Nghe Lục Chinh Năng nộp tiền thuê nhà một năm, còn ký hợp đồng, chú hai Trương cũng tạm thời hết hy vọng lấy nhà, trừ phi ông tìm Vương Hải Phương, để Vương Hải Phương đến cục Quản lý bất động sản đổi tên giấy bất động sản thành ông .
chỉ cần dùng đầu ngón chân nghĩ cũng chuyện là thể nào.
Chú hai Trương cam lòng, nhưng từ khi gõ cửa căn nhà , khoảnh khắc thấy Lục Chinh Năng thì ông chuyến sẽ tay mà về .
Lục Chinh Năng chú hai Trương, nhưng chú hai Trương Lục Chinh Năng, dẫu ông thấy Lục Chinh Năng ăn cơm với con trai lãnh đạo trấn ăn cơm ở bên ngoài vô .
Chú hai Trương mấy câu, hùng hùng hổ hổ dẫn nhà , Trương Lập Trung ngờ tới cha những đòi nhà, mà lúc trở về còn tức giận đùng đùng.
Hà Hạ thì chú hai Trương rời với vẻ mặt vô cùng mờ mịt: “Bọn họ cứ rời như , thế thì tới gì chứ?”
Lục Chinh Năng cũng cảm thấy chú hai Trương là tiếng sấm thì to mà mưa thì ít, suy nghĩ một lúc Lục Chinh Năng : “Có thể là ông từng thấy và Ngụy Kiến ăn cơm bàn việc với , cho nên mới dám manh động chăng?”
Hà Hạ cũng lười để ý tới, cô : “Quan tâm ông tới gì. Anh đun một nồi nước , buổi tối tắm với ngâm chân, ngủ cũng ngon hơn chút.”
“Ừ.”
Lục Chinh Năng đun nước, Hà Hạ phòng bà cụ Lục, dọn bà trải giường, quét dọn phòng một lúc cho bà .
Lục Chinh Năng đun nước nóng xong, bưng tới cho bà cụ Lục ngâm chân.
Hà Hạ phòng bếp, nhào bột.
Lục Chinh Năng bưng nước đổ, Hà Hạ bảo Lục Chinh Năng bưng một chậu nước phòng để cô tắm chút. Hai phòng, Hà Hạ vẫn còn đang chuyện với Lục Chinh Năng.
“Hôm nay cũng là hai ba , còn thể bán bánh bao ba bốn ngày nữa, chờ đến hai bảy chắc là trạm xe cũng nghỉ, bán bánh bao nữa, còn bán tiếp thì đợi qua mùng tám.”
Lục Chinh Năng ừ một tiếng: “ lúc nghỉ ngơi chút, khi sang năm bận rộn.”
Hà Hạ ừ một tiếng: “Ngày mai lên nhà cô út xem xem, hỏi chú khi nào xuất xe, theo lái một chút, nhất là mau chóng lấy bằng lái.”
Vân Mộng Hạ Vũ
“Ừ, sáng mai sẽ ngay.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ta-nguoc-xuoi-buon-ban-kiem-song/chuong-102.html.]
Hà Hạ hài lòng, chờ Lục Chinh Năng pha nước ở trong bồn tắm lớn xong thì đẩy : “Anh chờ ở bên ngoài .”
Lục Chinh Năng sờ sờ mũi: “Anh chà lưng cho em ?”
Lục Chinh Năng đến chà lưng còn , Hà Hạ cảm thấy lưng ngứa, cô suy tư hai giây: “Cũng , nhưng động tay động chân đấy.”
Lục Chinh Năng liên tục đảm bảo, Hà Hạ tin , nhưng lòng tin của Hà Hạ cuối cùng trao nhầm.
Đầu tiên Lục Chinh Năng đúng là chà lưng cho cô, nhưng dần dần chà sai chỗ, đó Hà Hạ lên giường. Chờ Hà Hạ mệt đến khi ngủ mất cũng hơn chín, mười giờ .
Sau khi Hà Hạ ngủ, Lục Chinh Năng rót nước với vẻ mặt cực kỳ thỏa mãn.
Bởi vì ở trấn , Hà Hạ thức dậy muộn hơn bình thường mười phút, khi cô dậy Lục Chinh Năng cũng dậy. Hai cùng phòng bếp việc.
Lực tay của Lục Chinh Năng lớn, tốc độ nhồi bột mà nhanh hơn Hà Hạ, Hà Hạ nhân xong thì trực tiếp gói là .
Bởi vì thời tiết lạnh, bán bao bán hơn một chút, cho nên Hà Hạ nhiều hơn lúc , còn dư cô cũng màn thầu nữa, mà bánh mì hấp. (cuộn tròn hấp chín)
Cho muối, hoa tiêu và hẹ bánh mì hấp, khi hấp xong Lục Chinh Năng nếm một cái , đó giơ ngón tay cái lên với Hà Hạ.
Chờ bánh bao hấp xong hết đặt lên xe đẩy, hai liền khỏi cửa.
Trời còn sáng, buổi sáng vô cùng lạnh, hai đều mặc áo bông, quần bông, nhưng vẫn lạnh.
Phía cỏ nhỏ ven đường cũng động một lớp sương dày.
“Năm nay lạnh như , chắc là tuyết rơi chứ?” Hà Hạ sụt sịt mũi.
Lục Chinh Năng kéo xe đeo găng tay, tay đông cứng đỏ bừng cả lên: “Năm nay lạnh hơn năm ngoái một cút. Ngày mai chúng cũng đục một cái lò sưởi ở gian nhà chính , giống như nhà Hầu Tử , từ nay về ăn cơm thì cứ ăn ở lò sưởi , thể giữ nhiệt chút.”
“Được, mua thêm một cái kiềng ba chân đun ít nước ở bên , buổi sáng rửa mặt cũng nước nóng.”
“Ừ.” Hai tới trạm xe.