Trọng Sinh, Ta Ngược Xuôi Buôn Bán Kiếm Sống - Chương 127

Cập nhật lúc: 2025-08-26 02:11:50
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hà Hạ sợ hết hồn, định thần , tới là cô vợ trẻ nhà hàng xóm mà, mặt cô đánh sưng vù lên, khóe miệng còn chảy máu, tóc cũng rối tung hết cả lên, Hà Hạ thấy cô như , trái tim như bóp chặt lấy, cô vội vàng ngoài cửa, chồng của cô vợ trẻ đang cầm một cây gậy ngoài, vẻ mặt tàn bạo, Hà Hạ sợ hết hồn, lập tức đóng cửa , cài then cửa , cô lập tức đỡ cô vợ trẻ nhà.

Hà Hạ bảo cô vợ trẻ xuống, còn thì nhanh chóng phòng lấy hòm sơ cứu . Hộp sơ cứu của cô là Lục Chinh Năng mua để sẵn ở nhà khi kết hôn, bên trong luôn dự trữ sẵn một ít thuốc đau bụng và thuốc cảm cúm, còn băng gạc, cồn đỏ sát trùng và một vài loại thuốc thường dùng khi xử lý vết thương.

Cô vợ trẻ còn trong gian nhà chính, bà cụ Lục còn đang ở trong phòng .

Hà Hạ thấy cô , hỏi: “Sao em xuống?”

Cô vợ trẻ đau khổ nhắm mắt : “Chị, em nổi.”

Hà Hạ sợ hết hồn: “Sao , thương chỗ nào ?”

Cô vợ trẻ cắn răng, thấy biểu cảm đau lòng hề che giấu chút nào, bỗng chốc mắt đỏ lên, cô : “Phương diện của chồng em , cho nên dùng cách hành hạ em, buổi sáng ăn cơm xong , lập tức tìm cây gậy, em mà thì sẽ bảo chồng đè em , bây giờ ở bên của em đang chảy máu.”

Hà Hạ sợ hết hồn: “Vậy em đừng ở đây nữa, đây với chị.”

Vân Mộng Hạ Vũ

Hà Hạ dẫn cô vợ trẻ tới phòng phía đông, cho lên giường mở đèn lên: “Em tiện cho chị xem thử ?”

Cô vợ trẻ giường, khó khăn gật đồng. Cô vô cùng đau đớn, còn cởi quần xuống , cô cầu cứu Hà Hạ, Hà Hạ thấy cô như , tiến lên cởi quần giúp cô .

Cởi quần , vùng da thịt đùi cô còn một chỗ nào là lành lặn, đều là những vết sẹo nối liền , vết thương cũ lành mà vết thương mới chồng lên, còn một vài vết thương chắc là thuốc là gây nên, chỗ vẫn còn đang chảy huyết tương màu vàng.

Hà Hạ mà nước mắt cũng rơi xuống.

nhịn nhiều thêm, nhanh chóng vị trí đó của cô vợ trẻ, chỗ đó ẩm ướt, dinh dính, bên hai vùng da mềm mại nhất chồng chất vết thương, tia m.á.u cháu từ bên trong, Hà Hạ nghẹn ngào thành tiếng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ta-nguoc-xuoi-buon-ban-kiem-song/chuong-127.html.]

Các cô vẫn luôn cô vợ trẻ đánh, nhưng các cô cũng ai là cô vợ trẻ còn b.ạ.o d.â.m như , Hà Hạ lau lau nước mắt, dùng chăn dịu dàng che cho cô vợ trẻ: “Vết thương của em chị dám xử lý, em chờ ở đây, chị mời bác sĩ giúp em. Em đừng sợ.”

Cô vợ trẻ gật đầu với vẻ mặt tái nhợt.

Hà Hạ phòng bà cụ Lục, chuyện với bà cụ Lục, bà cụ Lục sống mấy chục năm, gặp nhiều chuyện, nhưng trong phương diện ngược đãi thì cho tới bây giờ bà cũng từng chứng kiến, Hà Hạ hình dung thôi mà bà cũng cảm thấy đau .

Bà cụ Lục lớn tuổi hơn, nên suy nghĩ sẽ chu hơn, bà : “Buổi sáng lúc bà ngoài chuyện với hàng xóm cũng là bà váng đầu, hoa mắt, thoải mái, cháu tìm bác sĩ tới, nếu như ai hỏi, cháu cứ bệnh. Đừng để cho cô vợ trẻ đang ở nhà chúng , nếu như để cho bọn họ , kể đến việc chúng phiền phức, mà cô vợ trẻ sống nổi .”

“Dạ, cháu đây, bà nội, bà phòng phía đông trò chuyện với cô .”

“Bà , cháu nhanh .”

Hà Hạ xoay chạy đến bệnh viện thật nhanh.

Hôm nay khoa phụ sản ở bệnh viện bệnh nhân gì cả, cô cũng nhàn rỗi, đang xem hồ sơ bệnh lý, Hà Hạ chạy : “Bác sĩ, bác sĩ, cô đến khám tại nhà ?”

Bác sĩ Uông ngẩng đầu lên: “Khám tại nhà, ?”

Hà Hạ vội vàng dậy đóng cửa , tới bên tai bác sĩ Uông, lặng lẽ bệnh trạng của cô vợ trẻ cho bác sĩ Uông .

Bác sĩ Uông sợ hết hồn, vội vàng lên: “Vết thương nghiêm trọng ? Có chảy nhiều m.á.u , trầy da ?”

“Bị thương nghiêm trọng, trầy da, quần là máu.”

Bác sĩ Uông nhanh chóng lấy hòm thuốc, những lời Hà Hạ , lấy hai ống kim tiêm sẵn thuốc, ngang qua phòng thuốc, cô phòng thuốc cầm một ít thuốc hạ sốt và thuốc bôi.

Hai về nhà Hà Hạ thật nhanh, dọc đường Hà Hạ đều chuyện với bác sĩ Uông, bác sĩ Uông mà càng càng nhanh, đến cửa nhà Hà Hạ, đúng lúc gặp mấy hàng xóm đang chuyện phiếm ở cửa, thấy xách hòm thuốc theo Hà Hạ tới, kinh ngạc: “Tiểu Hà, ?”

Loading...