Trọng Sinh: Ta Đích Thân Dạy Lại Quý Tử Quý Nữ - Chương 506

Cập nhật lúc: 2025-10-07 05:43:16
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sở Trường Sinh đặc biệt sai dò hỏi tình hình của Hà gia.

Hà gia đại tiểu thư Hà Tĩnh Như duyên phận hứa hôn từ năm mười sáu tuổi, vài ngày đại hôn, Hà phu nhân đột ngột bạo bệnh qua đời.

Vốn dĩ nữ tử thể xuất giá trong thời gian tang phục, nhưng Hà Tĩnh Như là con hiếu thảo, khăng khăng giữ trọn đạo hiếu ba năm mới chịu xuất giá nên mối duyên lành cũng đành tan vỡ.

Sau khi hết kỳ tang hiếu thì nàng cũng xấp xỉ tuổi mười chín.

Hầu hết khuê nữ đồng lứa tại kinh thành đều sinh hạ vài mụn con, việc một nữ tử xuất giá ở tuổi càng khó để bàn định hôn nhân, cứ thế chần chừ, đến nay nàng cũng tròn hai mươi tuổi.

Sở Trường Sinh diện kiến vị Hà tiểu thư một nên mới chủ trì một tiệc thưởng hoa ở trong cung.

Vì để tránh gây hiềm nghi chú ý, nàng còn sai gửi mời cho vài vị tiểu thư danh gia vọng tộc thứ hạng thấp hơn.

Sau khi Hà Tĩnh Như nhập cung thì vẫn thể hồn.

Trưởng công chúa ban mời cho nàng, mời nàng nhập cung dự tiệc thưởng hoa ư?

Phụ nàng chỉ là một tiểu quan hàm Lục phẩm mới bổ nhiệm, với phận của nàng, e rằng căn bản đủ tư cách nhập cung.

Trong lòng Hà Tĩnh Như vô vàn suy nghĩ chợt lướt qua, nhưng ngoài mặt vô cùng trầm , theo tiểu nội thị tới cung điện của Trưởng công chúa.

Đây là đầu tiên nàng cung, ngày tiến cung, tổ mẫu cố ý mời tới dạy nàng lễ nghĩa quy củ chốn cung cấm. Khi đưa tới mặt Sở Trường Sinh, nàng uốn gối hành lễ: “Thần nữ thỉnh an Trưởng công chúa Điện hạ.”

Sở Trường Sinh mỉm : “Ngươi chính là Hà tiểu thư ? Đừng câu nệ lễ nghi, ngẩng đầu lên cho mặt một chút.”

Hà Tĩnh Như lúc mới dám ngẩng đầu.

Đây là đầu tiên nàng chiêm ngưỡng dung nhan của vị Trưởng công chúa trong lời đồn, vô cùng kinh ngạc đến mức thể tin mắt .

Trưởng công chúa quá đỗi xinh , chẳng từ ngữ nào thể hình dung vẻ khuynh thành của nàng. Người xinh còn chủ động kéo tay nàng, khiến Hà Tĩnh Như thụ sủng nhược kinh.

“Hà tiểu thư hãy cùng xiêm y.”

Sở Trường Sinh dậy bước phía . Hà Tĩnh Như vẫn còn choáng váng, vội vã đuổi theo.

Nàng đưa tới một cái đình trong hậu viện. Từ xa, Hà Tĩnh Như thấy một vận áo vàng đang tĩnh tọa ở đó.

Gà Mái Leo Núi

Trong cung cấm, thể mặc y phục màu , ngoài đương kim Hoàng đế thì còn thể là ai khác?

Hô hấp của Hà Tĩnh Như lập tức trở nên dồn dập.

Nàng vẫn còn nhớ rõ, năm mười một tuổi, đương kim Hoàng đế khi đăng cơ chỉ mới tám tuổi. Rất nhiều để mắt vì Thánh thượng còn quá nhỏ.

ngay đó, tiểu Hoàng đế nghiên cứu vũ khí sắc bén san bằng Đông Lăng, hiện giờ Đông Lăng sáp nhập quốc thổ Đại Tấn .

Chẳng bao lâu , tiểu Hoàng đế ban hành nhiều chính sách lợi nước lợi dân, giảm bớt tô thuế khiến cuộc sống của bách tính khấm khá hơn ít.

Cùng lúc đó, tiểu Hoàng đế còn mở rộng con đường tuyển chọn nhân tài, phụ nàng cũng nhờ cơ hội triều quan.

Mấy năm nay, tiểu Hoàng đế còn trừng trị quan tham ô...

Tiểu Hoàng đế chăm lo việc nước. Chỉ mới tám, chín năm ngắn ngủi, Đại Tấn thật sự đổi một diện mạo mới, an cư lạc nghiệp, quả nhiên là thái bình thịnh thế.

Nàng vô cùng kính nể tiểu Hoàng đế, nhỏ hơn nàng ba tuổi mà thể cai quản một quốc gia phồn vinh như .

Càng ngày càng gần.

Hà Tĩnh Như cúi đầu, dám thở mạnh.

“Ca ca, xiêm y, đừng khiến khách nhân của sợ đó.”

Sở Trường Sinh thốt những lời cất bước sương phòng bên cạnh.

Hà Tĩnh Như vội vàng hành lễ: “Thần nữ thỉnh an Hoàng Thượng.”

“Không cần đa lễ.” Sở Hoằng Du nàng : “Hà tiểu thư, mời .”

Hà Tĩnh Như nào dám .

Nàng mơ hồ cảm thấy giọng của Hoàng Thượng chút quen thuộc, hình như từng đó .

đây là đầu tiên nàng cung, đầu tiên diện kiến Hoàng Thượng, thể từng thấy giọng chứ.

“Bộ dáng của Hà tiểu thư ở Trần phủ cũng thế .” Sở Hoằng Du nhíu mày: “Trẫm bảo ngươi thì cứ .”

Hà Tĩnh Như sửng sốt.

Sao Hoàng Thượng bộ dáng của nàng ở Trần gia là như thế nào?

Nàng thật sự nhịn nữa, bèn ngẩng đầu về phía thiếu niên đang mặt.

Một long bào vàng rực, toát khí thế ngập trời. Gương mặt ... quả thật là nàng từng thấy qua.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ta-dich-than-day-lai-quy-tu-quy-nu/chuong-506.html.]

 

Hà Tĩnh Như trợn tròn đôi mắt: “Ngài là Vu Hoành!”

Lúc nàng đến Trần gia ở, biểu Trần Tam thường xuyên đưa một đám hài tử về nhà chơi, bọn họ cũng thường xuyên chạm mặt ở hậu hoa viên.

Vu Hoành chính là của Trần Tam, hai thiết tới mức gần như mặc chung một chiếc quần.

tại Vu Hoành biến thành Hoàng Thượng?

Hà Tĩnh Như nhớ tới tên của Hoàng Thượng, Sở Hoằng Du. Hoằng Du, đảo ngược còn là Vu Hoành ?

Nàng kinh ngạc trừng to mắt.

Người bằng hữu của tiểu biểu trong mắt nàng, chỉ là một hài tử bình thường. đây là Hoàng thượng cao cao tại thượng, là bậc quân vương mà nàng vẫn hằng kính trọng cả đời. Hai phận bỗng chốc hợp nhất một, khiến tâm trí nàng rối bời, nhất thời liệu ứng đối .

“Hà tiểu thư trẫm chăm chú hồi lâu đó.” Sở Hoằng Du ung dung cất lời: “Còn định tới bao giờ?”

“Thần nữ, tội!”

Hà Tĩnh Như kinh hãi đến mức vội vàng cúi gằm đầu.

Sở Hoằng Du nhíu mày: “Trẫm khiến nàng e sợ đến thế ư?”

Hà Tĩnh Như vẫn cúi gằm đầu, lúng túng chẳng đáp lời thế nào.

“Kỳ thực, trẫm nhờ Trưởng công chúa mở tiệc ngắm hoa là cốt để mời nàng cung.”

Lời dứt, Hà Tĩnh Như dọa cho giật nảy .

Chẳng lẽ yến tiệc thưởng hoa là vì nàng mà tổ chức?

Nàng vội vàng thưa: “Thần nữ kinh hãi vô cùng.”

“Trẫm một việc hỏi nàng.” Sở Hoằng Du vòng vo mà thẳng chính đề: “Nàng nguyện ý trở thành Hoàng hậu của trẫm ?”

“Cái, cái gì?” Hà Tĩnh Như kinh ngạc ngẩng đầu, đôi mắt gần như lồi khỏi hốc mắt: “Hoàng, Hoàng thượng ?”

“Trẫm hỏi nàng bằng lòng nhập cung Hoàng hậu ?” Sở Hoằng Du thẳng mắt nàng: “Chỉ cần nàng gật đầu, trẫm sẽ lập tức tổ chức đại điển phong hậu.”

Hà Tĩnh Như ngây , lâu mới ấp úng đáp lời: “Thần nữ phận hèn mọn, thực xứng với ngôi vị Hoàng hậu... Hơn nữa, thần nữ còn lớn hơn Hoàng thượng ba tuổi, e rằng sẽ ô uế thanh danh của ... Thần, thần nữ còn chút việc riêng, xin, xin phép cáo lui ...”

Nàng ngơ ngác đến, vội vàng rời , ngay cả một ngụm bàn cũng kịp chạm môi.

Sở Trường Sinh lập tức từ bức bình phong bước , dậm chân trách mắng: “Ca ca, đúng là đồ đầu gỗ, dọa Hà tiểu thư bỏ chạy ! Sao thể chậm rãi tiếp cận nàng chứ?”

Sở Hoằng Du mím môi đáp: “Hà gia đang tính chuyện hôn sự cho nàng , nếu cứ chần chừ thì nàng sẽ lấy chồng mất.”

Giờ đây vẫn còn nhớ rõ mồn một, ba bốn năm , khi ghé Trần gia, Hà Tĩnh Như đang tạm trú tại đó.

Khi nàng đang thủ hiếu, tin tức về việc vị hôn phu từ hôn truyền đến Trần gia, nàng lẻ loi trốn giàn hoa, gục đầu nức nở.

Hắn sớm , trong lòng nàng chính là vị hôn phu nọ.

Song, vị hôn phu chẳng chờ đợi nàng ba năm. Sau khi từ hôn, cưới khác, khiến nàng đau lòng khôn nguôi một thời gian dài.

Giờ đây qua ba bốn năm, nàng hẳn quên , mà cũng nên chủ động hành động.

Hậu cung quả thực cần một nữ chủ nhân đúng nghĩa.

Hà Tĩnh Như choáng váng chạy về Hà gia, nàng thậm chí còn hoài nghi chuyện chỉ là một giấc mộng, quá đỗi hoang đường.

“Đại tỷ, việc ?”

“Yến tiệc ngắm hoa của Trưởng công chúa tráng lệ ?”

Một đám vây quanh dò hỏi ngớt.

Hà Tĩnh Như hồn, đáp khẽ: “Tốt lắm.”

“Vậy, thấy Hoàng thượng ?” Ngay cả Hà đại nhân cũng tìm đến, tuy ông cũng triều quan nhưng chỉ là một quan Lục phẩm nhỏ bé, tư cách điện thượng triều, nào cũng quỳ gối bên ngoài đại điện, còn thể rõ tiếng bên trong tấu trình, chớ chi đến việc chiêm ngưỡng thánh nhan.

Hà Tĩnh Như gật đầu: “Đã gặp.”

“Đại tỷ, tỷ thật lợi hại quá! Tỷ là đầu tiên trong nhà chúng diện kiến Hoàng thượng đấy!”

“Hoàng thượng trông như thế nào, uy nghiêm như thần linh ?”

“Đại tỷ mau kể cho chúng !”

“...”

 

Loading...