Lời    khỏi miệng, Hà Hạ  nhớ tới buổi trưa bà cụ Lục m.ó.c t.i.m móc phổi  chuyện với , cô cảm thấy   hổ,  mở miệng sửa chữa một chút, nhưng  phát hiện  gì cũng  thích hợp.
Bà cụ Lục  Hà Hạ  xong thì đúng là  sửng sốt một chút,  đó bà     : "Cháu  thể hiếu thuận với cha  , đây là một việc tốt mà. Nếu như cháu  hiếu thuận cha   thì bà mới  vui đó. Dù  bà cũng chỉ là một bà già hỏng việc, chẳng sống thoải mái  mấy năm, nếu như đến lúc đó cháu dâu  hiếu thuận thì tuổi già   mà  thể chịu nổi chứ."
Thật  lời   của bà cụ Lục cũng  đúng, thời đại   lấy của nhà chồng giúp đỡ nhà  đẻ  còn oán trách  nhà chồng cho  đủ chỗ nào cũng , tạm thời  bàn xa, ở gần thì cũng  Quan Quỳnh Anh bày  đó.
 cũng giống như bà cụ Lục , cuộc sống của bà  chẳng  mấy năm  dễ dàng, bà  sống nhiều năm như  cũng  đủ , nếu   vì   thấy Lục Chinh Năng kết hôn sinh con thì  lẽ bà   mất từ lâu . Bà cụ đối với cháu dâu thật sự  yêu cầu gì cao. Cô gái đó đối xử  với cháu trai bà là  .
Vân Mộng Hạ Vũ
Hà Hạ nghiêm túc hứa với bà cụ Lục: "Bà nội, bà yên tâm,   cháu sẽ chăm sóc bà."
Bà cụ Lục   Hà Hạ  thật  giả, nhưng lúc  bà  vẫn  thể cảm nhận  sự chân thành của Hà Hạ. Lòng  dễ đổi , cuộc sống về  như thế nào bà cụ Lục cũng  , nhưng trong khoảnh khắc , Hà Hạ  là sự thật, như  là  đủ .
Lúc hai  đến quầy hàng ở nhà ga, Lục Chinh Năng chính đang vô cùng cung kính chăm sóc  vợ .
Tới gần cuối năm, chuyện trong nhà bắt đầu nhiều lên, sáng sớm hôm nay Bành Văn Tuệ chiên một chậu bánh bột mì sợi để chuẩn  ăn tết. Bà  chiên xong thì nhớ tới Hà Hạ nên mặc quần áo đưa tới cho cô. Bành Văn Tuệ  Hà Hạ vẫn còn đang bán bánh bao, bèn trực tiếp  tới nhà ga, bà và Hà Hạ     cùng tới.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ta-nguoc-xuoi-buon-ban-kiem-song/chuong-112.html.]
Thấy thông gia đến, bà cụ Lục vô cùng nhiệt tình, Bành Văn Tuệ tôn trọng bà  là trưởng bối duy nhất của Lục Chinh Năng nên cũng  tạo mối quan hệ với bà , để bà  đối xử với con gái   hơn một chút. Cả hai bên đều vô cùng nhiệt tình nên chỉ một lúc , hai   trò chuyện  hăng hái.
Hà Hạ lấy sợi len  để bọn họ giúp cô quấn thành cuộn tròn, hai  đều là nhân tài  thể  tâm  ý sử dụng, bà cụ Lục  chậm một chút, nhưng Bành Văn Tuệ quấn  nhanh   tròn.
Lục Chinh Năng tay chân vụng về cũng quấn thử, mấy  Hà Hạ quấn  hai, ba cái mà   một cái còn  quấn xong, khó khăn lắm mới quấn  một cuộn, Lục Chinh Năng  vội vàng lẻn . Lần  Hà Hạ  chuyện chuẩn  cho hai  già mỗi  một cái đài vô tuyến Lục Chinh Năng vẫn còn để ở trong lòng. Bây giờ  lập tức  tìm Ngụy Kiến, Ngụy Kiến thích chơi những sản phẩm điện tử như thế , cái khác thì   nhưng đài vô tuyến   nhiều.
Hiện tại Ngụy Kiến sống cùng cha  trong viện các gia đình của chính phủ, cha   cấp bậc cao nên  bố trí cho một căn nhà lớn, một căn nhà nhỏ mái bằng  sân riêng và cửa riêng. Lúc Lục Chinh Năng tới, Ngụy Kiến đang ở trong phòng nghiên cứu đồ vật, cha Ngụy Kiến là  bận rộn, phần lớn thời gian trong tháng đều là xuống nông thôn hoặc đang  đường xuống nông thôn.
Mẹ của Ngụy Kiến thích chơi mạt chược, đúng lúc trong viện các gia đình chính phủ  nhiều  nhàm chán,   bèn tụ tập với  mỗi ngày đánh mấy bàn mạt chược, đánh một vài điểm,  thắng  thua, thậm chí trong nhà Ngụy Kiến còn  cả quỹ mạt chược, thua hết tiền trong quỹ thì sẽ  chơi nữa.
Lục Chinh Năng  rõ mục đích đến, Ngụy Kiến  tới gian phòng, chẳng bao lâu  cầm hai cái đài vô tuyến . Cái đài vô tuyến  là Ngụy Kiến mua để nghiên cứu  đó  lắp ráp ,  khác gì đồ mới, Lục Chinh Năng và    hiểu , Ngụy Kiến chỉ lấy chút phí chi tiêu mang tính tượng trưng thôi.
Lục Chinh Năng lấy  đồ cũng  vội vã  ngay, Ngụy Kiến ngâm cho  một bình , hai   trong phòng khách  chuyện phiếm.
Ngụy Kiến  với Lục Chinh Năng: "Chinh Năng, hiện tại kinh tế của quốc gia chúng   triển vọng  , tỉnh phía Đông bên    một  xưởng tư nhân . Cậu cũng    thích gì khác, chỉ thích nghiên cứu những sản phẩm điện tử .  nghiên cứu ngần  năm, cuối cùng coi như cũng nghiên cứu    đài vô tuyến  . Hiện tại   mở xưởng, thế nhưng tài chính  đủ, vì thế nên   hỏi ,  hứng thú đầu tư xưởng với  ."