Trọng Sinh: Ta Đích Thân Dạy Lại Quý Tử Quý Nữ - Chương 501
Cập nhật lúc: 2025-10-07 05:43:11
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tống Nhân bỗng nhiên đổ bệnh.
Nàng lên cơn sốt cao, trong cơn mơ màng, cảm nhận đang ôm ấp .
Nàng mở mắt liền thấy Tạ Thế An đang bên cạnh .
Nàng tức khắc tỉnh táo hơn phân nửa phần, vươn tay đẩy Tạ Thế An .
Tạ Thế An phòng , liền giật bừng tỉnh. Hắn chỉ kịp nửa giường, nàng đẩy thì ngã nhào xuống đất.
Hắn chẳng màng đến , lập tức bước đến đầu giường, bưng một chén thuốc: “Nếu tỉnh , hãy mau chóng uống t.h.u.ố.c , như mới sớm bình phục.”
“Xin hãy lui ngoài.” Tống Nhân nhắm mắt: “Ta an tĩnh dưỡng bệnh, xin ngươi hãy rời .”
“Nhân Nhân, rốt cuộc nàng loạn đến bao giờ!” Tạ Thế An hết sức suy sụp: “Những việc thể , đều cả , nàng còn thế nào nữa đây?”
Tống Nhân cũng chẳng rốt cuộc nàng điều gì.
Nàng hết lòng yêu Tạ Thế An, nàng cũng cảm nhận trong lòng Tạ Thế An, duy chỉ hình bóng nàng.
Cả hai bốn hài tử, cuộc sống ắt hẳn hạnh phúc viên mãn. Đời sống như khiến thể nữ giới kinh thành đều ngưỡng mộ, thế nên, nàng còn cần gì sinh sự? Chính nàng cũng thể lý giải nổi bản . Song, nàng chẳng thấy Tạ Thế An.
Gà Mái Leo Núi
“Ngươi lui ngoài .”
Nàng lạnh lùng lệnh đuổi khách.
Tạ Thế An mím môi, đặt chén t.h.u.ố.c lên án kỷ, đoạn lấy một miếng mứt hoa quả đặt bên cạnh mới lui bước.
Vừa ngoài, nha trong viện bước tới dò hỏi: “Đại thiếu gia, mấy ngày nay thiếu phu nhân chẳng chịu dùng bữa, cứ thế mãi e là .”
Tạ Thế An dừng bước, : “Ta sẽ đích cho nàng chút thức ăn.”
Thuở nhỏ đời sống quá cơ cực, thường xuyên bếp. Dẫu nhiều năm đụng tới, vẫn nhớ đôi chút kỹ năng nấu nướng. Hơn nữa thông minh, năng lực học hỏi hơn , tiểu nha chỉ một là khắc ghi, lập tức nghiêm túc bắt tay việc bếp núc.
Sáng sớm hôm , Tống Nhân cảm thấy tinh thần khá hơn đôi chút, nàng rời giường sân phơi nắng, song phát hiện thái độ của những trong viện vô cùng kỳ quái.
Nàng gọi nha tới hỏi: “Đã chuyện gì xảy ư?”
Ánh mắt nha bắt đầu tránh né: “Không, chuyện gì cả...”
“Sớm muộn gì thì đại thiếu phu nhân cũng sẽ rõ, hà tất che giấu ngài ?” Một nha khác c.ắ.n răng đáp: “Ấy là đại thiếu gia, đêm qua một nha thô sử trong bếp tính kế cận...”
Tống Nhân ngây : “Ngươi gì cơ?”
“Đại thiếu gia sơ suất nhất thời nên mới mắc mưu, song mời của nha phòng tới, chuẩn bán nha đầu .”
Nha dứt lời, Cao thị bước , lớn tiếng : “Đại tẩu mau xem thử , nha đầu đại thiếu gia bán nàng ngoài thì gào đòi nhảy giếng. Nếu chuyện truyền ngoài, e là thanh danh của Tạ gia sẽ hủy hoại mất. Đại tẩu rộng lượng nạp nàng , đại ca mà xem, mấy ngày nay tiều tụy đến mức nào !”
Tống Nhân đỡ tay nha , vội vàng chạy thẳng tới hậu viện.
Rất nhiều hạ nhân đang tụ tập tại đó, một nha bên miệng giếng, chầu chực chực nhảy xuống.
Tạ Thế An mặt mày lạnh lùng bên cạnh, ngữ khí băng giá: “Ngươi chỉ hai lựa chọn, thứ nhất, nhảy xuống giếng, thứ hai là bán, tùy ngươi quyết định.”
Nha tuyệt vọng thút thít, nàng thực sự hối hận khi dám cả gan tính kế đại thiếu gia, song đời nào t.h.u.ố.c hối hận? Nàng cả gan tính kế chủ tử, nếu bán ngoài, kết cục ắt còn bi t.h.ả.m hơn cái c.h.ế.t.
Nàng nhắm nghiền mắt , chuẩn gieo xuống.
“Chờ .” Giọng Tống Nhân lạnh lùng cất lên: “Phu quân gì , chẳng lẽ Tạ gia nuôi nổi một di nương ư?”
Nàng về phía nha : “Ngươi lui xuống sửa soạn đôi chút tới đây kính cho . Kể từ nay, ngươi chính là di nương của đại thiếu gia.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ta-dich-than-day-lai-quy-tu-quy-nu/chuong-501.html.]
“Ôi chao, ngươi còn thất thần gì!” Cao thị vội : “Còn mau khấu tạ đại thiếu phu nhân!”
Nha như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, lập tức rời khỏi miệng giếng, quỳ sụp xuống mặt Tống Nhân.
Tống Nhân đỡ nàng dậy: “Kể từ nay, ngươi cứ ở đông sương phòng trong viện của .”
Từ khi nàng bước sân viện , từ khoảnh khắc nàng cất lời đầu tiên, nàng Tạ Thế An vẫn luôn dõi theo nàng. Nàng như sẽ khiến tình nghĩa phu thê tan vỡ . Song, nếu như , nha mới mười mấy tuổi ắt sẽ hương tiêu ngọc vẫn.
“Được, ngươi lắm.” Tạ Thế An nghiến răng nghiến lợi: “Nếu là ý của nàng, cứ y theo ý nàng mà .”
Mấy tháng , đại phòng Tạ gia thêm bốn vị di nương.
Đại thiếu phu nhân Tạ gia chưởng quản gia sự, phu quân trân trọng, cuộc sống trong phủ ngày càng thêm chật vật.
Cuối năm, Đại Lý Tự tìm chứng cứ xác thực tội mưu phản của Bình Tây Vương, Bình Tây Vương phế thứ dân, y cùng đôi nhi nữ cũng giam cầm vĩnh viễn trong vương phủ.
Mùa thu một năm đó, Thái tử điện hạ lỡ tay gây thương tích cho Hoàng đế trong một buổi săn, Thái tử lập tức chịu án tử hình.
Hoàng thượng cũng vì lẽ đó mà lâm trọng bệnh, triền miên giường bệnh mấy tháng ròng, băng hà ngay khi trận tuyết đầu đông ghé, Cung Hi Vương kế thừa ngôi báu.
Tạ Thế An vốn là Nhất phẩm Thủ phụ, công phò tá tân đế, phong thêm chức Hộ bộ Thượng thư, trở thành đại thần trọng phẩm, tay nắm thực quyền, khiến kiêng nể.
Ngay đó, vụ án tham ô của Hộ bộ Thượng thư Hà gia xảy mấy chục năm lật . Điều tra , thì năm đó Hà đại nhân hãm hại đổ oan, dẫn đến việc bộ nam đinh trong tộc đều xử trảm, già, phụ nữ cùng trẻ nhỏ đều trục xuất về nguyên quán.
Vị thủ phụ đương triều chính là hậu nhân của Hà gia. Y giúp mẫu tộc lật bản án oan nghiệt, mẫu của y ẩn cư mai danh, dạy dỗ hài tử cũng là vì đòi công bằng cho gia tộc. Giờ đây, khi oan khiên rửa sạch, mẫu tộc cũng xem như mây tan thấy nắng, hồi phục vinh quang xưa.
Tạ gia nhanh chóng cử hành đại hôn.
Đích nữ Hà gia năm đó xuất giá cùng Tạ Cảnh Ngọc khiến bao quan tâm chú ý.
Tạ gia nghênh đón tân chủ mẫu.
Hạ thị bước chân phủ... , hiện giờ nàng khôi phục nguyên danh, là Hà Linh Huỳnh.
Ngay ngày đầu Hà Linh Huỳnh phủ, vốn dĩ đến từ đường dâng kính chủ mẫu đời , nhưng nàng bỏ qua đoạn lễ nghi , thậm chí còn sai đem bài vị của Vân Sơ quẳng nhà kho.
Một khuất, từng sinh con đẻ cái cho Tạ gia, nào xứng nàng dâng kính?
Một ngày khi Hà Linh Huỳnh phủ, Giang di nương vốn triền miên bệnh tật giường đột nhiên qua đời. Tin tức truyền tới Cát gia, Tạ Nhàn cũng theo đó mà ...
Vũ di nương Hà Linh Huỳnh sai đưa tìm Tạ Thế Doãn, đường gặp biến cố, cũng bỏ mạng...
Bọn di nương Tạ gia cảm nhận uy thế của tân chủ mẫu, ai nấy đều co vòi rụt cổ như chim cút. Hậu viện Tạ gia từ đó vô cùng tĩnh mịch.
Hà Linh Huỳnh Tống Nhân bằng cách đều hài lòng. Trước nàng hề ưng thuận hôn sự , là An ca nhi khẩn cầu, Vân Sơ gật đầu mới tác thành.
Sau khi Tống Nhân phủ sinh cho An ca nhi bốn hài tử, nàng mới dần dần thiện cảm với Tống Nhân, thấy thuận mắt hơn chút.
từ khi Vân Sơ tạ thế, Tống Nhân tựa như biến thành một khác, ngày nào cũng tỏ bất mãn với An ca nhi. An ca nhi là đại thần Nhất phẩm, nào đến lượt một nữ nhi tú tài như Tống Nhân mà càn?
Hà Linh Huỳnh sai triệu Tống Nhân đến.
Tống Nhân vẫn còn bệnh tật, cố sức lê đến: “Thỉnh an mẫu .”
Hà Linh Huỳnh uống , nhàn nhạt : “Nghe mỗi khi Thế An ghé phòng ngươi đều ngươi đuổi . Nếu ngươi nguyện ý hầu hạ phu quân , chi bằng nhường vị trí .”
Tống Nhân ngẩng đầu: “Đây là ý của mẫu là ý của phu quân?”
Tuy tình phu thê giữa nàng và Tạ Thế An chẳng còn gì, nhưng nàng vẫn còn bốn hài tử. Vì con cái, nàng bảo vệ vị trí chính thê .
“Đương nhiên là ý của Thế An.” Hà Linh Huỳnh rũ mắt: “Ngươi sinh cho Tạ gia bốn hài tử, thì ban cho ngươi chút thể diện, hãy cầm lấy thư hòa ly mà rời .”