Lục Chinh Năng đến thị trấn Hà Hoằng Nghĩa, đến đội vận chuyển khi còn kết quả thi, dượng Hà một ký túc xá ở thị trấn, Lục Chinh Năng đến ký túc xá tìm dượng , đó cả ngày đều đằng dượng Hà để việc và học tập, đến chiều cuối cùng danh sách cũng đưa .
Lục Chính Đình tới bảng thông báo xem, càng đến gần càng thấy căng thẳng, cho đến khi thấy tên ngay ngắn tờ giấy đỏ, rốt cuộc mới thở phào nhẹ nhõm. Dượng Hà cũng theo đến xem, thấy trúng tuyển, dượng Hà cũng vui vẻ.
Dượng Hà trong đội vận tải hơn chục năm, năm đó dượng bắt đầu công nhân tạm thời, mất hơn một năm mới trở thành công nhân chính thức, đến năm thứ năm dượng mới thực sự chạm tay tay lái. Lục Chinh Năng thể tính là học trò đầu tiên của dượng , Lục Chinh Năng là thông minh và thận trọng, đây khi Lục Chinh Năng về nhà chăm sóc bà cụ Lục, dượng vẫn thấy đáng tiếc.
bây giờ thì , Lục Chính thể lấy cháu gái nhà ngoại, tương lai bà nội nó chăm sóc, cũng thể chuyên tâm chạy xe.
Lục Chinh Năng trúng tuyển đồng nghĩa với việc sắp bắt đầu công việc, mới gia nhập đội vận tải, ngoài xe thể thao, còn học sửa xe ô tô như thế nào, những điều dượng Hà dạy cho , nhưng vẫn còn hệ thống kiến thức một nữa.
Ngày hôm còn , cho nên ban đêm trở về một chuyến. Hà Hạ thi đỗ nên cũng vui vẻ, nhưng khi Lục Chinh Năng lên thị trấn một tuần chỉ thể về một Hà Hạ chút buồn.
Hà Hạ thế , Lục Chinh Năng cũng , kỳ nghỉ kinh nguyệt của Hà Hạ cũng hết, đêm đó hai triền miên đến c.h.ế.t sống . Sáng sớm hôm , Lục Chinh Năng rời , Hà Hạ dậy thành thạo thu dọn hành lý của , Hà Hạ đặt chiếc áo len dệt kim màu xám khói mới dệt hôm qua cho Lục Chinh Năng túi của Lục Chinh Năng.
Bà cụ Lục đối với với việc Lục Chinh Năng ngoài việc một tuần mới về một cũng phản ứng nhiều. Tháng sáu năm ngoái, Lục Chinh Năng vẫn luôn chạy ngoài, nếu bà đổ bệnh, Lục Chinh Năng yên tâm, cũng sẽ ở nhà lâu như .
Bà nội Lục cũng quá buồn, điều tiếc nuối duy nhất chỉ là cháu trai xa nhà, thời gian chắt trai đời lẽ sẽ chậm hơn một chút.
Vân Mộng Hạ Vũ
Sau khi thu dọn đồ đạc, hai vợ chồng trẻ tất bật bếp, khác hẳn với khí đầm ấm ngày , khí hôm nay chút buồn tẻ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ta-nguoc-xuoi-buon-ban-kiem-song/chuong-126.html.]
Lục Chinh Năng Hà Hạ đang việc chăm chỉ, trong lòng chút khó chịu, chút hài lòng, đến bên cạnh Hà Hạ, hai tay nâng mặt Hà Hạ: "Được , đừng buồn nữa, tuần nghỉ sẽ về. "
Hà Hạ quen với việc Lục Chinh Năng ở bên cạnh mỗi ngày, hai đang trong thời gian tình nồng ý đậm, chia cách, Hà Hạ cảm thấy buồn, Lục Chinh Năng dỗ cô thì cô cũng thể vui vẻ lên .
Hà Hạ cảm thấy giờ phút bản đang cực kỳ khác .
Lục Chinh Năng suy nghĩ cái gì đó : "Hay là em lên thị trấn mở quầy hàng , chúng thuê một căn nhà ở thị trấn, như thì buổi tối tan thể về nhà."
Hà Hạ liếc Lục Chinh Năng một cái : "Chúng trả tiền thuê nhà một năm ở đây . Hơn nữa, chúng đầu tư hết tiền nhà máy của Ngụy Kiến, lấy nhiều tiền tiết kiệm nữa."
Lục Chinh Năng khi nghĩ về điều đó, : “Vậy thì sẽ xem đội vận tải của bọn phân chia phòng ở .”
Hà Hạ trừng mắt Lục Chinh Năng: "Muốn đội vận chuyển chia thì tiên tuổi nghề. Dượng em trong đội vận tải hơn mười năm mà còn chia , đừng mơ. , nhà máy của Ngụy Kiến hoạt động ?"
Lục Chinh Năng gật đầu: "Đã bắt đầu thị trấn . Lúc mới bắt đầu, ngoài thì nhà máy của thuê năm sáu , đều cùng sở thích là nghiên cứu đồ điện như . Sản phẩm vẫn , nhưng nhanh thôi cũng mắt, với trong ngành sản xuất đồ điện vốn về chậm, nhưng hàng năm cũng sẽ chia cho hoa hồng.”
Hà Hạ hiểu những chuyện , chuyện chia hoa hồng tạm thời cô cũng nghĩ đến: "Được."
Bánh bao hấp chuẩn xong, Lục Chinh Năng thể phụ giúp đẩy ngoài, Hà Hạ cầm theo túi đồ của cô phía , Lục Chinh Năng lên xe, nhưng Hà Hạ tiễn.
Bà nội Lục buổi trưa cũng mò mẫm về, buổi chiều hai bà cháu cùng đóng cửa quầy về nhà, Hà Hạ đẩy xe đẩy cửa chính, định đóng cửa thì cửa đột nhiên đẩy , một bóng dáng nhỏ bé, yếu ớt nghiêng ngả lảo đảo chạy : "Cứu với."