" ngươi tặng quá nhiều, đó chính là phá vỡ quy tắc chung."
 
Tô Ngọc Uyển mỉm : "Ta  , triều Đại Kinh    luật nào cấm thương nhân tặng thêm hàng hóa cho khách hàng."
 
“Ngươi!”
 
Người phụ nhân  tức giận đến mặt đỏ tai hồng nhưng    gì.
 
Phụ nhân dẫn đầu thấy Tô Ngọc Uyển còn trẻ mà miệng lưỡi  nhanh nhẹn đến thế, bà  hung hăng : "Tiện nhân thối, ngươi rượu mời  uống   uống rượu phạt ?”
 
Một  khác lên tiếng: "Đại tỷ, hôm nay chúng   cho tiện nhân  chút giáo huấn, nếu    cửa hàng bọn họ sẽ độc chiếm thị trường, chúng    cách nào kiếm tiền ."
 
"Lên hết cho , đập phá  bộ."
 
Sau khi phụ nhân dẫn đầu  lệnh, những phụ nhân còn  đều xắn tay áo, chuẩn  đập phá cửa hàng.
 
“Ai dám?"
 
Xuân Miên  chắn  mặt Tô Ngọc Uyển, giơ nắm đấm, hung dữ trừng đám phụ nhân: "Ai dám động  đồ trong cửa hàng, đừng trách  vô lễ."
 
Đám phụ nhân thấy nữ nhân  cao lớn mạnh mẽ thì bỗng  chút sợ hãi,  im  dám cử động.
 
Thấy thế, đại tỷ   với mấy  xung quanh: "Nhiều  như  mà còn sợ một con ranh vắt mũi  sạch ?”
 
Vài  liếc  ,   tiến đến kệ khay đựng hàng, chuẩn  đập phá.
 
"Hừ...”
 
Chỉ  thấy một tiếng hét, Xuân Miên nhanh chóng dùng một tay bắt lấy cổ tay của phụ nhân gần nhất, dùng lực một chút, phụ nhân  liền cảm thấy xương của  như  nứt .
 
Phụ nhân đau đớn kêu lên: "Ôi, đau quá, đau quá... buông  ...buông...  ...”
 
Thấy , một  khác chạy tới định giúp đỡ nhưng   Xuân Miên đá một cước lăn xuống đất, khiến bà  ôm bụng kêu .
 
Những  còn  đều kinh hoàng bởi động tác của Xuân Miên,  lượt lùi  trốn   lưng  cầm đầu.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ta-khong-them-hau-ha-phuong-hoang-nam/chuong-48-gay-go-2.html.]
Phụ nhân cầm đầu khẽ run rẩy, thầm mắng: Một lũ vô dụng.
 
Xuân Miên  chằm chằm  phụ nhân  mặt, vẻ mặt dữ tợn hỏi: "Ngươi thì ? Còn dám đập phá ?”
 
Phụ nhân  run rẩy vội vàng : "Không dám,  dám, xin nữ hiệp tha mạng."
 
Xuân Miên  Tô Ngọc Uyển: "Bà chủ, tỷ   tha cho bà  ?”
 
Tô Ngọc Uyển  về phía phụ nhân cầm đầu: "Vậy còn xem ý của các chủ tiệm đây thế nào."
 
"Bà chủ của  hỏi các ngươi tính thế nào?” Xuân Miên dữ tợn trừng mắt  phụ nhân cầm đầu.
 
Bà   ánh mắt của nàng  dọa sợ, run rẩy : "Cái ...là hiểu lầm, hiểu lầm thôi... cô nương đừng tức giận, chúng  ,  ngay bây giờ."
 
Tô Ngọc Uyển  lạnh,  hiệu cho Xuân Miên.
 
Xuân Miên buông  phụ nhân  : "Nếu ngươi còn dám đến cửa gây sự,  sẽ bẻ gãy tay của ngươi."
 
"Không, , ,   dám,  dám nữa." Người phụ nhân che tay , nhanh chóng lùi về  vài bước trong sự kinh hoàng,  loạng choạng chạy khỏi cửa hàng.
 
Những  còn  đều kinh sợ  sức lực khủng khiếp của Xuân Miên, cũng  lượt bỏ chạy.
 
Đợt khiêu khích và gây rối  kết thúc nhanh như lúc đến.
 
Xuân Miên phủi phủi tay, bình tĩnh  Tô Ngọc Uyển: "Bà chủ đừng sợ,   ở đây, bọn họ  dám đến gây chuyện ."
 
"Không ngờ    khả năng như ?”
 
Cách thức Xuân Miên xử lý vài phụ nhân , ngay cả Tô Ngọc Uyển cũng  kinh ngạc.
 
Xuân Miên mỉm  : "Gia gia  từng ở trong quân đội, khi còn nhỏ   học  vài chiêu."
 
Tô Ngọc Uyển vui vẻ : "Làm  lắm, hôm nay may mà  ."
 
Nếu như   Xuân Miên ở đây,  lẽ nàng sẽ  thể đối phó  đám phụ nhân bạo ngược .
 
Đột nhiên Tô Ngọc Uyển cảm thấy  nhặt  một bảo vật.