Thẩm mẫu liếc nàng  với ánh mắt sắc lẹm: "Bây giờ thì   thiên vị,  lúc bỏ tiền  mua thứ    dùng đầu óc mà suy nghĩ!”
 
Thẩm Ninh  mẫu  bắt chẹt   nên lời. Làm  nàng     đó là thương nhân thâm độc, lúc đó nàng  chỉ nghĩ đến việc mìn trở nên xinh . "Nương, con  sai , nương nghĩ cách giúp con, gương mặt của con  thể  hủy , hu hu hu...."
 
Nàng   thể  hủy dung , nếu như  hủy thì cuộc đời của nàng  coi như xong. Tương lai   nàng  sẽ trở nên  xí, cũng  dám  ngoài gặp  thì  gì  ai sẽ kết  với nàng  nữa.
 
Sau cơn tức giận, Thẩm mẫu  an ủi nàng : "Được , đừng  nữa, hôm nay  muộn , sáng sớm mai nương sẽ  mời đại phu đến xem  cách giải quyết nào ."
 
Thẩm Ninh gật đầu trong nước mắt.
 
Mặt nàng  thỉnh thoảng  ngứa, còn   phép gãi, nếu gãi sẽ càng ngứa hơn.
 
Thẩm mẫu quyết định đêm nay sẽ ở  đây để chăm sóc nàng , ngăn cản nàng  đưa tay lên gãi mặt.
 
"Được , ngươi  thể về phòng ." Sau khi an ủi Thẩm Ninh, Thẩm bà tử  đầu  với Tô Ngọc Uyển.
 
Tô Ngọc Uyển  khỏi căn phòng phía Tây,  về phòng phía Đông.
 
Đêm đó nàng   ngủ ngon.
 
Tiếng  la của Thẩm Ninh vang vọng căn phòng phía Tây.
 
...
 
Sáng sớm hôm , Thẩm bà tử gõ cửa phòng của Tô Ngọc Uyển.
 
 lúc Tô Ngọc Uyển  vệ sinh cá nhân xong, mở cửa bước  cửa, chuẩn    thị trấn.
 
Thấy vả mặt Thẩm bà tử lo lắng : "Ngọc Uyển, Trình đại phu thôn    nhà, mà mặt Ninh tỷ nhi ngày càng chuyển biến , con  trấn hãy giúp mời đại phu đến đây."
 
Chỉ  một đêm, mặt Thẩm Ninh  sưng tấy lên như bánh bao hấp, còn nổi đầy mủ, đáng sợ đến mức bà  bật dậy khỏi giường chạy vội  tìm Trịnh đại phu.
 
Lại  ngờ hôm nay Trịnh đại phu   nhà.
 
Tô Ngọc Uyển : "Được , con đến thị trấn sẽ tìm đại phu."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ta-khong-them-hau-ha-phuong-hoang-nam/chuong-46-bien-dang-2.html.]
 
Lúc , căn phòng phía Tây  ngừng vang lên tiếng  của Thẩm Ninh và tiếng đồ vật  ném.
 
Thẩm bà tử bảo Tô Ngọc Uyển nhánh chóng rời , còn  thì vội vàng về phòng phía Tây.
 
"Nương, khuôn mặt của con, mặt con  hủy ...”
 
Thẩm Ninh suy sụp gào , điên cuồng đập phá  thứ xung quanh.
 
Thẩm bà tử bước lên phía , lấy đồ vật trong tay nàng  xuống, kiên nhẫn an ủi: "Ninh nhi, đừng như , nương  kêu tẩu tử con lên trấn mời đại phu , khi đại phu đến, mặt của con sẽ  cứu."
 
Thẩm Ninh  suốt đêm, khản cả giọng, đôi mắt sưng đỏ của nàng   về Thẩm mẫu: "Nương, nương  thật chứ, mặt của con  thể trở  như ban đầu  ?”
 
"Được, con chịu đựng một chút, đại phu đến nhất định sẽ chữa khỏi cho con." Thẩm mẫu ôm lấy nàng ,  lời an ủi để đánh lạc hướng sự chú ý của nàng .
 
Sau một đêm vất vả, lúc  Thẩm Ninh  lóc  ngủ   trong sự an ủi của Thẩm mẫu.
 
Sau khi đắp chăn bông cho nàng , Thẩm bà tử  xuống bên mép giường trông chừng.
 
Cả đêm qua bà   Thẩm Ninh  ầm ĩ đến mức  ngủ , bây giờ yên tĩnh nên cảm thấy buồn ngủ, vì  chợp mắt ngủ một chút.
 
"Á..”
 
Một tiếng hét vang lên, Thẩm bà tử giật thót cả , mở bừng mắt.
 
"Ninh tỷ nhi,  chuyện gì ?”
 
Chỉ thấy khuôn mặt của Thẩm Ninh nhoe nhoét máu, cả gương mặt đều nát rữa.
 
"Mặt của con... Mặt của con, nương, mặt của con đều nát hết ...”
 
Thẩm Ninh sợ hãi bật .
 
Trong lúc ngủ, nàng  chỉ cảm thấy ngứa  chịu nổi, vì  trong lúc mơ màng đưa tay lên gãi.
 
Không ngờ  gãi mặt nát bét  thế .