Trọng Sinh: Ta Đích Thân Dạy Lại Quý Tử Quý Nữ - Chương 515
Cập nhật lúc: 2025-10-07 05:43:25
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mộ Dung Tất bước nhanh về phía Sở Trường Sinh.
Sở Trường Sinh chợt nhớ tới những tin tức mà bộ hạ truyền đến cho nàng trong thời gian .
Người kể rằng, khi thế trận giằng co, cuộc chiến kéo dài liên miên ba ngày ba đêm. Trong suốt ba đêm ngày đó, Mộ Dung Tất hề chợp mắt, cứu sống vô tướng sĩ.
Hắn chẳng màng ăn ngủ, dẫu mệt mỏi đến mức ngã bệnh, vẫn gắng gượng thể trị thương cho tướng sĩ.
Di hài của một vị phó tướng Đại Tấn quân địch cướp đoạt, quẳng biển lửa chiến trường, chính bất chấp hiểm nguy tính mạng, gom nhặt về. Dùng y thuật tinh xảo trác tuyệt của , chắp nối di hài tang thương đến độ nỡ , khiến nó trở về dáng vẻ chỉnh tề, giúp vị phó tướng giữ chút thể diện cuối cùng nơi chín suối.
Khi d.ư.ợ.c liệu cạn kiệt, vượt núi sâu tìm kiếm thảo d.ư.ợ.c thế, thậm chí tiếc , dùng lưỡi nếm thử độc tính.
Trong cuộc đại chiến , Đại Tấn thương vong vô cùng ít ỏi, cái giá trả gần như đáng kể để đổi lấy một thắng lợi hiển hách, công lao của quả thực thể nào nhắc đến.
Ai dám nam tử cứ bước chân chốn quan trường mới thể tạo dựng công danh sự nghiệp?
Một trong lòng mang nặng tình thế gian chúng sinh, dẫu đến cũng thể tích lũy công đức phúc báo.
"Ta ở Bắc Cương tổng cộng sáu mươi chín ngày." Mộ Dung Tất bước lên, đặt chiếc tay nải xuống bàn: "Nghe công chúa thích vẽ tranh, vẽ sáu mươi chín bức họa. Trong đó phong cảnh Bắc Cương hùng vĩ, thảo nguyên vạn dặm mênh mông, trăm hoa đua nở rực rỡ, cũng khói lửa ngút trời, cảnh da ngựa bọc thây, và cả những cuộc sinh ly tử biệt..."
Sở Trường Sinh cúi đầu, nhẹ nhàng mở cuộn họa trục cuộn kỹ .
Xem nét bút , thể thấy chẳng mấy am tường hội họa, song vẫn nỗ lực phác họa dáng vẻ nguyên bản của cảnh sắc.
Ban đầu là phong cảnh tươi của Bắc Cương, khiến nàng cảm nhận muôn vàn vẻ khác biệt.
Dần dà, những bức họa chuyển sang cảnh chiến trường. Thoạt đầu, vẫn cố tránh vẽ những cảnh chiến tranh tàn khốc, song lẽ do cảm xúc dâng trào, cuối cùng vẫn để vài nét khắc họa. Tuy nhiên, thời điểm đó, quá đỗi bận rộn, đôi khi chỉ thể phác vài nét bút nguệch ngoạc... Đến khi chiến tranh kết thúc, nội dung các bức họa phong phú hơn nhiều... Từ đầu đến cuối, trình độ hội họa của rõ ràng tiến bộ vượt bậc, càng ngày càng biểu hiện một tấm lòng bi thiên mẫn thế.
"Hiện giờ Đại Tấn vô cùng phồn thịnh, song vẫn còn nhiều bá tánh nơi đáy cùng xã hội đang sống lay lắt trong khốn khó, đau khổ. Công chúa bấy lâu nay vẫn luôn lấy việc hành thiện cứu đời trọng, đây cũng nguyện dùng y thuật của để cứu chữa những cần giúp đỡ." Mộ Dung Tất gằn từng chữ, giọng kiên định: "Ta ái mộ khanh như ánh trăng vằng vặc, nguyện cùng khanh trải qua quãng đời còn , đến c.h.ế.t phai."
Hắn Sở Trường Sinh, trong đáy mắt tràn ngập ái mộ và kiên định.
Hắn chờ nàng công chúa mặt trả lời, nhưng đúng lúc thấy tiếng bước chân dồn dập vọng từ phía cầu thang, càng lúc càng tiến gần.
Sở Hoằng Du bước đến, khẽ : "Hình như trẫm tới đúng lúc thì ."
Gương mặt Mộ Dung Tất bỗng chốc đỏ bừng.
Hắn đồn Hoàng thượng vô cùng yêu thương vị Trưởng công chúa , chẳng cho phép bất kỳ nam nhân nào gần nàng. Đây chính là nguyên nhân khiến Trưởng công chúa thập thất tuổi mà vẫn đính hôn.
Hắn chẳng xứng với nàng, phụ mẫu vẫn thường trách cố gắng, còn bảo ngốc nghếch, ngu ...
"Sao khanh nữa?" Sở Hoằng Du cố ý hỏi: "Nếu Trường Sinh chấp thuận hoặc là trẫm khước từ, khanh sẽ gì?"
"Công chúa ưng thuận cũng là lẽ thường tình, bởi vì đủ xuất sắc. Ta sẽ tiếp tục nỗ lực, tin tưởng công chúa sẽ thành ý của cảm động." Mộ Dung Tất dừng một chút tiếp: "Nếu trong thời gian đó, một khiến công chúa yêu thích, thì đây cũng sẽ hết lòng chúc phúc công chúa."
Ánh mắt của trở nên lãng đãng.
Sở Hoằng Du khẽ mỉm .
Ở Bắc Cương hơn hai tháng, chứng kiến ý chí kiên cường cùng dũng khí phi phàm từ Mộ Dung Tất, còn cả y thuật tinh diệu của y.
Có lẽ Mộ Dung Tất sở hữu những phẩm chất trác tuyệt mà thế nhân thường ca tụng, nhưng y vẫn luôn một lòng màng thế sự tục lụy. Tuy , khi trong lòng, y bắt đầu bận tâm đến ánh mắt thế nhân dành cho ... y quả là một kẻ chất phác thiện lương.
Sở Trường Sinh cũng chất phác tương tự như .
Hai như thế dù ở bên cạnh ai thì cũng khó tránh khỏi kẻ gian toan tính.
Sở Hoằng Du về phía , mở miệng hỏi: “Trường Sinh, bằng lòng gả Mộ Dung Tất cho phò mã ?”
Sở Trường Sinh nghiêng đầu : “Mộ Dung Tất, nếu là phò mã, ngươi phép nạp , cũng chẳng thị thông phòng, ngươi nguyện ý ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ta-dich-than-day-lai-quy-tu-quy-nu/chuong-515.html.]
“Quả là diệu sự.” Hai mắt Mộ Dung Tất sáng lên: “Một đời một kiếp chỉ một đôi nhân mới là lý tưởng của . Ta và công chúa chung chí hướng, thật hợp ý bao!”
Y sớm phận phò mã vốn nạp , song vẫn thể thị thông phòng.
Ban đầu y còn lo lắng Điện hạ sẽ cưỡng ép an bài bên cạnh y, nhưng nay Điện hạ tự thốt lời như thế, e rằng điều sẽ còn xảy nữa.
“Được, trẫm ban hôn cho nhị vị.” Sở Hoằng Du nở nụ : “Lễ thành hôn của các ngươi cùng ngày với trẫm, liệu chăng?”
Mộ Dung Tất vô cùng mừng rỡ: “Mọi sự xin theo Thánh ý của Hoàng Thượng!”
Hôn sự trọng đại càng lúc càng cận kề.
Kỵ binh mang theo thiệp hồng phi ngựa như bay tám trăm dặm, truyền đến Tây Vực.
Lúc Vân Sơ và Sở Dực đang ở một đỉnh núi hiểm trở tại Tây Vực, bọn họ lặn lội khắp nơi mới dò la nguồn gốc của cửu hắc cổ.
Bọn họ vượt vạn dặm trùng khơi đến đây, cốt là để phá hủy sào huyệt tà ác .
Nghe cửu hắc cổ cần dùng nhân huyết để nuôi dưỡng, cạn m.á.u của bảy thiếu nữ mới thể dưỡng thành một cặp cổ. Cặp cổ trùng gọi là Tình Cổ. Chỉ cần gieo thể của kẻ ái mộ, liền thể khiến đó cả đời một lòng một . Song nếu nuôi dưỡng hai cổ trùng trong chính cơ thể , dùng lượng lớn nhân huyết để tưới tắm, chờ đến khi chúng sinh Tử Cổ thì sẽ biến thành Cửu Hắc Cổ. Vân Sơ thực sự cảm nhận sức hủy diệt khủng khiếp của thứ cổ .
Có lời đồn rằng, từ đến nay từng ai luyện thành Cửu Hắc Cổ, đa phần đều dùng chúng như Tình Cổ thông thường.
“Du ca nhi gửi thư đến.” Vân Sơ xong, khóe môi cong lên một nụ tươi tắn: “Chừng nửa tháng nữa là tới ngày đại hôn của Du ca nhi cùng Trường Sinh , thời gian quả trôi mau như thoi đưa.”
“Chừng nửa tháng là đủ .” Sở Dực về phía ngọn núi xa xa, : “Giải quyết xong chuyện cổ trùng , chúng sẽ lập tức lên đường hồi kinh.”
Đôi phu thê dắt ngựa men theo sườn núi, đến chân núi Ngũ Khí nơi thôn trang tọa lạc.
Quanh ngọn núi hàng chục thôn trang nhỏ. Giờ phút , lý chính cùng chư vị trưởng lão trong thôn đang tụ họp bàn bạc, bày mưu tính kế cho lễ tế Hà Thần năm nay.
Cứ mỗi độ tiết hàng năm, các thôn trang quanh núi Ngũ Khí đều cử hành lễ tế Hà Thần. Hàng chục thôn trang sẽ tuyển chọn bảy thiếu nữ xuất giá để hiến tế Hà Thần, ngõ hầu cầu mong một năm mưa thuận gió hòa, mùa màng bội thu.
Gà Mái Leo Núi
Năm tháng trôi qua, lượng nữ tử trong các thôn trang ngày càng hao hụt, đám trưởng lão ai nấy đều lộ vẻ sầu não, lo âu.
“Bách tính trong thôn vì tránh khỏi kiếp hiến tế tàn khốc , đành gả con gái khi các nàng chỉ mới mười mấy tuổi đầu, thật sự cùng đường .”
“Phải đó, lẽ nào nỡ lòng đưa những nữ nhi tám chín tuổi còn thơ dại hiến tế , ai...”
“Hiện tại chỉ sáu thiếu nữ, còn thiếu một , các ngươi tính đây?”
“Phải đó, liệu cách nào vẹn đây...”
Lúc đang lúc liệu cách nào vẹn , bỗng tiếng vọng đến: “Hay là để thế?”
Đám đầu , thấy một nữ tử dung nhan tuyệt mỹ bước tới. Nàng vận xiêm y đen trắng đơn giản, song che giấu vẻ tuyệt thế. Vừa thấy nàng, dường như khiến vạn vật xung quanh cũng bừng lên sắc thái tươi .
Phía nàng còn một nam tử. Nam tử khí thế bức , một cổ áp lực vô hình lan tỏa khiến đám đông khỏi dậy cung kính thi lễ đón chào.
Lý chính vái chào, hỏi: “Chẳng hai vị là ai?”
“Đây là tiểu của .” Sở Dực ung dung cất lời: “Nàng hôn phối, thể dâng tế ?”
Vân Sơ tuy quá ba mươi, song nhờ chăm sóc chu đáo, làn da vẫn tinh tế mịn màng. Suốt mấy năm qua, nàng cần bận tâm toan tính, mái tóc vẫn đen nhánh tựa lụa là. Đứng những thôn dân quanh năm lam lũ, dẫu nàng chỉ đôi mươi, chắc chắn sẽ chẳng ai nghi ngờ.
Lý chính ngẩn ngơ hỏi: “Vì như ?”
“Đương nhiên là diện kiến Hà Thần đại nhân rốt cuộc diện mạo .” Vân Sơ cong môi nhẹ: “Mong chư vị cho một cơ hội.”
Đám đưa mắt , nét kinh ngạc hiện rõ.
Tất cả thiếu nữ dâng tế Hà Thần đều bỏ mạng chút ngoại lệ, từng ai trở về. Lại kẻ cam tâm tình nguyện chịu c.h.ế.t đến ư?