Trọng Sinh: Ta Đích Thân Dạy Lại Quý Tử Quý Nữ - Chương 491
Cập nhật lúc: 2025-10-06 01:51:24
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Yến tiệc của Giải gia kéo dài mãi tới đêm khuya.
Sở Thụy là một trong những thành viên của đoàn đưa dâu, vốn dĩ khi yến tiệc tàn, hồi cung ngay lập tức.
Thế nhưng chẳng rõ vì lẽ gì, rời bước.
Khách khứa trong đình viện thưa thớt dần, hạ nhân lục tục dọn dẹp, ánh đèn lồng đỏ hắt hiu lung linh trong màn đêm.
“Điện hạ, đến lúc hồi cung ạ.” Một cung nhân tiến lên khẽ nhắc: “Đêm khuya, nếu chậm trễ thêm chút nữa, cửa hoàng cung sẽ đóng chặt mất.”
“Ta... tỷ tỷ một chút sẽ trở về ngay.”
Sở Thụy uống ít rượu, lúc dậy, đầu óc phần choáng váng, vội vàng vịn lấy cánh tay tiểu thái giám.
Tiểu thái giám ngượng ngùng đáp lời: “Đêm nay là đêm động phòng hoa chúc của Quận chúa, Điện hạ thăm lúc e rằng tiện.”
Sở Thụy nào bận tâm nhiều đến thế.
Khi còn trong cung, gặp tỷ tỷ lúc nào thì gặp lúc đó, nào ai dám ngăn cản.
Chẳng lẽ chỉ vì tỷ tỷ xuất giá mà thể gặp mặt tỷ của nữa ư?
Hắn lảo đảo bước về phía hậu viện, càng càng cảm thấy tịch mịch lạ thường.
Chẳng một bóng nào canh gác cửa tân phòng.
Khi tỷ tỷ xuất giá, trong hồi môn Thái hậu chuẩn cho nàng, tới sáu mươi bốn cung nhân hầu hạ!
Hắn đầu hạ lệnh: “Đi tìm xem đám má ma, cô cô đó hiện đang ở chốn nào!”
Một lát , tiểu thái giám vội vã khải bẩm: “Nô tài hỏi thăm , trong phủ đang chuẩn yến tiệc dành cho hạ nhân, tất cả cung nhân hồi môn của Quận chúa đều dùng bữa cả.”
Sở Thụy khẽ gật đầu, xem kẻ trong phủ dám lơ là với của tỷ tỷ, thì cũng an tâm phần nào.
Hắn xoay chuẩn rời , chợt một trận gió lớn bất ngờ thổi đến, kèm theo đó là tiếng kêu cứu t.h.ả.m thiết của một nữ nhân.
Hắn khẽ khựng : “Ngươi thấy tiếng gì chăng?”
Tiểu thái giám cẩn thận lắng tai ngóng: “Dường như là tiếng nức nở của một nữ tử...”
Trong khoảnh khắc, Sở Thụy tỉnh rượu hơn phân nửa.
Nếu lầm, tiếng chính là của tỷ tỷ .
Hắn chạy như bay tới chủ viện Giải gia, nơi chẳng một bóng . Nhanh như chớp, lao thẳng đến cửa tân phòng.
Khoảng cách gần đến thế, rõ mồn một tiếng la hét thất thanh từ bên trong tân phòng: “Không, ngươi đừng đây... A, đau đớn quá...”
Huyết khí trong Sở Thụy bỗng chốc dâng trào, cổ họng trào lên vị tanh ngọt.
Hắn nén cơn huyết khí, nuốt ngược vị tanh hôi trong, đoạn phẫn nộ đạp đổ cánh cửa tân phòng.
Hắn trông thấy Giải đại nhân, một nam nhân ngoại tứ tuần, đang để trần nửa bên mép giường, tay lăm lăm một chiếc roi dài.
Tỷ tỷ của thì đang co ro trong góc giường, giá y rách nát tả tơi, để lộ làn da thịt chi chít những vết thương bầm tím...
Ngay khoảnh khắc , Sở Thụy chợt bừng tỉnh ngộ.
Thì , đây chính là lý do vì thể điều tra nguyên nhân cái c.h.ế.t bất đắc kỳ tử của ba vị chủ mẫu của Giải gia. Người ngoài chỉ đồn thổi rằng họ mắc bệnh mà qua đời.
Hóa , mỗi khi tên cầm thú tay bạo hành, đều cho lui hết thảy hạ nhân, khiến ngoài nạn nhân , chẳng một ai Giải đại nhân là kẻ cầm thú còn bằng loài heo chó.
“Kẻ nào?”
Giải đại nhân thấy tiếng động, lập tức phắt đầu .
Lão uống ít rượu, nhất thời nhận kẻ xông là ai.
Khóe mắt Sở Thụy như nứt , tiện tay vớ lấy một chiếc ghế gỗ, ném thẳng Giải đại nhân.
Giải đại nhân vung roi quật mạnh về phía Sở Thụy. Nhát roi đầu tiên trúng chiếc ghế, nhát thứ hai tức khắc quật thẳng n.g.ự.c .
Hắn lập tức phun một ngụm huyết đen.
“Tên đạo chích nào cả gan đột nhập tân phòng của bản quan, thật đáng c.h.ế.t vạn !”
Chiếc roi thứ ba như mang theo sát khí chí tử, hướng thẳng đến mạng sống của Sở Thụy.
“Không !” Sở Tri Hạ vội vã trườn xuống giường, ôm chặt lấy Giải đại nhân: “Hắn là Trang Thân Vương, là của , đại nhân, đừng động thủ!”
Giải đại nhân ngẩn , Sở Thụy chật vật chống tay dậy, tiểu thái giám đỡ, nhanh chóng lui ngoài.
Sở Tri Hạ thở phào nhẹ nhõm, nức nở : “Đệ sẽ tiết lộ chuyện ngoài, xin cam đoan…”
Giải đại nhân bóp chặt cổ nàng, lạnh lùng : “Nếu Thái Hậu nắm giữ chứng cớ tham ô của Giải gia, tuyệt đối sẽ nạp ngươi về phủ! Cưới ngươi chẳng khác nào khiến Thánh thượng sinh lòng kiêng kỵ, Thái Hậu thật lắm chuyện! Nếu ngươi ngoan ngoãn lời, Giải gia sẽ một chỗ dung nhỏ nhoi cho ngươi; nếu ngươi dám lấy Giải gia bàn đạp cho Thái Hậu, sẽ lấy mạng ngươi!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ta-dich-than-day-lai-quy-tu-quy-nu/chuong-491.html.]
Sở Tri Hạ bóp cổ, đôi mắt bỗng mở to.
“Không...”
Nàng khó nhọc thốt lên một tiếng, nhưng tất cả muộn màng.
Sở Thụy , tay cầm một con d.a.o phay.
Dao phay phóng thẳng xuống đầu Giải đại nhân, m.á.u tươi phun xối xả, nhuộm đỏ cả nền gạch.
Thế nhưng sức lực của Sở Thụy vốn thể yếu ớt, ốm yếu triền miên quanh năm, dù dốc hết sức lực cũng đủ sức gây vết thương chí mạng cho Giải đại nhân.
Giải đại nhân đầu , vung tay giật lấy d.a.o phay, c.h.é.m ngược về phía Sở Thụy.
Sở Thụy vốn thể ốm yếu, nào thể địch sức lực cường tráng của lão , chỉ chốc lát dồn chân tường.
Nhát đao vung xuống, tiểu thái giám cạnh liều xông tới đỡ nhát kiếm, gục c.h.ế.t trong vòng tay Sở Thụy.
Giải đại nhân lúc mắt đỏ ngầu vì sát khí, bất chấp hậu quả.
Lại một đao vung xuống.
Chỉ là lưỡi đao còn kịp chạm Sở Thụy, cổ lão chiếc roi dài siết chặt.
“Thụy nhi, chạy mau! Đi mau! Rời khỏi nơi , mau !”
Sở Tri Hạ siết chặt roi, thét lên chói tai.
Sở Thụy chật vật dậy: “Lão dám động trưởng tỷ, lão đáng chết.”
“Không, Thụy nhi, thể...” Sở Tri Hạ nức nở : “Đệ , mau, đừng ở đây nữa, hãy để xử lý, giao cho ...”
Sở Thụy lắc đầu.
Trưởng tỷ của chính là ánh trăng trời cao, thế mà đ.á.n.h đập đến thê t.h.ả.m như .
Hôm nay mới là ngày tân hôn đầu tiên.
Nếu họ Giải chết, sớm muộn gì trưởng tỷ cũng sẽ c.h.ế.t trong tay lão .
Hắn do dự cầm lấy d.a.o phay, sát khí ngút trời đong đầy trong mắt.
“Thụy nhi!”
Ngữ khí của Sở Tri Hạ mang theo một tia van nài.
“Nếu, nếu lão nhất định c.h.ế.t thì cứ để trưởng tỷ tay.”
Đệ của nàng đến việc dây m.á.u còn đành lòng, nếu g.i.ế.c , thể thanh thản sống cả đời?
Sở Tri Hạ dùng sức siết chặt chiếc roi dài trong tay.
Kẻ còn đang giãy dụa dần dần mất thần trí, thể mềm nhũn, ngã vật xuống đất.
Sở Tri Hạ cảm thấy vẫn đủ, bèn cầm lấy d.a.o phay, c.h.é.m xuống cổ Giải đại nhân, nhát thứ nhất, nhát thứ hai...
“Các ngươi đang gì đó?”
Tiếng quát tháo từ bên ngoài vọng .
Ba vị đích tử Giải gia đang ngoài cửa, một mau chóng chạy tới đẩy Sở Tri Hạ .
Đích trưởng tử đưa tay thăm dò thở của Giải đại nhân, kinh hãi kêu lên: “Ngươi, ngươi g.i.ế.c phụ ! Sao ngươi dám? Sao ngươi dám hả!”
Hắn vớ lấy cổ áo Sở Tri Hạ.
“Buông tay!” Sở Thụy khó nhọc dậy: “Đây là Phúc Khang quận chúa của Đại Tấn, ngươi phép vô lễ! Giải Tôn bất kính Phúc Khang quận chúa, tội đáng chết!”
Hắn nắm lấy tay Sở Tri Hạ: “Đi, chúng về cung!”
Ra bên ngoài, cởi áo khoác của , choàng lên vai Sở Tri Hạ: “Trưởng tỷ, chớ sợ hãi, sẽ gánh chịu hậu quả, đừng sợ...”
Sở Tri Hạ run rẩy khắp .
Gia chủ Giải gia bỏ mạng ngay trong đêm động phòng hoa chúc.
Gà Mái Leo Núi
Chính nàng đích đoạt mạng tân lang của .
Nàng sẽ chẳng thể nào lui an .
Nàng chậm rãi : “Ta gả Giải gia thì chính là của Giải gia, thể hồi cung. Đệ yên tâm, là Phúc Khang quận chúa, là tôn nữ Thái Hậu thương yêu nhất, Giải gia dám gì ... Ngày mai, đúng , là ngày mai, hãy thỉnh Thái Hậu hạ chỉ ban cho hòa ly, khi mới thể trở về cung... Thụy nhi ngoan, về , , sẽ chuyện gì ...”
Vào lúc , hạ nhân hồi môn của Sở Tri Hạ cũng kịp thời tới, hơn sáu mươi mênh m.ô.n.g cuồn cuộn.
Sở Thụy bấy giờ mới an lòng.