Hà Hạ vô cùng ngạc nhiên mừng rỡ: “Bà nội cháu thích ăn rau hẹ, thím thể cho cháu một ít thì đúng là còn gì hơn nữa.”
Thím Lý tới vườn rau trong góc của nhà thím , cắt hai cây rau hẹ, dùng cuốc đào, đào cây rau hẹ lên, thím mang theo thùng gỗ và gáo gỗ đến, Hà Hạ hỏi mượn thùng gỗ và gáo gỗ của thím , nhoài múc một thùng nước ở sông lên, khi trồng cây rau hẹ thím Lý cho cô thì tưới nước .
Thím Lý đang nhổ cỏ, Hà Hạ thấy thím cần dùng tới thùng gỗ, múc nước tưới hết cho ba luống rau, hai việc trò chuyện, thím Lý nhổ cỏ xong mới tưới nước, hai cùng về nhà.
Cháu trai thím Lý đang chơi đùa ở cửa Cung Tiêu Xã, thấy thím Lý về lập tức chạy , chào Hà Hạ một tiếng dì đó thím Lý ôm trong lòng.
Hai chia tay ở cửa nhà.
Về nhà đun nước tắm, cửa nhà Hà Hạ gõ, Hà Hạ cầm khăn lông lau tóc ngoài: “Ai ?”
Tiếng gõ cửa bên ngoài ngừng : “Tiểu Hạ , là thím, thím là Trương Thiên Bình.”
Động tác lau tóc của Hà Hạ dừng , Dương Đại Song trong phòng phía đông cũng thấy những lời , bỗng chốc rùng , hai tay nắm thật chặt lấy chăn.
Bà cụ Lục còn nghỉ ngơi, đang ở hành lang, câu , bà vội vàng lên phòng, Hà Hạ cầm chìa khóa ở bệ cửa sổ lên, khóa phòng phía đông . Cửa sổ ở phòng phía đông cũng hướng giường, khi khóa kỹ cửa thì Hà Hạ ở cửa sổ thử, thấy lộ chút sơ hở nào thì mới yên lòng.
“A, là thím ạ, thím chờ chút.” Hà Hạ xong phòng cầm áo khoác khoác mở cửa.
Cửa mở , Trương Thiên Bình tiến , bà đưa mắt tìm khắp nơi, ngoài miệng cũng theo: “Tiểu Hà , cháu thấy con dâu của thím ? Thím thấy con dâu thím nhà cháu.”
Trong lòng Hà Hạ căng thẳng, cửa nhà cô gần đối diện với Cung Tiêu Xã, thể là khi Dương Đại Song tới gặp nhưng cũng chẳng thể chắc chắn. Cô định tâm trạng: “Chẳng là thím đang đùa ? Cháu và con dâu thím còn từng với một câu nào, cô tưới nhà cháu chứ? Hơn nữa, xế chiều hôm bà nội cháu bệnh, bây giờ còn đang giường kìa, tin thì thím đến bệnh viện hỏi bác sĩ, hoặc là hỏi thử hàng xóm láng giềng xem, chiều hôm khi bác sĩ tới các thím cũng thấy mà.”
Mẹ Trương Thiên Bình cũng chắc chắn Dương Đại Song tới nhà Hà Hạ , bà tới tìm cũng chỉ là vì bọn họ tìm Dương Đại Song khắp nơi mà thấy thôi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ta-nguoc-xuoi-buon-ban-kiem-song/chuong-131.html.]
Mà hàng xóm ở phố đều sống ở trấn đời sang đời khác, đều là thích xen chuyện của khác, biến duy nhất chính là nhà Hà Hạ .
Mẹ Trương Thiên Bình : “Bà nội cháu bệnh , đau ở ? Đã đỡ hơn chút nào ?”
Bà cụ Lục thẳng lên giường, như , bà cụ Lục ở trong phòng đúng lúc : “Hạ , ai tới ? Mau mời trong phòng .”
“Bác gái, cháu là Thiên Bình.” Mẹ Trương Thiên Bình xong câu thì trong phòng.
Bà cụ Lục dậy từ giường, Trương Thiên Bình ở mép giường của bà cụ Lục, hai trò chuyện một hồi, bà cụ Lục biểu hiện dáng vẻ tinh thần , Trương Thiên Bình lập tức dậy tạm biệt.
Hà Hạ tiễn bà đến cửa, thấy bà xa mới đóng cửa .
Mẹ Trương Thiên Bình trở về nhà. Con trai và chồng bà đang trong sân.
Thấy bà về, Trương Thiên Bình với vẻ mặt âm trầm: “Còn tìm con đĩ ?”
Mẹ Trương Thiên Bình ừ một tiếng: “Thiên Bình, hôm nay quả thật là con quá đấy.”
Trương Thiên Bình nhổ một bãi nước bọt lên đất: “Bây giờ những lời ích gì chứ, lúc con chơi đùa, là cũng ngăn cản đó ? Hơn nữa, con đĩ là vợ con, con chơi vợ của thì mà ?”
Cha Trương Thiên Bình Trương Thiên Bình một cái, cúi đầu rút tẩu thuốc lời nào. Ông cũng dám tham dự chuyện của Trương Thiên Bình và Dương Đại Song, bình thường ông còn chẳng dám câu nào với Dương Đại Song. Cho dù ông cảm thấy Dương Đại Song đáng thương thì cũng chẳng còn cách nào.
Vân Mộng Hạ Vũ
“Có là trốn ?” Mẹ Trương Thiên Bình .
“Trên cô chẳng một đồng xu thì trốn thế nào? Không tiền ai cho cô xe? Nhất định là nó trốn ở đó, cũng về nhà cô , ngoại trừ chỗ cô còn thể , cứ chờ , sáng sớm ngày mai cô ngoan ngoãn trở cho ông đây. Nó mà về, thể nào ông đây cũng để cho nó cái gì gọi là nữ tắc.” Trương Thiên Bình hung tợn .