Ta sai  trói chặt hai chân Triệu Hoằng Huyền ,  mới dám  gần.
 
Một giọt hóa cốt thủy rơi xuống  đùi  .
 
Hắn  còn  kịp phản ứng,  bắt đầu gào lên đau đớn, chỉ  thể trơ mắt  đôi chân  nhanh chóng tan thành nước máu.
 
Ta rốt cuộc vẫn  thể chịu đựng  cảnh tượng m.á.u me tàn bạo , dứt khoát đổ hết  còn    ,  dẫn theo nhóm cung nữ rời .
 
Sau lưng, Triệu Hoằng Huyền  kêu gào thảm thiết   lớn, thét lên với giọng khàn đặc.
 
“Tô Oán Nhi! Ngươi quên  ? Cái mạng  của , vốn là do ngươi nhặt về! Sao ngươi   thể g.i.ế.c  như ?”
 
“Sao ngươi  thể g.i.ế.c ? Nếu   g.i.ế.c ,  năm đó  cứu ?”
 
“Sao  như ? A a a!”
 
22
 
Đài Tế Thiên    yên tĩnh.
 
Ta  ngừng  bước chân  nhưng  thế nào cũng  thể nhớ    từng cứu mạng Triệu Hoằng Huyền  lúc nào.
 
 lúc đó, Từ An Nghĩa  cách đó  xa gọi  một tiếng.
 
Ta ngẩng đầu lên, thấy  mặc triều phục màu tím đậm, thắt đai lưng ngọc mà   tặng  hôm qua.
 
Trong lòng  đột nhiên cảm thấy ngọt ngào, xách váy bước nhanh đến chỗ .
 
Hắn bước nhanh mấy bước đón lấy , giọng điệu đầy vẻ bất đắc dĩ: “Chỉ mấy bước mà chạy cái gì? Cũng  sợ vấp ngã ?”
 
Ta mỉm ,  để ý,  khoác tay .
 
Hắn  đỏ mặt: “Trong cung khắp nơi đều là , nàng  như   thích hợp…”
 
Hắn còn   hết câu, những cung nữ xung quanh  tự giác  mặt .
 
“Nô tỳ   thấy gì cả.”
 
“Nô tài cũng , nô tài bộc phát bệnh nặng,    thấy gì cả.”
 
Từ An Nghĩa: “……”
 
23
 
Lần nữa   đưa  cung, văn võ bá quan bởi vì rắn mất đầu mà tranh luận ầm ĩ   ai sẽ cai trị Đại Âm triều.
 
Dù , tất cả  trong họ Triệu của Đại Âm triều,  sớm  Triệu Hoằng Huyền g.i.ế.c sạch,  còn một ai sót .
 
Có  đề cử phụ   nhưng ông  lập tức từ chối.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ta-dan-theo-gia-toc-thay-doi-trieu-dai/chuong-15-het.html.]
 
“Lão phu tuổi tác  cao, vốn  nghĩ đến cáo lão hồi hương, cùng phu nhân trong nhà du ngoạn khắp nơi, chư vị xin hãy tha cho bộ xương già  của lão phu !”
 
Cũng   đề cử  trưởng , kết quả   chỉ  một câu: “Bản tướng quân chỉ   trận đánh giặc,   trị quốc. Nếu    hoàng đế thì các vị nhất định  giống như binh lính của , mỗi ngày đến võ đài thao luyện bốn canh giờ, luyện xong mới lên triều, các vị  đồng ý ?”
 
Vì , đám quan  yếu ớt đó liền nghĩ đến Từ An Nghĩa  tới.
 
Trong mắt bọn họ, Từ An Nghĩa là một văn thần, ngôn hành cử chỉ đều tư văn hữu lễ. Nếu   hoàng đế, nhất định sẽ  bắt bọn họ  luyện võ.
 
Từ An Nghĩa đối với chuyện  chỉ  một câu: “Không hợp lễ chế.”
 
Sau khi  tìm  ai khác,   đẩy lên.
 
Bọn họ   vốn là    chuẩn  để  Hoàng hậu, bây giờ triều đại  đổi, chỉ   là   liên quan đến hoàng tộc tiền triều, nên dứt khoát đẩy  lên  Hoàng đế.
 
Có  lên tiếng “Chưa bao giờ  nữ tử  Hoàng đế”,    bắt đầu khó xử.
 
Cuối cùng, Từ An Nghĩa   lưng , : “Vậy để nàng sinh  một Thái tử là .”
 
Ta: “……”
 
24
 
Sau , Đại Âm triều đổi quốc hiệu thành “Thịnh triều.”
 
Ý nghĩa là quốc gia thịnh vượng, dân chúng giàu .
 
Trước khi  sinh hạ Thái tử,  nắm giữ quốc ấn, trở thành nữ hoàng đế đầu tiên của Thịnh triều – Thịnh Dương Nữ Đế.
 
Ngày đăng cơ, cũng là ngày  và Từ An Nghĩa thành hôn.
 
Hắn trở thành vương phu, đồng thời là nhiếp chính vương giúp  điều hành triều chính.
 
Làm nữ hoàng đế, lúc đầu  cảm thấy bọn họ là bất đắc dĩ,   chút  hài hước,  cũng  chút lo lắng.
 
Để xứng đáng với vị trí,   tìm  nhiều bậc lão thần để  học tập đạo trị quốc.
 
Vậy mà chỉ  một thời gian ngắn, tất cả   đều nhận   thật sự  tài năng trị quốc.
 
Thế là, phụ  từ quan về hưu, dẫn theo mẫu  du ngoạn khắp nơi, thỉnh thoảng gửi thư về thúc giục  sinh Thái tử.
 
Sau khi  trưởng trấn áp các thế lực trong triều xong, cũng lên phương bắc bình định man di.
 
Như lời Từ An Nghĩa : “Huynh trưởng giữ vững giang sơn cho nàng, nàng lo liệu triều chính cho dân chúng.”
 
Ta  xong cảm thấy  hài lòng, nhào  lòng : “Vậy còn  thì ?”
 
Hắn sững sờ một lúc,  đó lập tức chiếm thế chủ động, đỏ mặt : “Ta giúp Nữ Đế sinh Thái tử.”
 
- Hết -