Hà Hạ miễn cưỡng lộ nụ : “Thím Lý, cơ thể bà nội cháu thoải mái, là đầu đau, nên cháu tới bệnh viện mời bác sĩ tới.”
Mấy thím Lý lời thì bừng tỉnh hiểu : “ , buổi sáng bà nội cháu là thoải mái , mau dẫn bác sĩ xem , đừng để nặng hơn.”
“Dạ.”
Hà Hạ dẫn bác sĩ cửa nhà, khi tiến cài then cửa , mấy cắn hạt dưa ở bên ngoài thấy , thu hồi ánh mắt lập tức bắt đầu lời bàn tán.
Bác sĩ Uông phòng phía đông, cô vợ trẻ cố gắng chống chịu để chờ bác sĩ tới, thấy bác sĩ đến, cứu, cô vợ trẻ đảo mắt một vòng cuối cùng hôn mê bất tỉnh.
Hà Hạ giật , bác sĩ Uông cũng giật , cô tiền lên mấy bước, đưa tay dò xét mạch đập của cô vợ trẻ, cầm ống lồng ngực, với Hà Hạ: “Không , thể là cô đau quá nên hôn mê thôi.”
Bác sĩ Uông xong, vội vàng kiểm tra cơ thể cho cô vợ trẻ, khi vén chăn lên, khi thấy những vết thương chồng chất đùi và vị trí thảm nỡ , ngay cả bác sĩ Uông thấy nhiều rộng mà cũng thấy đành lòng.
“Súc sinh.” Bác sĩ Uông mắng, đầu hỏi Hà Hạ: “Trong nhà nước ấm ? Mang một chút tới đây.”
“Có.” Nước nóng đều ở trong phích nước, Hà Hạ đổ pha thêm chút nước lạnh .
Bác sĩ Uông đeo găng tay, lấy bông gòn y tế vệ sinh vết thương cho cô vợ trẻ, cô vợ trẻ đau đến nỗi nhíu mày .
Động tác vệ sinh của bác sĩ Uông nhanh, nhanh chóng vệ sinh bên ngoài xong, cô dùng bông gòn thấm iodophor để vệ sinh bên trong, khi lấy bông gòn từ bên trong còn dính nhiều mạt gỗ màu nâu đen.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ta-nguoc-xuoi-buon-ban-kiem-song/chuong-128.html.]
Nước mắt Hà Hạ rơi xuống, vẻ mặt bác sĩ Uông cũng trầm . Động tác của cô trầm rửa sạch sẽ bên trong, bôi thuốc lên vết thương, tiếp theo, cô cầm indophor để bôi lên những vị trí khác cô vợ trẻ, khi bôi thuốc đến , hai , vết thương ở của cô còn nhiều hơn và nghiêm trọng hơn ở vô cùng.
Đấy là còn thấy ở lưng, lưng cũng nhiều.
Vân Mộng Hạ Vũ
Chờ đến khi bôi thuốc xong cô vợ trẻ, bác sĩ Uông : “Bây giờ thì tĩnh dưỡng , buổi tối thể sẽ lên cơn sốt, thuốc giảm sốt để ở đây, nếu sốt thì cô bón cho cô uống. Chờ ngày mai tới truyền nước biển cho cô .”
Bác sĩ đeo hồm thuốc lên lưng ngoài, Hà Hạ theo lưng cô : “Bác sĩ Uông, hết bao nhiêu tiền, để gửi cô.”
Bác sĩ Uông lắc lắc đầu: “Lần khám bệnh tại nhà lấy tiền, cô chăm sóc cho cô thật .”
Hà Hạ tiễn bác sĩ Uông cửa nhà, hàng xóm ở cửa vẫn còn đang chuyện phiếm, thấy Hà Hạ , rối rít tới hỏi bệnh tình của bà cụ Lục, Hà Hạ : “Nói là cảm, nghiêm trọng, ngày mai truyền nước.”
Năm nay đại đa những mắc bệnh đều là tự vượt qua, nếu thật sự bệnh tình nghiêm trọng thì mới tới mua ít thuốc, nếu như bệnh đến mức truyền nước thì quả thật là bệnh nặng. Nhất thời đều lên tiếng quan tâm.
Hà Hạ lòng thám thính ít tin tức, đóng cửa nhà , tới bên cạnh bọn họ, hỏi: “Thím Lý, nhà bên cạnh động tĩnh gì thế ạ?”
Nhà thím Lý ở sát vách nhà họ Trương, những lời , thím phun hạt dưa trong miệng : “Sao động tĩnh chứ, buổi chiều cô vợ trẻ kêu ai yo ai yo ở trong nhà, chắc là đánh, đó thì là mà cô vợ trẻ chạy , bây giờ nhà họ Trương còn đang tìm ở bên ngoài kìa.” Thím Lý lắc lắc đầu: “Thật là đáng thương.”
“Mọi xem ban đầu bà Trương cũng tính là , mà cưới con dâu biến thành như chứ?” Thím Lý ở ngay bên cạnh nên chân thực, cô vợ trẻ đánh, nhiều lúc chồng cô cũng tham dự .
Cũng ít suy nghĩ giống thím : “ , còn thằng bé Trương Hổ nữa, cũng tạm , mặc dù là thích chuyện, khi cũng thích cúi đầu, nhưng thật sự ngờ tới sẽ là loại đánh vợ , còn mai cho nó với đứa cháu gái nhà ngoại của nữa đấy, bây giờ thì thấy thật may mắn, cũng may là .”
“Ai yo, đúng thật là tránh một kiếp mà. Bà xem nhà cô vợ trẻ nhà họ Trương cũng vô dụng, con gái đánh thành như chạy về nhà mà chỗ dựa cho con gái thì cũng thôi , còn xin nhà họ Trương nữa chứ, đây là đạo lý gì chứ?”