Anh  lấy  một tờ chi phiếu, cho   xem,  đó đưa cho Hoắc Hướng Dương: “Đây là sáu ngàn, năm ngàn là  tiền  hứa, một ngàn là tiền thuốc men và tiền bồi bổ cho  vì lỡ  ngộ thương.”
Người xung quanh  xong, đều hâm mộ  chết: “Ông chủ  trượng nghĩa quá, chỉ  mấy câu, chịu vài cú đ.ấ.m   sáu ngàn .”
“Ai,    gặp  chuyện  kiểu  chứ?”
Người nhà họ Hoắc đều trợn mắt há hốc mồm, sáu ngàn?
Đừng  nhà máy đáng giá năm bộ quần áo, chừng  còn  đủ  lẻ của một bộ nhỉ? Sao giống như tống cổ ăn mày thế?
Hoắc Hướng Dương  về phía Tô Thanh Thanh, Tô Thanh Thanh vẫn ôm tâm lý may mắn, bước đến hỏi: “Chú… Chú Cố   là  ý gì?”
Thư ký chính là cháu trai trong họ của Cố Vĩ Lương,   nhân phẩm của gia đình  thế nào,  thấy đối phương xưng hô như , trong lòng  nhạt, khinh bỉ. Mở miệng  hai câu, xem náo nhiệt một hồi     với chú   ? Mơ  lắm!
Anh   hì hì, : “Không  gì, chỉ là tuân thủ lời hứa khi đó của chú , nhà cô  cần cảm thấy băn khoăn, đều là hai  nên .” Còn về những thứ khác, nghĩ cũng đừng nghĩ.
Dứt lời   trực tiếp cáo từ, lên xe rời .
Nhà họ Hoắc  thất vọng tràn trề thêm  nữa, Tô Thanh Thanh mới sống hai ngày     đánh trở  nguyên hình.
Phía bên , Tô Nhuyễn  thuận buồm xuôi gió, chính ủy Vương  tìm  cho cô ba bốn , chỉ chờ  tới là tiến hành huấn luyện đơn giản, Đinh Lâu cũng  xắp xếp xong công việc trang hoàng,  theo Cố Vĩ Lương xuôi nam nhập máy móc.
Quan trọng nhất bây giờ chính là,  nhanh chóng chọn  một , tới “Thịnh Triều” học thiết kế đồ trang sức.
Trong hai  Dư Tiểu Lệ và Ngưu Xuân Phân, Tô Nhuyễn nghiêng về phía Dư Tiểu Lệ hơn, dù  cô  cũng trẻ tuổi, cũng nhanh nhẹn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-sau-khi-bi-cuop-doat-van-may/chuong-443-tuan-thu-hua-hen-2.html.]
Tuy rằng Ngưu Xuân Phân khéo tay hơn, nhưng  lớn tuổi, gánh nặng gia đình cũng  nhẹ, tháng    xin nghỉ vài , đưa chị   học sợ là chính chị  cũng   thời gian.
Có điều chuyện mất hàng  đó còn  giải quyết, Tô Nhuyễn định mấy ngày nay sẽ quan sát cẩn thận thêm,  đó mới đưa  quyết định.
Cô  nghĩ như , mấy hôm , Dư Tiểu Lệ và Ngưu Xuân Phân  cãi  một trận lớn.
…
Diệp Minh vẫn luôn nhớ rõ chuyện mất trộm hàng, nhưng mà  nọ   tiếp tục  tay, thậm chí Diệp Minh cố ý  khóa cửa kho hàng, dùng biện pháp thả mồi bắt cá , vẫn   bất kỳ thu hoạch nào.
Không    vì chuyện xuất nhập hàng đột nhiên trở nên nghiêm khắc,  vì đối phương chỉ  ma quỷ ám ảnh nhất thời,  đó  tính toán ăn trộm nữa, chuyện      chút manh mối nào, còn mâu thuẫn giữa Dư Tiểu Lệ và Ngưu Xuân Phân thì càng lúc càng lớn.
Trên thực tế, ngoài Dư Tiểu Lệ , những  khác cũng  thích Ngưu Xuân Phân lắm, trong công việc Ngưu Xuân Phân là   ít  nhiều, tay chân cũng nhanh nhẹn, nhưng mà trong cuộc sống, đối phương thật sự quá keo kiệt, quá thích chiếm món lợi nhỏ.
Như  đó từng , năm nay  khi   , Ngưu Xuân Phân lấy lý do trong nhà   sinh bệnh, xin phép  ăn chung, nên mỗi ngày đến giờ cơm đều tới xin dì Phúc một chút nước ấm, về phòng ăn màn thầu và dưa muối tự  mang từ nhà đến.
Dù  cũng  ở chung sớm chiều vài tháng, dì Phúc  đành lòng, mà bà  cũng  thiếu miếng ăn , cho ên cơ bẻn khi đưa nước cho Ngưu Xuân Phân, đều múc thêm cho đối phương một muỗng đồ ăn. Ngưu Xuân Phân cũng  từ chối, ăn thơm nức. Đặc biệt, khi đến bữa cơm thịt heo cải thiện thức ăn một  một tuần, ban đầu   cũng ngượng để đối phương  , sẽ mời chị  ăn cùng. Tuy rằng Ngưu Xuân Phân  hổ  gắp thịt heo, nhưng ăn thịt vụn và canh dư   thể gặm hết ba cái màn thầu lớn. Phải  rằng, ngày thường khi ăn màn thầu tự  mang đến, chị  chỉ ăn hai ba miếng là no.
Nếu chỉ riêng chuyện ăn ké cơm trưa còn  thể cho qua , trong những chuyện khác chị  cũng cực kỳ keo kiệt.
Ví dụ như Hoàng Tiểu Thảo,     vì sắp sinh  , gần đây tinh thần luôn   lắm, Triệu Lôi thương vợ, mỗi ngày tan  đều mua chút trái cây mang về,   sinh hoạt cùng , Triệu Lôi là  hào phóng, ít nhiều vẫn sẽ lấy  chia cho mỗi  một chút.
Vân Chi
Những  khác nhận đồ, đều sẽ mua một chút đồ ăn vặt mang về chia sẻ,  tới  lui, chỉ riêng Ngưu Xuân Phân,  khác cho chị  đều nhận hết, nhưng   bao giờ  ý định đáp lễ  , đúng là keo kiệt tới cực hạn.
Hình như chính chị  cũng    mấy hòa hợp với tập thể, ngoài thời gian ăn cơm, cả ngày đều vùi đầu  bàn  việc,  để ý tới  khác.