Hoàng thượng  xong, quả nhiên nổi giận đùng đùng.
 
Ông  một cước đá văng nàng , giận dữ mắng mỏ:  "Ngươi thật đúng là ngu xuẩn hết sức! Người , Trường Công Chúa  mất trí , đưa nàng trở về phòng, kể từ hôm nay, cấm túc trong Phượng Dương điện,   lệnh   phép  ngoài!"
 
Nói xong, Hoàng thượng liếc   một lượt, ngay cả thánh chỉ cũng  cần soạn, trực tiếp hạ khẩu dụ ban hôn ngay tại chỗ cho  và Từ An Nghĩa.
 
Điều   nghĩa là từ nay về , hôn ước từ trong bụng mẫu  trở thành thánh chỉ  thể cãi , là lời vàng ý ngọc,  thể nào  đổi .
 
11
 
Rời khỏi hoàng cung,  vẫn  chút  thể tin nổi.
 
Ta vốn nghĩ rằng kiếp ,  ngăn cản Triệu Hoằng Huyền tìm cách cầu hôn  nhất định sẽ  trải qua  nhiều khó khăn trắc trở.
 
Ngàn vạn   ngờ chỉ một cái khấu đầu,  chuyện  thành công.
 
Nếu kiếp     giận dỗi bắt Triệu Hoằng Huyền đưa  xuất cung,  lẽ những chuyện về  sẽ  xảy ?
 
 kiếp ,   Trường Công Chúa kéo , cũng   ai đẩy  xuống nước. Chỉ là khi   chen lấn đến bờ hồ,  cẩn thận rơi xuống nước.
 
Mà Từ An Nghĩa, lúc  cũng chỉ xuất hiện  khi    cứu lên.
 
Nếu như kiếp  cũng xảy  chuyện Trường Công Chúa chuốc thuốc mê ,  lẽ lúc đó  cũng  một  thoát  giống như hôm nay, cho nên  ngày hôm đó mới cáo bệnh năm ngày.
 
Chính là năm ngày đó, khiến  tin rằng    lòng Trường Công Chúa.
 
Sự  đổi ở kiếp  bắt đầu từ việc  từ chối cung nữ .
 
Hôn sự của    định đoạt, điều     nghĩa là Triệu Hoằng Huyền sẽ  thể lợi dụng , trói buộc gia đình   việc cho  nữa ?
 
Ta suy nghĩ suốt dọc đường, đến khi   đưa tay vẫy vẫy  mặt.
 
"Đang suy nghĩ gì mà nhập thần ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ta-dan-theo-gia-toc-thay-doi-trieu-dai/chuong-7.html.]
 
Ngẩng đầu lên,   thấy Từ An Nghĩa.
 
Khuôn mặt  trong sáng, đôi mắt sắc nét, bên trái sống mũi cao như treo giữa  trung  một nốt ruồi đỏ  nhỏ, đôi môi mỏng  mím , biểu cảm điềm đạm.
 
Khoác lên  bộ trường bào màu trắng ngà,  toát lên phong thái của một công tử thế gia thanh nhã.
 
Con  lạnh lùng như ánh trăng sáng , về  vì cứu  mà dẫn theo nghĩa quân một đường đánh thẳng  kinh thành, cả  nhuốm đầy sát khí.
 
Ta mấp máy môi hỏi: "Hôn sự giữa chúng , ngươi  thực sự bằng lòng ?"
 
"Là vì giữ đúng lễ giáo mà cưới ,  là vì bản  ngươi?"
 
Ta  thẳng,  chớp mắt  chằm chằm   mặt , sợ bỏ lỡ bất kỳ sự  đổi nào trong nét mặt của .
 
Hắn  mỉm : "Oán Nhi, hai điều  chẳng  gì mâu thuẫn cả."
 
"Lên kiệu ,  và  trưởng ngươi sẽ cưỡi ngựa theo ."
 
Không   câu trả lời như mong đợi,   phần thất vọng.
 
Không đáp lời,  khẽ nâng váy bước lên bậc kiệu.
 
Vừa bước lên, bàn tay   nắm lấy  đỡ lên.
 
Đợi đến khi  lên kiệu, bàn tay  cũng rút .
 
Ta  đầu , đúng lúc bắt gặp ánh mắt lấp lánh của Từ An Nghĩa, trái tim  càng thêm đập loạn.
 
Hắn là  tình cảm với  ?
 
 chỉ trong chớp mắt,   xoay  rời ,  về phía .
 
Hừm, thật  hiểu nổi.