Buổi chiều Hà Hoằng Siêu trở về,  khi   tin chính xác rằng Hà Hạ mang thai, nhân lúc Hà Hạ  cơm chiều thì về nhà một chuyến.
Bành Văn Tuệ cũng đang  cơm chiều,   tin tức   liền vui mừng đến quên  ngay tại chỗ, Hà Thụ Quốc cũng  hưng phấn, nghĩ ông và Bành Văn Tuệ cũng sắp 50 , con cái cũng  ba đứa nhưng một đứa cháu cũng   ôm, năm ngoái thì nhà họ  nhiều chuyện buồn phiền, bây giờ Hà Hạ mang thai,  chung cũng là một chuyện vô cùng vui mừng.
Vân Mộng Hạ Vũ
Người trong thôn đều ăn cơm sớm, khi Hà Hoằng Siêu về đến nhà, Bành Văn Tuệ và bọn họ đang ăn cơm, Bành Văn Tuệ buông bát cơm trong tay xuống bèn đến sân  bắt gà.
Cuối năm ngoái Bành Văn Tuệ nuôi hơn mười con gà,  gà đó đều là chuẩn  cho Quan Quỳnh Anh, tuy bà đối với Quan Quỳnh Anh  ý kiến nhưng đối với đứa bé  thì ngược   mong đợi. Đáng tiếc, đứa bé    phúc, bây giờ bắt mấy con gà đó đem tới chỗ Hà Hạ, trái  cũng xem như là tận dụng .
Bành Văn Tuệ bắt ba con gà trong chuồng gà,  lên yên  xe đạp của Hà Hoằng Siêu  lên trấn.
Hà Thụ Quốc  tự giác mà thu dọn chén đũa đem rửa sạch, từ phòng bếp  , ông cụ Hà đang  hút thuốc bên hành lang, Hà Thụ Quốc lấy  tẩu thuốc của   cũng  qua, một con chim én lúc   khéo bay tới, dừng  mái hiên  mặt hai cha con Hà Thụ Quốc, ở nơi đó   từ khi nào   thêm một cái tổ chim én.
Ông cụ Hà vui vẻ: "Chim én  tổ, đây là hiện tượng ."
Từ xưa đến nay, chim én đều là biểu tượng của may mắn, chim én  tổ  mái hiên  thể hiện nhà  gia đình hòa thuận, cũng ngụ ý nhà  tiền vô như nước, may mắn  đầu.
Hà Thụ Quốc theo ánh mắt của ông cụ Hà  qua, : "Thật là một điềm báo . Cha, cha  xem Hoằng Nghĩa của chúng  năm nay  thể cưới vợ  ?"
Ông cụ Hà cũng lo cho chuyện hôn nhân của cháu trai lớn, bèn : "Chim én cũng  tổ ,  khẳng định là  thể."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ta-nguoc-xuoi-buon-ban-kiem-song/chuong-159.html.]
Hà Thụ Quốc cắn tẩu thuốc thở dài một .
Bành Văn Tuệ đưa gà tới nhà Hà Hạ,  màng phản ứng của Hà Hạ, ngay tại chỗ liền g.i.ế.c một con, đang canh lò sưởi trong nhà chính. Đối với chuyện bà đến, bà cụ Lục vui mừng cực kỳ, lúc Hà Hạ bận việc trong bếp thì bà cụ Lục liền lôi kéo bà: "Mẹ Hạ Hạ , cô cũng  hai mắt   , Chinh Nhi cũng   cha   em lo liệu việc trong nhà, nhà  trong ngoài đều dựa  Hạ Hạ lo việc, cái gì  cũng  giúp  thì thôi , còn gây thêm phiền phức cho Hạ Hạ. Hiện tại con bé mang thai, vì còn trẻ tuổi nên  thật sự lo lắng, may là cô tới , nếu mà cô  tới, thật sự   yên tâm nổi."
Lời  của bà cụ Lục  thật lòng, Bành Văn Tuệ cầm tay bà cụ Lục vỗ nhẹ: "Bác gái, bác đây là  gì , nếu mà bác  chê, cháu đây sẽ thường xuyên tới."
Bà cụ Lục   lời  thì vui mừng khôn xiết: "Sao  thể chê,  cầu còn  ."
Bành Văn Tuệ vô cùng  lòng, bà cảm thấy chờ ngày mai sẽ Tăng chị dâu bà vài trứng gà, xem xem tìm cho con gái bà nhà chồng   bao.
Buổi tối Bành Văn Tuệ  trở về, hai  con  ngủ trong một cái chăn.
Hà Hạ   giường  chút ngẩn ngơ, từ  khi bảy tuổi, cô   hề ngủ cùng cha . Lần  ngủ cùng Bành Văn Tuệ là khi Bành Văn Tuệ bệnh nặng, lúc đó giường ở bệnh viện khó khăn, Hà Hạ ở cạnh giường   chỗ ngủ, Bành Văn Tuệ nhường một bên giường cho cô. Mẹ con cô ngủ  một cái giường  lâu, Bành Văn Tuệ liền rời .
Hà Hạ nghiêng đầu  Bành Văn Tuệ, Bành Văn Tuệ còn  ngủ, đang  thẳng  chuyện với cô, Hà Hạ chậm rãi nghiêng , duỗi tay ôm lấy Bành Văn Tuệ.
Bành Văn Tuệ hàng năm bận việc trong bếp, thời gian lâu,   liền mang theo một mùi đồ ăn, ngửi thấy mùi hương , Hà Hạ bỗng nhiên cảm nhận  sự yên tâm  nay  từng . Loại yên tâm mà Bành Văn Tuệ đem đến  giống như của Lục Chinh Năng. Sự yên tâm của Bành Văn Tuệ khiến cô yên lòng từ nội tâm, ở trong lòng bà, Hà Hạ  thể vứt  hết thảy, cái gì cũng  nghĩ đến.
Bành Văn Tuệ  chuyện cứng đờ đột nhiên im bặt, bà đưa tay vỗ vỗ con gái. Con gái ở trong lòng  trưởng thành,  gả chồng mang thai, qua một  thời gian nữa, con cái cũng sinh  , nhưng Bành Văn Tuệ thường cảm thấy con gái vẫn còn nhỏ, dường như vẫn còn là bé gái   sinh , ôm trong lòng cũng  dám dùng sức.
Hà Hạ cọ cọ   Bành Văn Tuệ: "Mẹ."