Thím Trương kéo khăn đội đầu che kín mặt, cúi đầu  thật nhanh qua bên cạnh mấy  Hà Hạ. Thường ngày đám  thím Lý   chuyện phiếm ở  đường,  khi thím Trương  mất, bà   trở thành trung tâm đề tài. Hà Hạ tùy ý chào hỏi các thím   .
Hà Hoằng Siêu   ghế băng chợp mắt,  khách tới thì lập tức dậy bán đồ cho  , Hà Hạ tới, đưa đồ ăn cho , Hà Hoằng Siêu bưng tới ăn như hổ đói.
“Ngon quá ngon quá.” Hà Hoằng Siêu  ăn thịt mì hấp  giơ ngón cái lên với Hà Hạ.
Hà Hạ kéo ghế băng   xuống: “Hôm nay buôn bán thế nào?”
“Vô cùng , màn thầu  bán hết lâu , còn bánh bao thì  thừa   ít.” Hà Hoằng Siêu ,  khi   xong  chỉ  phía đối diện: “Chị, bà cụ năm ngoái cướp việc buôn bán trứng luộc nước  của chúng  bây giờ  tới, bà   đối diện đậu hũ gạo bà  tự .”
Vân Mộng Hạ Vũ
Khi Hà Hạ  mới  trạm xe   thấy, bà cụ  dựng cái lều ở đối diện tiệm bánh bao của cô, bên trong lều bày hai cái bàn để khách dùng, bà cụ   cái bàn  để đậu hũ gạo, ở  bàn  còn  nước dùng để chan  đậu hũ gạo, dưa chua, rau thơm, ớt các loại.
Hà Hạ      nhớ nhung mùi vị chua chua cay cay của đậu phụ gạo. Trước  mặc dù Hà Hạ cũng   ăn những thứ , nhưng  thật sự thèm như .
Hà Hạ  với Hà Hoằng Siêu: “Bà   bán thì cứ bán, cũng chẳng ảnh hưởng gì đến việc buôn bán của chúng , mà cũng  cướp mối  ăn của chúng , em ăn xong , chị về đây, trong nhà  khách.”
Hà Hoằng Siêu gật đầu: “Chị  từ từ thôi nhé.”
“Ừ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ta-nguoc-xuoi-buon-ban-kiem-song/chuong-155.html.]
Hà Hạ về đến nhà, Lục Chinh Năng đang uống rượu với Lục Học Lương, một nửa thịt mì hấp  bàn   gắp, còn dư  một nửa vẫn còn nguyên,  hề rối loạn một chút nào. Ở thời  khi ăn cơm   nhiều  thích đào bới xới lộn lung tung đĩa thức ăn lên, Lục Học Lương    đam mê , thế là ấn tượng của Hà Hạ với     hơn chút.
Hà Hạ về, Lục Học Lương cũng chỉ  cô một cái, gật đầu   tủm tỉm với cô,   tiếp tục uống rượu.
Bà cụ Lục gọi Hà Hạ  ăn cơm, Hà Hạ   bên cạnh Lục Chinh Năng, bưng bát cơm lên gắp một miếng thịt mì hấp .
Ở  bề mặt thịt mì hấp  bao phủ một mùi vị bùi bùi mịn mịn của bột gạo, thịt ba chỉ bên trong dai dai ngon miệng, thịt nạc  khô, thịt mỡ béo mà  ngấy, khoai tây hấp nấu cùng trong nồi cũng nhừ, nó ngấm nước và mùi vị từ thịt mì hấp,  ngấm vị, chỉ ăn khoai tây  ăn thịt cũng  ngon.
Buổi tối ngày chủ nhật Lục Chinh Năng vẫn  thể ở  nhà một hôm,  khi tắm rửa xong hai vợ chồng   giường   cái gì cả, chỉ cứ thế ôm  trò chuyện,   Lục Chinh Năng  về đội vận chuyện   chạy xe  ngoài . Trước  cô dượng Hà mỗi tháng cũng chỉ  xe  một  nhưng bây giờ mới là đầu năm, khắp  nơi cần  nhiều hàng hóa, lượng tiêu thụ cũng nhiều, vì thế một tháng họ  thể  xe  hai .
 Lục Chinh Năng cảm thấy bây giờ đất nước  giải phóng các hộ cá nhân , tiệm nhỏ nhà xưởng nhỏ càng ngày càng nhiều, hàng hóa cần vận chuyển cũng  nhiều, nhưng mà những đội vận chuyển  thể chạy đường dài như Lục Chinh Năng bọn họ   ít,   việc  ăn của họ cũng sẽ càng ngày càng  hơn. Trước khi kết hôn, Lục Chinh Năng   nơi nào thì   lo lắng nhất chính là bà cụ Lục, kết hôn , Lục Chinh Năng  lo lắng thêm một  là Hà Hạ, bây giờ trong bụng Hà Hạ  thể   thai, Lục Chinh Năng   lo lắng thêm cho một .
“Hạ Hạ, qua vài hôm nữa em hãy đến thị trấn tìm bác sĩ xét nghiệm xem  thai  , cho dù  thai   thì cũng hãy đến bưu điện gọi điện thoại cho  nhé,   ?” “Được thôi, tới lúc  kết quả xét nghiệm em sẽ thông báo cho  .” Hà Hạ  trong lòng của Lục Chinh Năng,  xong câu , Hà Hạ  : “Tới lúc đó nếu như   thai thì   thất vọng  ?”
“Thất vọng thì tất nhiên sẽ thất vọng  nhưng chúng  cũng mới kết hôn  bao lâu mà,   con cũng  bình thường,   kết hôn một hai năm mới  con đấy.”
Hà Hạ ừ lên một tiếng, nhớ  cái phản ứng của Lục Chinh Năng tối qua khi    thể    thai , cô cảm thấy những lời bây giờ của   đáng tin cho lắm.
Hà Hạ   gì nữa, Lục Chinh Năng ôm chầm lấy Hà Hạ cũng   gì, một lúc lâu  Lục Chinh Năng   với Hà Hạ những chuyện khác nhưng  nhận  câu trả lời của Hà Hạ,  nhoài  xem thử, thì  Hà Hạ  ngủ mất , Lục Chinh Năng nở nụ  và tắt đèn.