Trọng Sinh, Ta Ngược Xuôi Buôn Bán Kiếm Sống - Chương 150

Cập nhật lúc: 2025-08-26 02:12:14
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hà Hoằng Nghĩa cũng thấy Lục Chinh Năng, dắt cô nhóc tới chỗ Lục Chinh Năng, đến gần một cái, Lục Chinh Năng phát hiện hóa cũng duyên gặp cô nhóc một .

Lục Chinh Năng hàn huyên với vợ : “Anh cả, hôm nay ?”

Trương Thanh Thanh còn nhớ Lục Chinh Năng nữa, gặp lạ, cô bé vẫn luôn trốn lưng Hà Hoằng Nghĩa, Hà Hoằng Nghĩa liền ôm cô bé trong ngực, Trương Thanh Thanh ôm cổ Hà Hoằng Nghĩa thật chặt. Hà Hoằng Nghĩa vỗ vỗ lưng cô bé, trả lời Lục Chinh Năng: “Vật liệu ở khu vực bọn phụ trách hết , liệu mới còn tới, cho nên hôm nay nghỉ một ngày.”

Lục Chinh Năng gật gật đầu, hỏi: “Tại trông cô bé , ?”

Hà Hoằng Nghĩa vỗ vỗ lưng Trương Thanh Thanh: “Hôm nay bán hàng, tiện mang theo nó, chẳng chuyện gì , cho nên mang cô bé tới đây.”

Vân Mộng Hạ Vũ

Hà Hoằng Nghĩa vẫn luôn là nhân hậu, khi gặp Vương Hải Phương mặc dù ngoài mặt hai biểu đạt gì, nhưng rốt cuộc thì vẫn săn sóc Vương Hải Phương hơn mấy phần. Mỗi buổi chiều tan Hà Hạ cũng sẽ đến xưởng bên một lúc, khi gặp Vương Hải Phương cũng ở đây, hai sẽ tán gẫu một chút. Trương Thanh Thanh ai trông, Vương Hải Phương vẫn luôn mang theo cô bé, mỗi khi khỏi cửa đều là cõng cô bé lên lưng, lúc cõng cả một ngày, ngoại trừ lúc nhà vệ sinh, còn là sẽ để cô bé xuống.

Từ nhỏ Hà Hoằng Nghĩa thích trẻ con, nếu như đến tuổi còn từng con thì cũng nhận, nhưng từng một đứa con mất , tuy từng với khác, cũng từng thể hiện ngoài, nhưng vẫn tiếc nuối với đứa bé .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ta-nguoc-xuoi-buon-ban-kiem-song/chuong-150.html.]

Bây giờ thấy Trương Thanh Thanh như , trong lòng cũng đành, liền với Vương Hải Phương khi nào bận gì thì thể trông con giúp chị . Thời gian cũng Hà Hoằng Nghĩa cũng coi như dư dả, bọn họ công việc chân tay, mỗi sáng sáu giờ , mười một giờ trưa là nghỉ, hai giờ chiều , còn năm giờ tan thì thời gian chính là của . Thời gian của Hà Hoằng Nghĩa trái ngược với Vương Hải Phương, giờ tan của Hà Hoằng Nghĩa chính là thời điểm bận rộn nhất của chị .

Khi lên yêu cầu dĩ nhiên là Vương Hải Phương từ chối, nhưng lúc chị đắt hàng thật sự thể thì Hà Hạ sẽ bế con giúp chị một lúc, thời gian dài, Trương Thanh Thanh quen thuộc với Hà Hoằng Nghĩa, mà Vương Hải Phương cũng Hà Hoằng Nghĩa ly hôn, chị suy tư hồi lâu thì yên tâm giao đứa bé cho Hà Hoằng Nghĩa trông.

Khúc mắc giữa Hà Hoằng Nghĩa và Vương Hải Phương Hà Hạ từng kể với Lục Chinh Năng, cô cũng cảm khái chỉ một là nếu như ban đầu thím Vương cầm gậy đánh uyên ương thì bây giờ Vương Hải Phương chắc chắn là chị dâu của cô . Mỗi Hà Hạ với Hà Hoằng Nghĩa như , Lục Chinh Năng đều là quên, phát biểu ý kiến gì, bây giờ thấy Hà Hoằng Nghĩa đạt tới trình độ trông cả con giúp , thần sắc của phức tạp.

“Anh cả, Hà Hạ tương ớt, bảo em mang một lọ tới cho , nếm thử xem mùi vị thế nào.” Lục Chinh Năng quyết định xoắn xuýt chuyện nữa.

Hà Hoằng Nghĩa vô cùng ngạc nhiên mừng rỡ: “Tay nghề của Hà Hạ chắc chắn là ngon .” Hà Hoằng Nghĩa nhận tương ớt trong tay Lục Chinh Năng.

Lục Chinh Năng thành nhiệm vụ, nhanh chóng tới đội vận chuyển việc, vì tạm biệt Hà Hoằng Nghĩa, Hà Hoằng Nghĩa thấy xa mới dỗ Trương Thanh Thanh trở về nhà ở của công nhân. Lục Chinh Năng đầu thấy như , trong lòng thở dài một .

Trở về đội vận chuyển việc một buổi sáng, buổi trưa lấy tương ớt Hà Hạ ăn với cơm xong, suy nghĩ , Lục Chinh Năng một phong thư cho Hà Hạ.

Đây là phong thư đầu tiên khi bọn họ ở bên , một Lục Chinh Năng , cảm thấy phong thư đủ ngọt ngào, khi xé phong thư , vắt hết óc một phong nữa, xong thì cẩn thận một , phát hiện ngọt ngào thì ngọt ngào, nhưng thấy vô cùng sến sẩm, thư như đến mà còn cảm thấy khó chịu. Vì Lục Chinh Năng bắt đầu ba, thì cuối cùng cũng nắm chắc tiến độ, khi hai thì Lục Chinh Năng gấp phong thư bưu điện ở cửa huyện thành, mua một phong thư và một cái tem thì gửi thư.

Loading...