Khi hai bọn họ chuẩn về nhà, một chị gái hơn ba mươi tuổi xách theo giỏ rau chạy chậm tới, mặt đầy kích động, : “Hình như Ngôn Thiếu Dục dẫn bạn gái về!”
Mọi lập tức kinh ngạc: “Thật ? Trông thế nào?”
“Cô thấy ở ? Đẹp ? Cao thấp?”
Chị gái : “Ở ngay trạm xe buýt, thấy cùng một cô gái vai sát vai trở về, thằng út nhà cô giáo Lý trông thấy hai nhanh chân chạy về ký túc xá cho công nhân viên chức trong trường học , chắc chắn là báo tin.”
Tô Nhuyễn:……
Nếu hôm qua Ngôn Thiếu Dục còn chỉ trích cô phúc hậu, cô tin .
Mọi đang hứng thú bừng bừng thảo luận, thấy Tống mở miệng âm dương quái khí : “Thôi , Ngôn Thiếu Dục tìm bạn gái mới là lạ.”
Mọi tự chủ đều về phía bà , Tống sang Cao Cường bên cạnh, lập tức càng hăng say: “Bị kế nắm chặt trong tay, lo cho đứa em trai còn tính, gì cũng cùng cha. Đằng ngay cả đứa con gái kế mang theo cũng quan tâm, đừng học phí, sinh hoạt phí gì đó, khi gả chồng còn cho tiền, bản cưới vợ nỡ bỏ tiền lễ hỏi, con gái của kế gả chồng cho hẳn ba vạn, xem hồ đồ ?”
“ là thể kiếm tiền thật, nhưng mà tiền kiếm kế tiêu một phần, em trai tiêu một phần, em gái kế mang đến cũng một phần, con gái nhà ai chịu đựng ?”
Mọi hai mặt , mức độ đáng tin của lời thật sự cao, nếu Ngôn Thiếu Dục là kẻ hồ đồ, thể nhận thầu công trình lớn như ?
Mẹ Tống chắc chắn: “Sao hả? Không tin ? Em gái của kế ở ngay trong khu tập thể , tiền mua nhà do chính bỏ , còn mua sớm hơn đó, tin hỏi thăm mà xem.”
Vân Chi
Tô Nhuyễn yên lặng lui về phía một chị gái, chụp mũ áo lông lên, che kín mít, lỡ để hai kẻ ngốc phát hiện đôi co với cô thì , chuyện với kẻ ngốc chỉ lãng phí thời gian.
“Ơ, Ngôn Thiếu Dục qua bên ?” Có .
Mọi thấy lập tức về phía cửa khu tập thể, quả nhiên trông thấy Ngôn Thiếu Dục và một cô gái đang tới.
Cao Cường về nhà nữa, hình như định đây chờ Ngôn Thiếu Dục qua chào hỏi.
Mẹ Tống như tìm cơ hội khoe khoang, cao giọng : “Theo thấy, chọn con rể vẫn nên chọn năng lực như Cao Cường nhà chúng , chỉ học đại học thôi ích lợi gì, học nhiều học choáng váng cả đầu óc .”
Lén lút lưng khác còn tính, dẫn bạn gái về quấy rối như đúng là mất hết nhân phẩm, ngay thẳng nhịn nổi, lập tức : “Nói tới năng lực, vẫn là Ngôn Thiếu Dục năng lực, năm nay bau thầu công trình trong thành phố, chỉ riêng cũng hơn một trăm .”
“ nhớ Cao Cường nhà bà chỉ hai mươi trướng nhỉ? Cao Cường, công trình năm nay của kiếm nổi mười vạn ?”
“Ngôn Thiếu Dục kiếm ít nhất cũng ba mươi vạn, dù cho kế, em trai, em gái tiêu ba vạn năm vạn, vẫn còn thừa hai mươi mấy vạn đó.”
Nói xong còn về phía Tống: “Tiền dư của còn nhiều hơn tiền con rể bà kiếm .”
Nghe sắc mặt Cao Cường lắm, Tống lập tức phản bác: “Đó là vì từng học đại học thôi, cục đường bộ, cục kiến trúc, cục quy hoạch gì đó, nơi nào cũng bạn học, cửa .”
“Nếu con rể mạng lưới quan hệ như , một năm kiếm năm sáu mươi vạn chứ chẳng chơi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-sau-khi-bi-cuop-doat-van-may/chuong-517-that-su-chi-hong-chuyen-2.html.]
Cao Cường cũng hừ nhẹ một tiếng: “Mẹ, đừng nữa, thật đám bạn học của chỉ chút tác dụng ở trong tỉnh thôi, rời khỏi tỉnh Đông Lâm, chẳng là gì hết.”
“Ba mươi vạn tính gì.” Anh : “Thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân, cảm thấy ba mươi vạn nhiều ? Ở ngay khu tập thể chúng thôi, một bà chủ, mở nhà máy ở thành phố Yến, mảnh đất giá năm trăm vạn, mua là mua, mắt chớp một cái.”
Tô Nhuyễn:???
Tin tức đúng là tin tức lớn, hiện tại với bọn họ mà , nhận thầu công trình một năm kiếm ba mươi vạn là khoản tiền cực lớn .
Có trong tay năm trăm vạn chắc chắn là phú hào bọn họ chỉ thể lên.
“Nhà ai thế?”
“Thật sự trong khu tập thể chúng ?”
“Giả……”
Cao Cường đắc ý : “Đã mở nhà máy ở thành phố Yến , ngày thường đều ở nhà, đương nhiên .”
“ từng ăn cùng cô mấy bữa cơm.” Anh châm điếu thuốc, rít vài , : “Ngay tháng bỏ năm trăm vạn mua đất, cố ý tới mời xây dựng giúp cô .” Anh giơ một ngón tay lên: “Một năm ít nhất thể kiếm bằng …”
Mẹ Tống phối hợp, bày vẻ mặt kinh ngạc: “Một trăm vạn?”
Nhìn Ngôn Thiếu Dục đến gần, thấy đối phương còn về phía , Cao Cường lập tức lộ biểu cảm trào phúng, mở miệng châm chọc: “Người một năm kiếm năm trăm vạn còn gì, dựa quan hệ kiếm ba mươi vạn gì mà khoe khoang?”
mà thực tế căn bản Ngôn Thiếu Dục để ý đến , mà Tô Nhuyễn phía , cô trộn lẫn với bọn họ ở chỗ nhỉ?
Người kiếm năm trăm vạn chỉ cô chứ?
“Thiếu Dục!” Lý Nhược Lan ở phía , hình như vội vàng tới. Hiển nhiên là tin tức từ chỗ Ngôn Thiếu Thời, cố ý tới xem “Bạn gái” của Ngôn Thiếu Dục.
Mẹ Tống thấy thế lập tức cao giọng: “Ôi, cô giáo Lý, Cao Cường nhà chúng quen nữ giám đốc một năm thể kiếm năm trăm vạn đó, cần giới thiệu cho con trai cô ? Ở ngay trong khu tập thể chúng đó, nhưng sắp về thành phố Yến .”
Nói xong, bà liếc mắt cô gái bên cạnh Ngôn Thiếu Dục, như : “Cũng cho con trai cô kiếm ít tiền cưới vợ chứ, cháu ngoại hơn một tuổi đó.”
Lý Nhược Lan quan tâm tới bà , điều ánh mắt vẫn đảo qua theo bản năng, nhanh cũng dừng Tô Nhuyễn, lộ vẻ hoang mang giống Ngôn Thiếu Dục.
Tô Nhuyễn:……
Nhất thời hổ vì hóng chuyện về trai từ khác, hổ vì con Cao Cường lấy lá chắn…
mà thể khẳng định một điều, nếu vạch trần khả năng mỗi mặt ở đây đều hổ.
Ai tin , cô thật sự chỉ hóng chuyện?