Liêu Hồng Mai và Tô Thanh Thanh chật vật  theo  Tô Nhuyễn  về.
Vừa xuống cầu thang, Tô Thanh Thanh  lạnh lùng chất vấn: “Là chị  cho Lộc Minh Sâm đúng ?”
Tô Nhuyễn sửng sốt một lát, mới hiểu  cô  đang  tới chuyện Lộc Minh Sâm  cô  và Hoắc Hướng Dương  gian tình.
Liêu Hồng Mai cũng tức giận : “Dùng đầu ngón chân để nghĩ cũng , ngoài nó  còn ai  đây nữa, đúng là    đó, ngày thường luôn giả vờ thanh cao…”
Tô Nhuyễn giận quá hóa , cắt lời Liêu Hồng Mai: “ bảo  thím Hai, hai  thật sự coi  là quả hồng mềm ?”
Cô  về phía Tô Thanh Thanh: “Do  ép cô chạy tới nhà họ Lộc  dối? Hay là  ép cô quyến rũ Hoắc Hướng Dương?”
“Bản  bất chính, còn  mặt mũi   chất vấn , đúng là buồn  thật.”
“Không    do    , dù là   thì  nào? Không  chính thím Hai để  tới tìm nhà họ Lộc ?”
“Bây giờ    đạt  mục đích  ? Hai  cũng  thành công từ hôn, mà Lộc Minh Sâm cũng  thích .” Cô lạnh lùng  về phía Liêu Hồng Mai và Tô Thanh Thanh: “Cho nên, lẽ  hai   cảm kích  mới đúng, nếu    ngại lau khô nốt m.ô.n.g bên chỗ nhà họ Hoắc giúp hai .”
“Mẹ Hoắc Hướng Dương  thích   con dâu sớm ba chiều bốn như cô .”
Vốn dĩ Liêu Hồng Mai đang định nổi giận,  thấy thế  cắn răng nuốt cơn giận  trong.
“Còn nữa…” Tô Nhuyễn  tiếp: “Chuyện tới khu tập thể nhà họ Lộc đang ở xin ,  khuyên hai  nên  lời.”
Nhắc tới chuyện  Liêu Hồng Mai  buồn bực, bà  lập tức cả giận mắng: “Liên quan quái gì tới mày.” 
“Buồn  thật, Tô Thanh Thanh vu hãm     liên quan tới ?”
Tô Nhuyễn chậm rãi   từng chữ: “Đừng cảm thấy  thể trốn tránh , nhà họ Lộc  truy cứu, thì vẫn còn .  sẽ đưa  điều kiện  với nhà họ Lộc, nếu bây giờ hai    luôn,    sẽ đòi cả vốn lẫn lãi đó.”
Tô Thanh Thanh cảm thấy Tô Nhuyễn đang kể chuyện : “Chị họ,  bảo ,   chị thật sự cho rằng Lộc Minh Sâm coi trọng chị chứ?”
“Chẳng qua là   cảm thấy tức giận vì   cắm sừng, nên lợi dụng chị để  nhục  mà thôi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-sau-khi-bi-cuop-doat-van-may/chuong-55-lai-gap-nha-ho-hoac.html.]
“Cô cắm sừng Lộc Minh Sâm? Đừng tự dát vàng lên mặt  nữa   , cùng lắm cô chỉ là câu tam đáp tứ mà thôi.” Tô Nhuyễn  về phía  cách đó  xa đang  về phía bên : “Sao hả? Có   giúp cô kể  cho Hoắc Hướng Dương , cô  hèn mọn cầu xin thế nào để  gả cho Lộc Minh Sâm  ?”
Nhìn thấy ba  nhà họ Hoắc tới gần, Tô Thanh Thanh lập tức ngậm miệng .
Liêu Hồng Mai nhỏ giọng uy hiếp: “Tô Nhuyễn, cô dám phá hoại chuyện  của Thanh Thanh nhà chúng , Liêu Hồng Mai  thề, cô cũng sẽ    lành .”
Phía bên  ánh mắt Hoắc Hướng Dương  dừng   Tô Thanh Thanh đang chật vật .
Mẹ Hoắc ở bên cạnh một tay túm c.h.ặ.t t.a.y con trai, một tay kéo Tô Nhuyễn tới gần: “Tô Nhuyễn …”
Tô Nhuyễn giơ tay né tránh: “Ngại quá, dì Hoắc, cháu còn  việc   , nếu dì cũng về nhà,  thì  lúc  thể kết bạn với hai  con thím Hai nhà cháu.”
Cô liếc mắt  Tô Thanh Thanh một cái, lời ít ý nhiều: “Hai   duyên phận như , chắc là   nhiều chuyện để .”
Hoắc Hướng Dương lập tức giống  mới  sai chuyện gì, vội vàng nhổ ánh mắt  khỏi  Tô Thanh Thanh,  sang Tô Nhuyễn, chột  : “Tô Nhuyễn……”
Tô Nhuyễn  quan tâm tới  , xoay   thẳng.
Mẹ Hoắc nhíu mày  chằm chằm theo bóng dáng Tô Nhuyễn, Hoắc Hướng Mỹ thì vô cùng bất mãn: “Mẹ,  xem thái độ của chị  kìa.”
Hoắc Hướng Dương  Tô Nhuyễn  khỏi,  chút lo lắng  yên. Khi   đang định  gì đó,  trông thấy Tô Thanh Thanh bắt đầu rớt nước mắt, giống như từng giọt trân châu rơi xuống,  đáng thương   đáng yêu.
Vân Chi
Hoắc Hướng Dương dừng bước, giọng  đầy thương tiếc: “Đã xảy  chuyện gì?”
Tô Thanh Thanh dùng ánh mắt thâm tình   : “Em  từ hôn , em  với nhà họ Lộc em  gặp    thích, bọn họ vô cùng tức giận, còn đánh em với …”
……
Tô Nhuyễn  cần nghĩ cũng , chắc chắn Tô Thanh Thanh  dùng thủ đoạn cắt câu lấy nghĩa,  vẻ đáng thương để khoe     chịu ấm ức thế nào ở chỗ nhà họ Lộc vì Hoắc Hướng Dương.
Có điều dù  cô cũng  thèm để ý, cô thật lòng hy vọng hai   sẽ nhanh chóng khóa chặt  với , đừng  ngoài tai họa cho kẻ khác.
Còn chuyện vu hãm cô ? Sẽ  lúc  chuyện sáng tỏ.