Tô Nhuyễn vẫn luôn nhớ, hai năm tới nhà họ Ngôn sẽ gặp  biến cố, cho nên ánh mắt  của Cao Cường khiến cô  tự chủ  bắt đầu cảnh giác.
Đả kích  thể khiến nhà họ Ngôn xuống dốc mấy năm   dậy nổi, chỉ  thể là công trình xảy  chuyện.
Mà nhận thầu công trình kiểu  chỉ  ba khả năng thua lỗ, thứ nhất là tai họa tự nhiên  thể đối kháng, thứ hai là quản lý  , thứ ba là du côn thường xuyên tới công trình  tiền, hoặc công trường xảy  sự cố.
Đời  Tô Nhuyễn mở cửa hàng quần áo ở tỉnh Đông Lâm hai năm, cô  thể xác định trong mấy năm tới tỉnh Đông Lâm  hề phát sinh vụ thiên tai nào, vấn đề quản lý càng  tồn tại,  thì khả năng duy nhất còn  chính là trường hợp thứ ba.
Tô Nhuyễn  hề khách sáo,  thẳng  ân oán giữa Cao Cường và Ngôn Thiếu Dục,  đó dặn dò: “Em thấy    vẻ  cam lòng lắm, sợ là sẽ chơi  chúng .”
Ngôn Thiếu Dục chau mày.
Lý Phú Quý gật đầu : “Thằng nhóc     ,   chừng thật sự  khả năng đó. Cũng  quá phiền toái, mời đám du côn  hút thuốc, uống rượu, xúi giục vài câu, để đám du côn    thể tới đây  tiền, chắc chắn bọn nó sẽ tới, chúng  đề phòng hơn chút  sai .”
“Nếu chỉ đơn giản là du côn tới gây sự còn dễ giải quyết…”
Thứ Tô Nhuyễn để ý là một vấn đề khác: “Các  cũng  chú ý thêm an  của công nhân  công trường, mũ bảo hộ  mang đầy đủ, mặt khác,  bộ máy móc cũng nên mời thợ sửa chữa tới kiểm tra tu sửa một .”
Lý Phú Quý : “Mỗi  mời thợ sửa chữa tới tốn tận hai trăm đó, đám máy móc  đều là đồ mới, dùng lâu như    thấy vấn đề gì .”
Tô Nhuyễn nghiêm túc : “Cậu, nếu là du côn tới  tiền, chúng  bỏ  chút tiền trinh là  thể giải quyết, nhưng một khi để máy móc xảy  vấn đề, nhẹ thì trọng thương, nặng còn mất mạng đó.”
Lý Phú Quý  cô hù dọa: “Thằng nhóc  to gan  ?”
Không  là Tô Nhuyễn cảm thấy Cao Cường to gan lớn mật, nhưng cô cẩn thận quen : “Kiểm tra hết một lượt, đừng để sót thứ nào.”
Nghiêm túc dặn dò xong, Tô Nhuyễn   : “Đương nhiên, tiền  chúng   thể bỏ  vô ích như .”
Cô  với Ngôn Thiếu Dục: “Anh,   tới cục đường bộ một chuyến,  với bọn họ về vấn đề tuyên truyền kiến thức an   công trường, cứ  chúng    công trường kiểu mẫu.”
Trước  Tô Nhuyễn để Ngôn Thiếu Dục cầm nhược điểm của Lộc Mãn Ý, ép đối phương giới thiệu giúp   phụ trách đấu thầu công trình và mấy  quản lý cục đường bộ, đợi sang năm  khi  thành công trình , Ngôn Thiếu Dục mở công ty , là  thể lướt qua mấy  môi giới linh tinh như Tổng giám đốc Trịnh trực tiếp đấu thầu hạng mục công trình.
Mà trong lúc  thành công trình ,   việc gì  thể tiếp xúc nhiều chút, cũng là một trong những thủ đoạn giữ gìn quan hệ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-sau-khi-bi-cuop-doat-van-may/chuong-243-loc-minh-sam-bat-duoc-anh-roi-1.html.]
Giống như Tô Nhuyễn  , thật  chính phủ   một vài quy phạm về tuyên truyền an  lao động , nhưng hiện tại nhà thầu đa phần   văn hóa, chân chính thực hiện   mấy ,   thấy  bỏ thời gian, vật liệu và tinh lực, tất nhiên đám nhà thầu  thể trốn  đều lập tức trốn.
Nếu công trình của Ngôn Thiếu Dục  thể tích cực phối hợp, tất nhiên  phụ trách sẽ vui mừng.
Ngôn Thiếu Dục cũng nghĩ thông suốt điểm , lập tức : “Anh lập tức  ngay.”
Chuyện    chuyện lớn gì, Ngôn Thiếu Dục nhanh chóng  thành, khi  về còn mang đến cho Tô Nhuyễn một tin tức: “Lộc Mãn Ý    cử báo, bây giờ   tạm thời cách chức, tiếp nhận điều tra.”
Tô Nhuyễn  bất ngờ, Lộc Mãn Ý  cử báo? Là Lộc Minh Sâm bắt đầu hành động ?
Nghĩ đến đây, đột nhiên cô nhớ tới, hình như  lâu  Lộc Minh Sâm  gọi điện thoại cho cô,    chuyện cô  thử hỏi  một chút chuyện về nhà họ Lộc mới .
Ý nghĩ   xuất hiện trong đầu, ngày hôm  cô  nhận  điện thoại của chính ủy Vương. Khi  Tô Nhuyễn mới , Lộc Minh Sâm   thích hợp hơn hai tháng : “Rốt cuộc là thế nào? Đang yên đang lành    thích hợp?”
Chính ủy Vương cũng  hiểu  : “Không  nữa,  từ giữa tháng tư cho đến đầu tháng sáu,   ngày nào bình thường,    đoán   nguyên nhân.”
Nghĩ tới  thời gian , Tô Nhuyễn   một vài manh mối. Cô cố nhớ  thời gian và quá trình suy tàn của nhà họ Lộc đời , nhưng mà cũng  tìm  nhiều tin tức hữu dụng.
Đời ,  khi cô gả cho Hoắc Hướng Dương, liền vội vàng buôn bán kiếm tiền, còn vì giận nhà họ Tô nên  liên lạc nhiều lắm, mãi cho đến tết âm lịch năm nay trở về huyện Khai Vân mới , nhà họ Lộc kiêu ngạo  ai bì nổi gần như suy tàn chỉ trong một đêm, cô chỉ  thời gian  ở giữa năm.
Con Cả và con trai thứ Ba của nhà họ Lộc  cử báo đút lót ăn hối lộ, cắt chức điều tra, hình như ông cụ Lộc  tin tức  kích thích trúng gió,  hết năm  qua đời, bà cụ thì sống thêm  mười mấy năm, nhưng  nhà con Cả và nhà con Ba khắt khe, sống  thảm.
Tô Thanh Thanh từng  chuyện  đều do Lộc Minh Sâm ,  thì   rơi  cảm xúc   thời gian dài sợ là  quan hệ với nhà họ Lộc.
Tô Nhuyễn  cho rằng chỉ đơn giản là cử báo, nếu lựa chọn đơn giản như ,  đây khi nhận  chứng cứ Lộc Minh Sâm  cử báo cho nhà họ Lộc rớt đài về quê , chứ   chờ tới bây giờ.
Rốt cuộc Lộc Minh Sâm định  gì?
Tô Nhuyễn mơ hồ cảm thấy,  lẽ đây chính là khúc mắc lớn nhất trong lòng . Như chuyện    chỉ tùy hứng trốn , còn     cẩn thận giấu diếm cô lâu như , hiển nhiên là  quyết định sẽ rời xa cô,  trở  trạng thái ban đầu giữa hai .
Chắc hẳn   chính là nguyên nhân  chán đời tự hủy hoại bản  đời . 
Vân Chi
Tuyệt đối  thể để  một  cô độc!
Lộc Minh Sâm, rốt cuộc  đang ở ?