Trọng Sinh: Ta Đích Thân Dạy Lại Quý Tử Quý Nữ - Chương 513
Cập nhật lúc: 2025-10-07 05:43:23
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Dân chúng vây xem nhịn xì xào bàn tán.
“Chậc, phụ lòng mà còn mặt mũi đòi nạp cố vị hôn thê cho , thật đáng khinh.”
“Hà tiểu thư chỉ là kén chọn một chút chứ chẳng mù quáng, xem, thiếu niên tuấn mỹ thế mà nàng còn chẳng để mắt.”
“Phu thê hai trông xí đến thế, chớ nên quá đề cao bản chứ.”
“...”
Giữa những lời bàn tán xôn xao của , sắc mặt Hàn Đông càng đỏ bừng.
Hắn chỉ học vấn, nhan sắc, đương nhiên là thua kém thiếu niên . Hắn cảm thấy thể diện mất sạch.
Thê tử Khổng thị lạnh lùng : “Thiếu niên chắc chắn là gã tiểu quan chốn phong nguyệt, nếu Hà Tĩnh Như nhất định sẽ gả cho !”
Hàn Đông gật đầu: “ , khẳng định là như !”
Dường như chỉ nghĩ như thế thì trong lòng mới thoải mái hơn một chút.
Người dân vây xem dần dần giải tán.
Muội của Hà Tĩnh Như tò mò về phía Sở Hoằng Du: “Ngươi là phương nào, thật sự là theo đuổi trưởng tỷ nhà ?”
Sở Hoằng Du khép quạt giấy, khẽ nhíu mày : “ .”
Gà Mái Leo Núi
Gương mặt Hà Tĩnh Như trong phút chốc ửng đỏ.
Hà chống cằm, hồ nghi : “Ngươi xinh như , là nam nhân ở chốn phong nguyệt đó chứ...”
“Không càn!” Hà Tĩnh Như lạnh giọng quát lớn: “Muội đến quán đằng chờ , sẽ tới ngay.”
Hà , Hà Tĩnh Như quỳ xuống thỉnh tội: “Xin Hoàng Thượng thứ tội, hiểu chuyện, lời khi nãy mạo phạm, xin...”
“Không , quả thật là lộ phận.” Sở Hoằng Du dùng quạt giấy đỡ tay Hà Tĩnh Như: “Gặp ở bên ngoài thì cần hành lễ.”
Hà Tĩnh Như gật đầu: “Dạ, Hoàng Thượng.”
“Khi ở ngoài , ngươi cần gọi là Hoàng Thượng.” Sở Hoằng Du ho khan: “Về chuyện hoàng đế xuất chinh, ngươi ?”
Hà Tĩnh Như cúi đầu, khẽ đáp: “Nghe phụ thần nữ nhắc qua, Hoàng công tử xuất chinh thể ủng hộ sĩ khí, thu phục Bắc Địch. Thần nữ cho rằng đây là một đại sự .”
“Ồ?” Sở Hoằng Du thoáng chút buồn bực, “Hà tiểu thư lo lắng sẽ gặp bất trắc ư?”
Hà Tĩnh Như nên xưng hô với mặt như thế nào cho , chỉ đành mơ hồ : “Hoàng công tử lên vị trí khi còn trẻ, năm đó mới chỉ tám tuổi lập công lớn như thế, quả thực khiến dân nữ vô cùng thán phục. Mấy năm nay tại vị, luôn tận tâm chăm lo việc nước, vì bách tính mà hết lòng, xứng đáng là một bậc minh quân hiếm … Trong mắt thần nữ, Hoàng công tử là thâm trầm, xa trông rộng, khi đưa quyết định ắt hẳn đủ tự tin. Chuyến Bắc Cương chắc chắn sẽ đại thắng trở về!”
Sở Hoằng Du trong lòng hết lời ngợi khen, khóe môi bất giác nhếch cao.
Hà Tĩnh Như bỗng dưng bật .
Cớ tâm tính của Hoàng Thượng tựa như tiểu hài tử thế , khen ngợi vui vẻ mặt. nàng , những lời nàng hề khoa trương, trong tâm khảm nàng, Hoàng Thượng quả thực là một như .
“Nàng đúng. Ta quả thật nắm chắc phần thắng, chỉ trong vòng ba tháng là thể giành thắng lợi, khải hồi triều!” Sở Hoằng Du giơ tay hiệu, một bóng hắc y nhân chợt vụt hiện lưng , lặng lẽ như quỷ mị.
Hà Tĩnh Như thoáng giật .
Nàng tưởng đó là thích khách đ.á.n.h lén, theo bản năng chuẩn bước lên che chắn, bảo vệ Sở Hoằng Du.
Nàng chỉ là một nữ tử phận thấp kém, nhưng đối diện là đương kim thiên tử. Nếu Thiên tử xảy chuyện, e rằng thiên hạ sẽ đại loạn…
nàng chỉ thấy hắc y nhân đặt một chiếc tráp tay Sở Hoằng Du biến mất một tiếng động.
Sở Hoằng Du đưa chiếc tráp về phía Hà Tĩnh Như: “Tặng nàng.”
Hà Tĩnh Như ngớ , theo bản năng cầm lấy, thấy thứ tựa như củ khoai nóng bỏng tay, vội vàng trả : “Vô công bất thụ lộc, dân nữ đây…”
“Chỉ dựa lời lúc nãy của nàng, tin tưởng thể đại hoạch thắng, nàng xứng đáng nhận lấy những thứ .” Sở Hoằng Du mỉm , mở tráp : “Nhìn xem, ưng ý ?”
Hà Tĩnh Như đưa mắt .
Chỉ thấy trong tráp là trang sức dành cho nữ tử: nào là phụ kiện, trâm cài, bộ diêu, khuyên tai, vòng tay, nhẫn ban chỉ… Cả một tráp châu báu lộng lẫy rực rỡ ánh nắng ban trưa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ta-dich-than-day-lai-quy-tu-quy-nu/chuong-513.html.]
Sở Hoằng Du nghiêm nghị : “Lời nàng Hoàng Hậu của , là thật lòng.”
Hà Tĩnh Như bỗng nhiên lệ rơi đầy mặt.
Kể từ khi mẫu qua đời, vị hôn phu từ hôn, nàng gánh chịu bao lời đồn đại, thị phi.
Nàng phụ lo liệu việc nhà, chăm sóc , dốc tâm quán xuyến việc kinh doanh của Hà gia, nhờ mà Hà gia đến nỗi sa sút, nghèo túng…
Mãn ba năm giữ hiếu, tuổi tác nàng cũng lớn, phụ tất tả chạy ngược xuôi tìm mối mai cho nàng.
nàng từng từ hôn, nàng tuổi lớn thì liền lập tức cự tuyệt hôn sự. Một đồng ý xem mặt thì hoặc là thê tử mất sớm, hoặc dòng dõi vô cùng kém cỏi, hoặc là một vài khiếm khuyết khó với ngoài…
Nàng bao giờ nghĩ tới, một cầm tráp châu báu mà thật lòng thật dâng tặng nàng như .
Nàng tương lai sẽ , nhưng nàng tin rằng ngay giờ khắc , trong lòng đang mặt, thực sự bóng hình nàng.
Nàng gia thế khiến đời ngưỡng mộ, càng mỹ mạo tuyệt sắc hơn thường, thậm chí còn chẳng bất kỳ tài danh hiển hách nào.
Việc lựa chọn nàng, chắc chắn là thật lòng mong nàng ở bên cạnh.
Một tấm lòng chân thành đến thế, cớ khiến nàng cảm động?
Người như , ai mà chẳng động tâm?
Hà Tĩnh Như khẽ hít mũi, thút thít đáp: “Những thứ , xin nhận.”
“A, nàng ?” Sở Hoằng Du chút lúng túng, vội : “Là dọa nàng chăng, thật ...”
Hà Tĩnh Như nhấn nhá từng chữ một: “Ta nguyện ý Hoàng Hậu của .”
“Nàng...” Sở Hoằng Du chần chừ giây lát: “Nàng, chẳng lẽ nàng vì uất ức cố vị hôn phu mà mới ưng thuận ư?”
“Làm thể như ?” Hà Tĩnh Như lập tức mỉm : “Ta sớm chẳng bận tâm kẻ đó nữa, quyết định của đều chẳng liên can đến .”
Sở Hoằng Du vẫn thể tin nổi: “Cớ gì nàng bỗng dưng đồng ý, nàng, nàng ái mộ chăng?”
“Lẽ bởi vì ái mộ Hoàng Thượng.” Hà Tĩnh Như dừng một chút : “Ta đối với Hoàng Thượng là kính ngưỡng, tôn kính, ngưỡng mộ, những thứ tình cảm dễ nảy sinh tình ý...”
Sở Hoằng Du khấp khởi mừng rỡ khôn nguôi.
Lúc dám thổ lộ tâm tư là vì cho rằng Hà Tĩnh Như vẫn quên cố vị hôn phu.
Thì nàng sớm chẳng bận tâm đến kẻ đó nữa .
Sớm như , cần phí hoài nhiều thời gian đến thế...
Hắn khát khao ôm lấy Hà Tĩnh Như, nhưng e ngại đường đột vô lễ.
Hắn phấn khích xoay mấy vòng, đoạn bỏ chạy mất hút, để một Hà Tĩnh Như ngẩn ngơ tại chỗ.
“Hoàng Thượng hiếm khi bộc lộ tâm tính trẻ thơ như !”
Hà Tĩnh Như khỏi bật .
Sao thể là minh quân, là trẻ thơ? Sao thể uy nghiêm, non nớt như ?
“Trưởng tỷ, gì ?” Hà tiểu đợi mãi thấy, bèn chạy đến tìm. Khi thấy cái tráp trong lòng Hà Tĩnh Như, nàng lập tức ngẩn : “Trời đất ơi, là khuyên tai đá quý cực phẩm, là bộ diêu vàng ròng... những món là do vị công tử tặng trưởng tỷ ư?”
Hà Tĩnh Như đóng cái tráp , khẽ ừm một tiếng.
“Trưởng tỷ, rốt cuộc là phận gì, khi nào mới tới phủ cầu hôn.”
Hà Tĩnh Như lắc đầu.
Đại khái là ba tháng nữa, khi đại thắng khải trở về chăng?
Nếu ba tháng, trong lòng vẫn còn nàng, thì chứng tỏ đây là một hỷ sự đáng mong chờ.
Nếu ba tháng , tin tức... cũng cả, đây cũng chẳng đầu nàng nếm trải tổn thương.
Thế nhưng chạng vạng cùng ngày, thánh chỉ bất ngờ giáng xuống.