Để tránh khỏi lặp  chuyện  ,   Thẩm bà tử đặc biệt dặn dò Thẩm Ninh thành thật ở trong phòng của .
 
Hôm nay hai  họ nhất định  viên phòng.
 
Viện phía Đông, Tô Ngọc Uyển và Thẩm Tự cùng   ở  giường, cả hai đều im lặng   một lời.
 
Trên bàn, cái đèn dầu cũ   thế bằng cây nến đỏ,  lẽ Thẩm bà tử   từ .
 
Trước khi Tô Ngọc Uyển  , Thẩm bà tử   rõ với Thẩm Tự, đề nghị   nhất định  viên phòng với Tô Ngọc Uyển.
 
Từ  đến nay Thẩm Tự vẫn luôn là  con  hiếu, Thẩm phụ  khi c.h.ế.t nhất quyết  Tô Ngọc Uyển  con dâu nuôi từ bé của  , cho dù trong lòng  ,   cũng  phản đối.
 
Bây giờ, Thẩm mẫu yêu cầu   động phòng với Tô Ngọc Uyển,   sẽ ngoan ngoãn  lời, cho dù  hề yêu thương  nữ nhân  mặt .
 
Ánh nến đung đưa, Thẩm Tự  khuôn mặt Tô Ngọc Uyển do  bồi bổ mà trở nên hồng hào, ánh mắt  gợn sóng.
 
Hắn  do dự một lát,  chậm rãi vươn tay ,  chuẩn  chạm  tay Tô Ngọc Uyển thì nàng đột nhiên  dậy.
 
"Ta...  tắm rửa."
 
Vẻ mặt Thẩm Tự  động,  mặt  tự chủ mà nóng lên.
 
...
 
Tô Ngọc Uyển   bếp, vẻ mặt buồn bã.
 
Đột nhiên nàng  thấy vài tép tỏi  bệ bếp, ý nghĩ lóe lên, nàng nhặt vài tép tỏi lên.
 
Nàng nghiến răng dứt khoát bỏ nó  miệng nhai.
 
Mùi cay nồng nặc khiến nàng gần như  mở mắt , trong mũi nàng cũng nồng nặc mùi tỏi.
 
Nhai gần xong, nàng nhổ bã tỏi , đưa tay lên, hà  thổi  lòng bàn tay.
 
Mùi khiến nàng cũng  cau mày.
 
Ra khỏi bếp, nàng   đến hầm cầu, bịt mũi gắng gượng  trong đó suốt một khắc.
 
Khi nàng bước  ngoài  nữa,   nàng đều là ... mùi khó tả.
 
Quay về phòng, Thẩm Tự vẫn đang ,  vẻ như đang đợi nàng.
 
Sau khi Tô Ngọc Uyển đóng cửa , nàng chậm rãi  đến bên cạnh giường.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ta-khong-them-hau-ha-phuong-hoang-nam/chuong-27-dat-cau-hoi.html.]
 
Bởi vì phản ứng của hai mùi hôi thối trộn   quá mức khủng bố, cho nên nàng  mới bước , Thẩm Tự  ngửi thấy một mùi khó tả,    khỏi cau mày.
 
Tô Ngọc Uyển  tới  mặt  , đưa tay  hiệu  cởi áo ngoài cho : "Cũng  còn sớm nữa, tướng công, nên  nghỉ sớm thôi."
 
Nàng  mở miệng  chuyện, một mùi hăng nồng nặc phả  mặt Thẩm Tự.
 
Hắn  nhíu mày càng chặt, liếc cái  hoài nghi về phía nàng.
 
Tô Ngọc Uyển  cố ý nghiêng  tới gần  mặt  : "Có chuyện gì ?”
 
Khi nàng đến gần hơn, mùi thối bám  quần áo nàng càng nồng nặc.
 
Thấy bàn tay Tô Ngọc Uyển sắp chạm  thắt lưng ,   nhanh chóng nắm lấy cổ tay nàng: "Nàng...    tắm rửa  ?”
 
Tô Ngọc Uyển thản nhiên : "Ta  rửa sạch , chẳng lẽ  ghét bỏ  ?”
 
Thẩm Tự chỉ chú ý  hai chữ "Đã rửa."
 
Lông mày   nhíu chặt  , khóe miệng gắng nặn  nụ : "Không,  ."
 
"Không  thì ." Tô Ngọc Uyển mỉm : "Vậy thì  ngủ sớm thôi."
 
Nói xong, nàng cởi giày   xuống giường.
 
Tư thế  ngủ thản nhiên đó  mắt Thẩm Tự  trở nên   đắn.
 
Vẻ mặt   trở nên phức tạp, sững sờ một lúc lâu.
 
"Tướng công,  còn  ngủ ?” Thấy    động đậy, Tô Ngọc Uyển cố ý hét lên.
 
Thẩm Tự do dự một lát,  ngập ngừng : "Ta,  chợt nhớ  hôm nay  học thuộc một bài khóa, nàng ngủ  ."
 
Sau đó,   bước nhanh  khỏi phòng.
 
...
 
Sáng sớm hôm , Thẩm mẫu thức dậy, bận rộn trong bếp, kêu Thẩm Ninh  thôn mua một miếng thịt heo tươi về nấu cháo thịt nạc.
 
Hôm qua, bà  thấy Thẩm Tự gầy ,  lẽ đồ ăn trong thư viện  hợp khẩu vị, cho nên bà   bồi bổ cho   thời gian dài.
 
Sau khi nấu xong cháo thịt nạc, bà  nướng thêm vài cái bánh, xào thêm hai món ăn kèm và một đĩa rau muối chua.
 
Thẩm Ninh ngửi  mùi thơm nhanh chóng  . Nhìn thấy cháo thịt nạc thì hai mắt sáng lên: "Ôi, hôm nay là ngày  lành gì,   ăn ngon thế ?”