứ của Hoắc Hướng Dương, bây giờ cô    còn là hồ ly tinh    hổ khiến nhà họ Hoắc mất mặt , mà là  hùng khiến nhà họ Hoắc nở mày nở mặt, đây chính là ưu thế của trọng sinh.
Hình như Hoắc Hướng Dương cũng  cải chính thanh danh cho Tô Thanh Thanh,    với Tô Nhuyễn: “Đội điều tra hình sự còn khen thưởng Thanh Thanh sáu trăm đồng, cho nên chúng  mới tới đây chụp ảnh cưới.”
Chẳng trách cô   mang dáng vẻ tự tin mười phần như , đối với dân chúng mà , trong thời buổi  chỉ cần dính chút quan hệ với chính phủ thôi   khó lường .
 mà hình như Tô Thanh Thanh phiêu  quá. Vậy mà lúc  còn dám liếc mắt  Lộc Minh Sâm một cái,  cố ý hỏi Tô Nhuyễn, giống như  thấu điều gì: “Có   Minh Sâm  thoải mái  ? Nhìn    vẻ  tình nguyện.”
Tô Nhuyễn cũng   dây dưa thêm với bọn họ  hỏng tâm trạng của , cô  thẳng: “Ừ, đang giận  đấy,  bảo   mặc quân trang chụp ảnh,    .”
Hai mắt Tô Thanh Thanh trợn trừng, thiếu chút nữa   mỉa thành tiếng. Lộc Minh Sâm giận? Nếu để Tô Nhuyễn  thấy Lộc Minh Sâm thật sự nổi giận, khả năng sẽ  dọa chết, còn  thể  đây  chuyện ?
Người chị họ  đúng là   dối còn   chuẩn  bản thảo . Tô Thanh Thanh cố ý khiến Tô Nhuyễn  mặt, tỏ vẻ tiếc hận : “Vậy hôm nay chị còn  thể chụp ảnh ?”
Tô Nhuyễn  kiên nhẫn  đây chị chị em em với Tô Thanh Thanh, cô cúi đầu  về phía Lộc Minh Sâm, hỏi thẳng: “Cô   hôm nay    chụp ảnh cưới với em,  nghĩ thế nào?”
Lộc Minh Sâm nâng mí mắt lên  về phía Tô Thanh Thanh, uể oải : “Anh thì nghĩ, khả năng hôm nay bọn họ sẽ  chụp  ảnh.”
Sắc mặt Tô Thanh Thanh và Hoắc Hướng Dương đều  đổi. Tô Nhuyễn khẽ  một tiếng,  hề để ý đến bọn họ nữa,  thẳng tới chỗ cô trợ lý nhỏ đang qua bên , : “Chúng  tới chụp ảnh.”
“Cô là cô Tô, Tô Nhuyễn ? Mời  bên .”