Trọng Sinh: Ta Đích Thân Dạy Lại Quý Tử Quý Nữ - Chương 481

Cập nhật lúc: 2025-10-06 01:51:14
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khóe môi Nguyên thị khẽ run bần bật thôi.

Từ khi Tạ Thế An quy phụ Thành Vương, bà rằng ngày sớm muộn gì cũng sẽ đến.

Tuy đoán kết cục , nhưng bà vẫn kìm tiếng nấc nghẹn ngào.

tiến đến chân tường thành, thấy Tạ Thế An c.h.ế.t nhắm mắt, bà vội vàng lao tới, khẽ khàng vuốt mí mắt cho Tạ Thế An: “An ca nhi, con hãy an giấc ngàn thu . Kiếp đừng quá đỗi thông minh, cứ một bình thường như Khang nhi là đủ ...”

cố gắng góp nhặt t.h.i t.h.ể của Tạ Thế An một chỗ.

Trên lưng bà cõng Tạ Thế Khang.

Trong n.g.ự.c bà ôm t.h.i t.h.ể Tạ Thế An.

Còn đầu của Tạ Thế An, bà cẩn thận đặt trong tay nải.

khó nhọc thẳng dậy, thể lảo đảo, tưởng chừng như sắp ngã quỵ.

Thính Sương bên cạnh bà , lạnh lùng cất lời: “Tộc nhân Tạ gia tại Ký Châu trả bộ ruộng đất vốn thuộc về Tạ gia. Từ nay về , Tạ thái thái cứ an tâm trở về Ký Châu, cùng Tạ Thế Khang sống một cuộc đời bình yên, đừng bao giờ đặt chân đến kinh thành nữa.”

Nguyên thị rưng rưng lệ đáp: “Thay đa tạ Sơ nhi... Đa tạ Thái Hậu nương nương.”

Nếu Thái Hậu tác động, tộc nhân Tạ gia cam tâm trả ruộng đất cho một lão phụ nhân như thị? Không Thái Hậu che chở, thị cũng chẳng thể giữ nổi điền sản đó...

Cuộc hỗn loạn cứ thế mà lắng xuống.

Cửa thành cuối cùng cũng mở , thứ khôi phục vẻ tĩnh lặng vốn .

Triều đình bắt đầu luận công ban thưởng.

Vân Sơ đề bạt Phàn Minh phó thống lĩnh Ngự Lâm Quân.

Một đại thần khác cũng ban thưởng trọng hậu.

Tám vị thư đồng bên cạnh ấu đế cũng nhận chút lễ vật.

Vân Sơ cũng quên công lao của Giang Di nương, nàng hạ chỉ phong Giang Di nương Cửu phẩm Nhụ nhân và ban thưởng nhiều vàng bạc châu báu.

Còn về phần Thành Vương, đầu tiên Vân Sơ phế bỏ phong hào của , thu hồi bộ đất phong cùng tài sản, biếm thứ dân, đó ban cho một ly rượu độc, khiến c.h.ế.t thây, bảo chút danh dự cuối cùng của hoàng thất...

Cũng mất ba bốn ngày, chuyện mới giải quyết thỏa.

Bận rộn xử lý xong xuôi những việc , Vân Sơ lập tức dời sự chú tâm đến chiến trường Đông Lăng.

Sau khi tân đế Đông Lăng đăng cơ, bắt đầu liên thủ với các tiểu quốc lân cận để đối phó với tướng sĩ Đại Tấn, khiến Đại Tấn rơi thế tiến thoái lưỡng nan, tạo thành cục diện giằng co chiến trường.

Trong lúc nàng đang suy tính chiến thuật, bỗng nhiên một tin tức từ tiền tuyến truyền về.

“Khải bẩm Hoàng Thượng và Thái Hậu, khi một trăm ngàn tướng sĩ Đại Uyên hội họp với Đông Lăng thì đột nhiên phản chiến, đ.á.n.h Đông Lăng trở tay kịp! Đông Lăng vì chuyện mà tổn thất sáu tòa thành trì!” Thị vệ báo tin lớn tiếng : “Hiện giờ quốc thổ Đông Lăng chia ba phần, Đông Lăng chiếm một phần ba, Đại Tấn chiếm một phần ba, Đại Uyên chiếm phần địa giới còn . Đại Uyên phái sứ giả đến gặp tướng sĩ Đại Tấn, liên thủ với chúng để nuốt chửng Đông Lăng. Uy Võ tướng quân còn lưỡng lự nên mới truyền tin về triều xin quyết định!”

Vân Sơ thật đúng là ngờ tới thế cục chiến trường xoay vần nhanh chóng như thế.

Nàng nheo mắt trầm tư hồi lâu, đoạn khẽ cất lời: “Đại Uyên thể ruồng bỏ minh hữu như Đông Lăng thì cũng thể phản bội Đại Tấn . lúc chiến trường hình thành thế chân vạc, quả thực cần thêm minh hữu mới thể mau chóng kết thúc chiến tranh. Hợp tác chính là thượng sách lúc , song tuyệt đối thể ký thác bộ lòng tin cùng kỳ vọng.”

Các triều thần sôi nổi hiến kế.

Gà Mái Leo Núi

Tuy rằng nội bộ còn tranh đấu, nhưng khi đối phó với ngoại địch, chúng quan vẫn đồng lòng nhất trí.

Sau khi xác định phương châm tác chiến, họ lập tức lệnh cho lính truyền tin nhanh chóng đưa tin tới tiền tuyến.

Bận rộn xong xuôi, Vân Sơ mỏi mệt về An Khang Cung.

Sở Trường Sinh đang họa tranh, Vân Sơ trò chuyện cùng nữ nhi một lát, mới sang sương phòng kế bên thăm Giác ca nhi.

Bước , nàng phát hiện nhũ mẫu ngủ say, hài tử giường cũng đang chìm giấc nồng.

Nàng nhẹ nhàng tiến tới cạnh mép giường, khẽ vuốt đầu hài tử, nhưng chợt khựng .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ta-dich-than-day-lai-quy-tu-quy-nu/chuong-481.html.]

Nàng đưa tay kéo chăn, đồng tử co rút kịch liệt.

Đứa bé ... Giác ca nhi!

Vân Sơ bỗng chốc như rơi hầm băng lạnh lẽo.

Thu Đồng lưng nàng, lập tức nhấc chân đá mạnh nhũ mẫu.

Nhũ mẫu bừng tỉnh, hét lên một tiếng t.h.ả.m thiết, việc đầu tiên là thoáng qua hài tử đang ngủ say giường, đó định hành lễ với Vân Sơ, song chợt ngây dại: “Đứa bé ... Điện hạ!”

Vân Sơ định tinh thần, lạnh lùng hỏi: “Chuyện gì đang xảy ?”

“Lão nô cũng gì…” Nhũ mẫu một nửa thì chợt bừng tỉnh: “Là Thích phu nhân, nửa canh giờ nàng ôm hài tử tới đây, việc cần diện kiến Thái Hậu… hiểu vì lão nô đột ngột bất tỉnh… khi tỉnh dậy thì chuyện thành thế , lão nô tội đáng c.h.ế.t vạn .”

Tất cả cung nhân khác trong An Khang Cung đều sợ hãi quỳ rạp xuống đất.

Thích phu nhân quả thực tới, ôm theo một ấu tử Thích gia mới hơn một tuổi đến thỉnh an Thái Hậu.

bấy giờ Thái Hậu ở đây, Thích phu nhân An Khang Cung một hồi mới rời , lúc cũng ôm theo một hài tử y như lúc tới.

Cũng ai để tâm đến chuyện , căn bản ngờ tới hài tử chính là Yến Vương điện hạ.

Vân Sơ lạnh lùng : “Lập tức sai tới Thích gia, đồng thời canh giữ ngả đường kinh thành.”

Một lát , hạ nhân cấp tốc hồi báo: “Thích phu nhân thắt cổ c.h.ế.t trong nhà, những khác ở Thích gia hề xảy chuyện gì, Thích gia đang nháo nhào tìm kiếm ấu tử của họ…”

“Thích gia…” Vân Sơ xoa xoa ấn đường, chợt ngừng : “Là Sở Thụy!”

Nếu nàng nhớ lầm, thê tử của bên nhà đẻ Thích phu nhân chính là Tô gia.

Mặc dù Tô Tử Nguyệt c.h.ế.t trong tay Sở Thụy, nhưng khéo léo tô vẽ cho hành vi của , e rằng Tô gia chắc sẽ trách cứ Sở Thụy.

Sở Thụy thừa cơ lúc nàng xử lý việc triều chính, lợi dụng Thích phu nhân để bắt cóc Giác ca nhi.

Sở Thụy dám cả gan như , hiển nhiên là hề sợ nàng phát hiện.

Hắn dùng Giác ca nhi để uy h.i.ế.p nàng…

Nếu là Sở Thụy thì hiện tại tính mạng của Giác ca nhi hẳn sẽ gặp nguy hiểm.

Hiện giờ, phần lớn triều thần đều Lý thủ phụ thuyết phục, lúc nào cũng sẵn sàng đồng loạt dâng tấu bãi miễn Nhiếp Chính Vương.

Điểm tựa lớn nhất của Sở Thụy ngoài phận Nhiếp Chính Vương thì còn tám ngàn Ngự Lâm Quân.

Những Ngự Lâm Quân trải rộng khắp hang cùng ngõ hẻm trong kinh thành, chính là tai mắt của Sở Thụy…

Tuy nàng đề bạt Phàn Minh lên phó thống lĩnh Ngự Lâm Quân nhưng vẫn cách nào khống chế bộ Ngự Lâm Quân.

Nàng lạnh lùng lệnh: “Đi, mời Lâm Cường đến đây.”

Lâm Cường là Lâm gia, của mẫu phi Sở Thụy, đề bạt thống lĩnh Ngự Lâm Quân, ngày nào cũng túc trực trong cung, nhanh triệu tới.

Y cúi đầu hành lễ: “Thỉnh an Thái Hậu.”

Vân Sơ cố kìm nén cảm xúc nôn nóng vì tìm hài tử, bình tĩnh lên tiếng: “Lâm đại nhân xuống dùng chén , lát nữa Hoàng Thượng cũng tới.”

Lâm Cường thoáng chút bất an.

Sở Hoằng Du nhanh dẫn theo Lâm Đông Đông tới, hai tiến chính sảnh mà là tới sương phòng lân cận.

Sương phòng chỉ cách chính sảnh một bức tường, tường còn cửa sổ ô vuông nên thể rõ mồn một âm thanh ở phía bên .

Chỉ thấy âm thanh uy nghiêm của Sở Hoằng Du vang lên: “Lâm Đông Đông, thể hiện tại trẫm sẽ yêu cầu ngươi một việc nguy hiểm đến tính mạng, ngươi bằng lòng thực hiện ?”

Lâm Đông Đông lớn tiếng đáp: “Ta nguyện vì Hoàng Thượng mà m.á.u chảy đầu rơi, xin Hoàng Thượng ban lệnh!”

“Hoàng Yến Vương của Nhiếp Chính Vương cướp .” Sở Hoằng Du gằn từng chữ một: “Hiện tại ngươi hãy mau tới phủ Nhiếp Chính Vương mang hoàng của về đây.”

Lâm Đông Đông căn bản hề chần chừ: “Tuân lệnh!”

 

Loading...