Cô dậy  tùy tiện rửa mặt một hồi, Lục Chinh Năng và Hà Hoằng Siêu cùng  trở về từ bên ngoài, hai   vô cùng vui vẻ.
“Các  đang  gì ?” Hà Hạ hỏi.
Hai  Lục Chinh Năng và Hà Hoằng Siêu   một cái: “Không  gì cả, chỉ  ngoài  dạo thôi.”
Lục Chinh Năng   dứt lời xong, Hà Hoằng Siêu  lập tức : “Chị, tối nay  thể ăn mì sợi , là món   chị  cho Ngọc Bằng đấy.”
Lần  Hà Hạ  cho Vương Ngọc Bằng là mì sợi cán bằng tay, lúc  Hà Hoằng Siêu ở bên cạnh  ngứa ngáy.  đoạn thời gian đó đang là thời buổi chính trị rối ren, Hà Hoằng Siêu   nữa thì cũng  tiện mở miệng ngay lúc đó. Thật vất vả mới giải quyết xong chuyện đó, Hà Hoằng Siêu cũng sắp quên mất việc  . Vì để qua loa với Hà Hạ, Hà Hoằng Siêu hầu như lập tức   câu  mà  cần suy nghĩ.
Hà Hạ nghĩ   nghĩ, hỏi bà cụ Lục: “Bà nội, tối nay ăn mì sợi cán bằng tay   ạ?”
Bà cụ Lục  kén ăn, Hà Hạ  cái gì thì bà  ăn cái đó: “Được, cháu  gì thì bà ăn nấy.”
“Vậy , tối nay chúng  sẽ ăn mì sợi tự cán bằng tay. Chinh Năng,  đến hàng thịt xem còn thịt  , thuận tiện  vườn rau cắt một ít rau hẹ về.”
“Ừ.” Lục Chinh Năng xoay  .
Hà Hạ cũng  phòng bếp bắt đầu chuẩn .
Tay nghề cán mì sợi của Hà Hạ  tính là , nhưng loại mì sợi  chỉ cần  nấu thành một cục thì  thể khó ăn .
Lục Chinh Năng mua một miếng thịt ba chỉ ở hàng thịt về, Hà Hạ bảo  băm nhỏ thịt  cho thêm ớt chưng  tương thịt, bưng mì sợi cán bằng tay  luộc xong, rau hẹ và cải xanh  hấp lên bàn. Hà Hạ còn cắt một bát củ cải ngâm và ớt ngâm.
Khi ăn lấy một ít mì sợi cán bằng tay bỏ  trong bát, múc hai thìa tương thịt, gắp một đũa rau hẹ, cải xanh bỏ  trong bát đảo đến khi mỗi sợi mì đều  phủ đầy tương thịt màu đỏ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ta-nguoc-xuoi-buon-ban-kiem-song/chuong-149.html.]
Thêm một đũa mì sợi cho  trong miệng, mì sợi cán bằng tay  dai và chắc, tương thịt mặn thơm, rau hẹ và cải xanh vô cùng thoải mái,  khi ăn mì  ăn một miếng củ cải ngâm chua cay ngon miệng, cảm giác đó thật là thỏa mãn vui vẻ.
Khẩu vị Lục Chinh Năng nặng, thích ăn cay,  cảm thấy mì trộn tương  đủ mùi vị, vì   múc thêm một đĩa tương ớt Hà Hạ  cho , trộn  trong mì sợi, mùi vì  ngon hơn một tầng nữa.
Hà Hạ  nhiều mì sợi, mà mì sợi  là món no  nhanh, vì  cơm nước xong, trong nồi còn dư   ít. Lục Chinh Năng vớt mì sợi  để ở trong tủ bát,  với Hà Hạ: “Đây là bữa sáng ngày mai của .”
Hà Hạ  thích ăn mì sợi cán bằng tay lắm, thấy  thì tùy ý xua xua tay. Hà Hoằng Siêu  Lục Chinh Năng một cái, mặc dù   ăn, nhưng cũng  tiện mở miệng cướp với .
Lục Chinh Năng rửa bát xong, Hà Hạ  đến chuyện mời  tới  việc giúp với Hà Hoằng Siêu. Dĩ nhiên là Hà Hoằng Siêu đồng ý.
Ngày hôm   khi Hà Hoằng Siêu đưa bánh bao tới trường học xong còn đặc biệt về nhà một chuyến để thông báo chuyện .
Bành Văn Tuệ vô cùng vui vẻ, giữa chân mày Hà Thụ Quốc và ông cụ Hà cũng mang theo ý .
Con trai út  theo con gái luôn luôn  việc đáng tin, chững chạc, cũng coi như là  giải quyết một mối tâm sự cho Bành Văn Tuệ, ngay  đó bà lập tức nghĩ tới Hà Hoằng Nghĩa: “Cũng   là Hoằng Nghĩa ở huyện thành sống thế nào .”
Tất nhiên Hà Thụ Quốc cũng lo lắng cho con trai cả, ông hút một  tẩu thuốc: “Không  hôm  Đại Tiền trở về    , bây giờ nó đang  công việc  tệ,  học  xây tường , thêm hai năm nữa là  thể từ một tiểu công thành đại công .”
Bây giờ Hà Hoằng Nghĩa đang  tiểu công cho một đội xây dựng, tiền lương mỗi tháng  thấp, nhưng so sánh với đại công thì cũng kém mười đồng, hơn nữa đãi ngộ cũng  giống . Con trai  khen, mặc dù hai vợ chồng Hà Thụ Quốc vui mừng, nhưng cũng vô cùng đau lòng. Xây nhà giúp  , khổ cực  bao.
Cha  nhà họ Hà nhớ Hà Hoằng Nghĩa, Hà Hạ cũng nhớ.
Chờ khi Lục Chinh Năng nghỉ hết bốn ngày trở về đội vận chuyển, cô chia tương    thành ba phần, phần nhiều nhất  là của Lục Chinh Năng, còn hai phần nhỏ hơn chút thì cho dượng Hà một phần, Hà Hoằng Nghĩa một phần.
Vân Mộng Hạ Vũ
Khi Lục Chinh Năng xách tương ớt tìm  Hà Hoằng Nghĩa đang  việc ở bên cạnh công trường, đúng lúc   thấy Hà Hoằng Nghĩa ôm một cô nhóc  hai ba tuổi trong n.g.ự.c đang chơi đùa trong công trường,  bộ dáng của hai  bọn họ, cũng chẳng khác cha con ruột là bao.