"Được, lát nữa cô đưa cho cháu một ít đem về, rau xanh cũng cắt cho cháu một ít, ăn xong cháu lại đây lấy." Cô Hà là một người chịu thương chịu khó, rau trong vườn khi nào cũng đầy đủ, miệng ăn nhà cô ấy lại ít, bình thường trồng rau đều ăn hết, cuối cùng toàn để lại cho heo ăn. Rau là thức ăn ngon mà cho heo ăn hết, cô Hà thật là yêu thương chúng.
"Dạ."
Rau chân vịt trộn xong bưng lên bàn, hai người đã bắt đầu uống rồi. Hai người dượng một ngụm, cháu một ngụm, vừa nói chuyện vừa uống, lâu lâu lại ăn một hạt đậu phộng, gắp một đũa rau.
Hà Hạ và cô Hà lười bọn họ ba hoa nên trốn vào phòng của bà cụ Vương nói chuyện phiếm. Hà Hạ cũng biết đan áo len, còn đan rất tốt nữa, cô thấy cô Hà đan áo len nên mình cũng ngứa tay, cô Hà nhìn là biết liền nên đưa len và kim cho Hà Hạ để Hà Hạ đan rồi vào phòng một chuyến, ôm một cái áo vá lại.
"Không biết em trai cháu làm cái gì ở trường mà tuần nào cũng phải vá đồ cho nó, toạc đáy thì cũng sứt chỉ." Cô Hà thở dài.
Hà Hạ vui vẻ: "Không phải con trai đều như vậy , em trai cũng vậy mà cô? Bao nhiêu quần cũng đủ cho nó phá ."
Thế là cô cháu hai người ngồi ́m chuyện về đề ̀i mấy bé trai này. Khi Vương Ngọc Bằng chơi về, nhìn thấy Hà Hạ đang ở đây thì rất vui, nó bưng cái ghế đến ngồi xuống đối diện Hà Hạ.
Vân Mộng Hạ Vũ
Trong phòng thoáng cái náo nhiệt hẳn lên, bà cụ Vương cũng ngủ, dựa ở đầu giường mấy người Hà Hạ nói chuyện, tinh thần rất tốt.
Vương Ngọc Bằng là một bé trai rất hoạt bát, cũng rất thông minh sáng dạ, bây giờ vui chơi nhiều nhưng này lên cấp hai thì thành tích tốt hơn hẳn, rồi thi đậu trường đại học công an của tỉnh, khi tốt nghiệp thì trở thành một người công an vẻ vang, và cuối cùng lấy một cô cảnh sát làm vợ.
Cô Hà và dượng Hà nở mày nở mặt vì nó cả đời.
So với nó, Hà Hoằng Siêu lại vô dụng, khi nó hai mươi tuổi, để tránh người nhà sắp xếp bạn đời, nó đến Đông Tỉnh làm công, khi đó là thời kỳ hoàng kim của bất động sản, nó dựa vào miệng lưỡi của mình mà bán được mấy căn, kiếm được khá nhiều tiền.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ta-nguoc-xuoi-buon-ban-kiem-song/chuong-105.html.]
Nó về nhà khoe khoang mấy lần, đó bỗng nhiên đ.â.m đầu vào chơi cổ phiếu, may mắn của nó lại thiếu, gặp đúng lúc thị trường chứng khoán mất giá, vì thế mà ̀i chính của nó suy kiệt dần, khi ̀o nhất còn chẳng có cơm để ăn.
Cũng chính là khi nó khó khăn nhất, nó quen được em dâu của Hà Hạ, là một cô gái cởi mở phóng khoáng có mưu mô gì, hai đứa khi kết hôn rất cãi , nhưng tình cảm vẫn rất tốt, trước khi Hà Hạ sống lại thì có đến gặp vợ chồng Hà Hoằng Siêu, khi đó hai đứa đều đã bị liệt nửa người, lời lẽ cũng mơ hồ nhưng vẫn muốn đấu võ mồm với .
Đời trước Hà Hoằng Siêu mắc kẹt trong thị trường chứng khoán hơn mười năm mới dứt được, lúc ấy bởi vì lạm phát nên sức mua từ khoản tiền của nó lớn.
chúng cũng đã mua được một căn nhà và một cửa hàng ở trấn bằng số tiền đó, hai đứa mở một cửa hàng nhỏ, thu nhập hằng tháng của cửa hàng cũng lời lãi đôi chút, cuộc sống cũng tệ lắm.
Từ khi Vương Ngọc Bằng ăn tôm hùm Hà Hạ làm thì vẫn nhớ mãi quên, bây giờ gặp được Hà Hạ, cái mồm ham ăn của nó rục rịch ngóc đầu dậy, nó công khai ám chỉ Hà Hạ rằng nó muốn ăn.
Hà Hạ thấy thế cũng vui vẻ: "Tôm hùm mùa này nhỏ lắm, có bao nhiêu thịt cả, nếu em thật sự muốn ăn thì em vớt về đầy mấy con ốc bươu về nuôi một hai ngày, đợi đến khi bùn cát sạch sẽ, em đến tìm chị, chị làm cho em."
Tuy được ăn tôm hùm Vương Ngọc Bằng rất tiếc, nhưng được ăn ốc bươu cũng tệ, Vương Ngọc Bằng cũng rất thỏa mãn.
Nhắc đến bữa ăn hôm đó, cô Hà lại thích món lòng gà đó, nên cô ấy tiện thể hỏi Hà Hạ cách làm.
Đều là những món ăn bình thường, có phương pháp bí mật gì cả nên Hà Hạ nói hết cho cô Hà biết.
Thời gian nói chuyện trôi qua nhanh chóng, đến giờ cơm tối, cô Hà nấu cơm, mời hai người ở lại ăn chung. Hà Hạ nhớ đến bà cụ Lục còn ở nhà nên từ chối.
Cô Hà cũng biết tình hình của bà cụ Lục nên ép hai người ở lại, cô ấy mau chóng gói chừng mười cân khoai tây, mười cân khoai lang cho Hà Hạ, gói thêm cho Hà Hạ non nửa túi đậu tương.
Lục Chinh Năng và dượng Hà uống bao nhiêu rượu đã nghỉ rồi, bây giờ cũng đã tỉnh rượu được một nửa, trước khi , Hà Hạ chợt nghĩ đến món rau ướp khô ngon nhất mà cô Hà làm.