Hà Hạ : “Chẳng lúc bà nội cháu cảm mới khỏi , đêm khuya trời lạnh, nào dám để bà ngoài chứ? Bây giờ đang trong nhà ạ.”
Đây cũng là do mấy Hà Hạ thương lượng từ , bây giờ cả nhà Trương Thiên Bình đều giống như đặc vụ , cái gì cũng tra hỏi vài câu, vì để tránh gây thêm rắc rối. Mấy Hà Hạ để cho Bà cụ Lục ngoài.
Vân Mộng Hạ Vũ
Mẹ Trương Thiên Bình còn thêm gì nữa. đưa Dương Đại Song nên Hà Hạ còn hứng thú ứng phó với bà nữa, cô ngáp một cái, với Trương Thiên Bình: “Thím ơi, cháu chuyện với thím nữa, hôm nay cháu dậy sớm quá, ngủ bao lâu, bây giờ còn đang buồn ngủ, chuyện với thím nữa.”
Mẹ Trương Thiên Bình chỉ thể ừ một tiếng.
Hà Hạ về nhà đóng cửa . Mẹ Trương Thiên Bình cũng trở về.
Vừa nhà thấy Trương Thiên Bình ở giữa sân, bà sợ hết hồn: “Thiên Bình, đêm khuya mà con ngủ, ở đây gì?”
Trương Thiên Bình trả lời bà : “Bên ngoài tiếng xe là ?”
Mẹ Trương Thiên Bình : “Chồng của nhà bên cạnh mới dọn tới điều xe, tới đón .”
Trương Thiên Bình những lời , nhớ tới khuôn mặt xinh và dáng thon thả của Hà Hạ, mắt lóe lên.
Hà Hạ về nhà lên giường, lúc mơ mơ màng màng sắp ngủ thì chợt nhớ tới chuyện xảy năm tám ba.
Từ những năm cuối thập niên bảy mươi, tỷ tội phạm ở các nơi tăng vọt, trong đó phái nữ g.i.ế.c cũng nhiều. Không tới ai khác, ngay ở huyện thành cũng mấy phạm nhân b.ắ.n c.h.ế.t tháng chín.
Trước Lục Chinh Năng ở nhà, Hà Hạ nhớ tới chuyện nên cảm giác gì, nhưng bây giờ nhớ , Hà Hạ luôn cảm giác bất an, đặc biệt là bên cạnh còn một tên cuồng bạo, Hà Hạ càng nghĩ càng sợ, hề buồn ngủ chút nào cả.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ta-nguoc-xuoi-buon-ban-kiem-song/chuong-136.html.]
Mà lúc Dương Đại Song Lục Chinh Năng cho là khỏi trấn Tần Sơn, cũng nhịn nữa mà nức nở thành tiếng. Từ giờ trở cô thoát khỏi nhà họ Trương và nhà cô . Sau cô sẽ chịu đánh đập, ngược đãi nữa .
Nhìn bầu trời đen thui ngoài cửa sổ, cuối cùng Dương Đại Song cũng mong đợi tương lai trong miệng Hà Hạ là cảm giác như thế nào .
Hà Hạ ngủ một đêm, sáng sớm ngày hôm khóa cửa nhà , lái xe đạp của Lục Chinh Năng đưa bà cụ Lục về nhà .
Ở riêng an , mục đích hôm nay Hà Hạ về nhà chính là để mời ông cụ Hà và Hà Hoằng Siêu lên trấn ở cùng với cô, ít nhất là để cho bọn họ rời khi Lục Chinh Năng về tới.
Bành Văn Tuệ hoảng sợ khi thấy hai bà cháu Hà Hạ đột nhiên trở về.
Bây giờ trong nhà bọn họ cũng bận, mấy ngày nay cũng lên thị trấn. Hà Hạ dìu bà nội Lục gian nhà chính xuống, Bành Văn Tuệ rót cho bà nội Lục một cốc nước tìm một cái ghế đẩu xuống: "Sao bà về đột ngột ?"
Hà Hạ cũng rót cho một cốc nước, ngửa đầu uống cạn, đường cô đạp xe nhanh đến mức bánh xe giống như ma sát lửa, lúc mệt khát, khi uống nước xong, cuối cùng cũng cảm giác sống , cô đặt cốc nước xuống, trả lời câu hỏi của Bành Văn Tuệ: "Mẹ, cha con ?"
"Cha con và Siêu Nh sang làng bên cạnh để đồ gia dụng, ông nội con thì đang ở chỗ ao cá, nước ấm , bây giờ ông yêu thích việc câu cá, mỗi ngày đều đến ao cá, nhưng bắt con cá nào, mỗi ngày đều an vị phơi ở đó." Ông nội Hà và bà nội Hà đều là những hiền lành, bụng, mặc dù khi bà nội còn sống thỉnh thoảng bà cũng mẩy với Bành Văn Tuệ, nhưng thực sự mâu thuẫn gì lớn.
Ông nội Hà cho đến bây giờ bao giờ thích tham gia các công việc của gia đình, ông cũng cực kỳ yêu thương Hà Hạ và các cháu trai cháu gái của , ông nội cũng bao giờ quan tâm đến những chuyện lớn trong nhà, Bành Văn Tuệ cũng qua , cũng kính trọng ông .
Mỗi ngày ông nội Hà đều ngoài phơi gió như , Bành Văn Tuệ thực sự sợ ông đổ bệnh.
Hà Hạ cũng ông nội nhà , tính tình cứng đầu, bây giờ ông niềm đam mê mãnh liệt đối với câu cá, ai khuyên ông cũng . ông cũng chừng mực, mỗi bản câu cá cũng mang theo cái lò sưởi, mặc quần áo dày cộp khiến dở dở .
Hà Hạ hỏi công việc thợ mộc của Hà Thụ Quốc như thế nào, đợi đến khi hỏi hết cả nhà, Hà Hạ mới mang những chuyện xảy trong nhà thời gian .
Bành Văn Tuệ xong, sắc mặt đổi, bà vỗ một phát lên lưng Hà Hạ: "Con nhóc , gan lớn như chứ! Người nhà mất trí như , nếu phát hiện thì ở nhà chỉ hai con với bà nội, đến lúc xảy chuyện gì thì bây giờ!"