Những thứ như ngô ngày nào cũng   đến xay thành bột nhưng  bao giờ  ai yêu cầu nhiều như Hà Hạ , đặc biệt là bước  lột vỏ  khi xay nhuyễn thành bột, chín mươi chín phần trăm  đến đây   cái yêu cầu .
 cái yêu cầu  cũng   yêu cầu đặc biệt quá đáng, nể tình hai  em Hà Hạ trông cũng dễ  nên nhân viên công tác ở trạm lương thực cũng  phản đối.
Máy xay nhuyễn nhanh hơn cối đá xay bột nhiều,  đến mười phút thì  ngô Hà Hạ bọn họ mang đến   bộ  nghiền thành bột ngô, bởi vì  thêm bước lột vỏ  khi xay thành bột nên bột ngô  khi xay xong trông mềm mịn hơn bột ngô  lột vỏ  nhiều.
Vân Mộng Hạ Vũ
Mặc dù Hà Hạ cảm thấy  bột ngô  còn  đủ mềm mịn nhưng ở trong cái  cảnh chung như bây giờ thì  nhất  nên quá kén chọn.
Hà Hạ trực tiếp bảo Hà Hoằng Siêu kéo bột ngô về nhà.
Sau khi về đến nhà, Hà Hạ rửa tay sạch sẽ  bắt đầu nhào bột.
Trộn tỉ lệ 3:1 giữa bột ngô và bột mì, thêm  ly nước để nguội một viên đường tinh luyện, thêm  một lượng men nở đủ dùng, dùng nước ấm nhào đến khi bột láng mịn và đặt ở gian bếp để ủ.
Trong gian bếp khá ấm áp,  đến hai tiếng đồng hồ, đống bột ngô  nở  cả một cái tô lớn, Hà Hạ lấy bột  nhào đều tay.
Bánh bao là thứ dễ  nhất, bột nhào xong chia thành ba phần,  khi kéo thành sợi dài  cắt thành hình dạng của một cái nắm đấm, hai cái tay giữ lấy phần bột nhỏ xoay đều  tấm thớt, một cái bánh bao hình tròn  thành hình .
Nước trong nồi  sôi , đặt bánh bao  trong cái lồng hấp mười lăm phút là bánh bao   thành.
Bánh bao bột ngô  màu vàng cam, Hà Hạ ủ bột ủ  , cái nào cái nấy lớn đều và trông  tơi xốp. Bởi vì lúc nhào bột Hà Hạ  thêm đường tinh luyện nên bánh bao bột ngô  chút vị ngọt nhè nhẹ, mùi vị cũng  ngon, so với bánh bao bột mì thì những bánh bao bột ngô  vị ngọt càng hợp khẩu vị của   hơn.
Hà Hạ cảm thấy  đây  chỉ  dùng bột mì trắng để  bánh bao đúng là ếch  đáy giếng , rỏ ràng dùng bột ngô  bánh bao sẽ càng phù hợp với tiêu chí mua hàng của những  ở thời đại  hơn, vả  giá thành của bột ngô lạI rẻ. lợi nhuận kiếm  lớn hơn nhiều so với việc dùng bột mì trắng đề  bánh bao.
Hà Hạ cảm thấy dường như   để lỡ mất cả trăm triệu !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ta-nguoc-xuoi-buon-ban-kiem-song/chuong-147.html.]
Hà Hạ bảo Hà Hoằng Siêu mang vài cái đưa cho thầy Lưu, lúc Hà Hoằng Siêu học trung học cũng là thầy Lưu dạy,  Hà Hạ   mang bánh bao cho thầy Lưu, Hà Hoằng Siêu  chút  tình nguyện cho lắm.
Hà Hạ đẩy   khỏi cửa: “Chị thấy con  của thầy Lưu cũng khá , con ngườI cũng  khó khăn, vụ  ăn   thành   thì  xem em , mau  .”
Hà Hoằng Siêu  Hà Hạ đẩy  khỏi cửa,  chỉ  thể bất lực  đến trường trung học Tần Sơn thôi.
Trường trung học Tần Sơn  lớn lắm, thời đại   cửa trường học vẫn   bảo vệ nên Hà Hoằng Siêu dễ dàng   trong trường học. Bây giờ đang trong thời gian lên lớp, cả ngôi trường vắng vẻ  một bóng .
Hà Hoằng Siêu  ở đối diện văn phòng đợi  lâu, cho tới khi tiếng chuông tan trường vang lên thì Hà Hoằng Siêu mới thấy thầy Lưu cắp theo cuốn sách  nách  trở về.
Nơi nhỏ bé như thị trấn Tần Sơn đối với sự phát triển của họ  lớn như huyện thành phố,   đối với giáo viên đều  kính trọng, lúc Hà Hoằng Siêu học với thầy Lưu cũng  chút sợ hãi ông .
Lúc  khi  thấy thầy Lưu, Hà Hoằng Siêu hít một  liền  qua đó, thầy Lưu thấy  giúp Hà Hạ giao bánh bao là Hà Hoằng Siêu cũng  chút bất ngờ.
“Người  bánh bao bán là chị gái của trò ?” Nhìn khuôn mặt là thầy Lưu   thể đoán   mối quan hệ giữa Hà Hoằng Siêu và Hà Hạ.
“Vâng.” Đứng  mặt thầy giáo Lưu, Hà Hoằng Siêu đặc biệt ngoan ngoãn.
Thầy Lưu gật gật đầu, ông   rửa tay  bỏ một cái bánh bao bột ngô  miệng ăn.
Sau khi ăn xong một cái bánh bao, thầy Lưu liền cầm lấy giấy bút  bàn, dẫn theo Hà Hoằng Siêu đến nhà Hà Hạ, Hà Hạ bảo Hà Hoằng Siêu  gọi Lục Chinh Năng về. Dưới sự chứng kiến của Lục Chinh Năng, Hà Hạ và thầy Lưu  ký một bản hợp đồng ứng bánh bao.
Sau khi thầy Lưu về, Hà Hạ cất giữ thật kỹ tờ hợp đồng thuộc về cô, trong lòng cô vô cùng vui mừng.
Bắt đầu từ ngày hôm nay, cô cũng là   khách hàng lớn .