Trọng Sinh, Ta Ngược Xuôi Buôn Bán Kiếm Sống - Chương 162

Cập nhật lúc: 2025-08-26 22:56:05
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Có câu như thế nào nhỉ, con cháu đều phúc của con cháu. Con cái lớn , bà cũng quản nữa, nếu Vương Hải Phương thật sự thể ở bên Hà Hoằng Nghĩa, thì thành cho con bé . Chính bà cũng con gái, ví Vương Hải Phương là Hà Hạ, Bành Văn Tuệ cũng thấy đau lòng.

Trời sáng, Bành Văn Tuệ dùng canh gà hầm ba tô mì, thịt cũng chia hơn phân nửa cho Hà Hạ ăn.

Canh gà Bành Văn Tuệ hầm là nguyên nước nguyên vị, ngoại trừ thêm muối thì bỏ thêm gì cả canh gà hầm cả đêm nên thịt và xương đều tách , bề mặt canh nổi một lớp váng dầu, hớt bỏ váng dầu chính là canh mà trong vắt. Trong canh gà trong vắt là màu trắng của mì sợi và màu xanh của rau.

Thịt cũng hầm nhừ, một chút cảm giác dai cũng . Hà Hạ pha một đĩa nước chấm, ba đều chấm nước chấm ăn, nhanh liền ăn no, trong nồi còn một ít thịt và ít canh, Bành Văn Tuệ đựng trong hộp bưng đến cho Hà Hoằng Siêu.

Nói chuyện với Hà Hoằng Siêu, Bành Văn Tuệ chuyến xe đến thị trấn, nghĩ nghĩ với Hà Hoằng Siêu: “Siêu Nhi, đến thị trấn một chuyến, lát nữa con về nhà việc với chị con, tối sẽ về."

Hà Hoằng Siêu tin tức đột nhiên tới cho ngây ngốc: “Mẹ, đến thị trấn gì?”

“Con đừng quan tâm. Nhớ cho chị con.” Bành Văn Tuệ xong liền bước nhanh đến nhà ga.

Hà Hoằng Siêu sửng sốt vài giây, vội đóng cửa tiệm đuổi theo Bành Văn Tuệ, khi theo đến nhà ga lúc chuyến xe đến huyện thành xuất phát, Hà Hoằng Siêu đuổi theo một hồi lâu vẫn đuổi kịp.

Hà Hoằng Siêu chạy nhanh về nhà Hà Hạ, Hà Hạ Bành Văn Tuệ đến thị trấn thì ngây . Hà Hạ cũng nghĩ tới tung một chiêu bất ngờ thế .

Bành Văn Tuệ cũng đến thị trấn vài , nhưng mỗi đều là theo Hà Thụ Quốc, căn bản bà từng một , Hà Hạ nuốt nuốt nước miếng, nhớ tới Lục Chinh Năng danh bạ điện thoại ở nhà, Hà Hạ chạy nhanh phòng tìm, lúc tìm điện thoại của xưởng thực phẩm ghi bên , Hà Hạ mới nhẹ nhõm thở phào một .

Cô cầm danh bạ điện thoại cửa: “Siêu Nhi, chị đến bưu điện gọi điện thoại, chị bảo chúng đến nhà ga đón , đừng lo lắng.”

Vân Mộng Hạ Vũ

Hà Hoằng Siêu gật gật đầu.

Hà Hạ đến bưu điện gọi điện thoại cho xưởng thực phẩm, cô chính là tìm Đại Tiền, Đại Tiền là ông chủ nhỏ của đội kiến trúc xây khu chung cư cho xưởng thực phẩm, phụ trách nhận điện thoại của xưởng thực phẩm cũng quen với . Nghe Hà Hạ xong, đồng chí phụ trách nhận điện thoại là nhiệt tình nên lập tức liền đến công trường kế bên chung cư để tìm Đại Tiền, khi kể chuyện Hà Hạ trong điện thoại cho Đại Tiền thì mới trở về xưởng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ta-nguoc-xuoi-buon-ban-kiem-song/chuong-162.html.]

Anh Đại Tiền sờ cái đầu mới cạo thành đầu đinh của , cảm thấy lẽ sắp trọc tới nơi, Vương Nhị của đội kiến trúc bọn họ từ trong lán : “Anh Đại Tiền, đây ?”

Anh Đại Tiền thoáng qua Vương Nhị: “Mẹ của Hoằng Nghĩa đang xe tới, , tán gẫu với nữa, tìm Hoằng Nghĩa đây.”

Hôm nay trời mưa, công trường thi công, Hà Hoằng Nghĩa nhớ Trương Thanh Thanh nên đến nhà Vương Hải Yến.

Đều là cùng thôn, đều kiếm ăn ở thị trấn, Đại Tiền cũng từng gặp Vương Hải Phương vài , đối với chuyện của Vương Hải Phương và Hà Hoằng Nghĩa, Đại Tiền cũng đồng ý, nhưng đây là chuyện tình cảm của , những như Đại Tiền dù quan hệ với Hà Hoằng Nghĩa cũng khuyên vài câu thôi, thể thật sự cản trở ?

Anh Đại Tiền tìm đến nhà Vương Hải Phương, gõ cửa, mở cửa là Vương Hải Phương, thấy Đại Tiền, Vương Hải Phương sửng sốt: “Anh Đại Tiền, tới đây, mau nhà .”

Anh Đại Tiền với Vương Hải Phương: “Hoằng Nghĩa nhà ?”

“Có.” Anh Đại Tiền và Vương Hải Phương cùng nhà, Hà Hoằng Nghĩa đang bận việc trong bếp, Trương Thanh Thanh đang dùng giọng trẻ con mà chuyện với Hà Hoằng Nghĩa ở cửa nhà bếp.

Anh Đại Tiền gọi Hà Hoằng Nghĩa ngoài chuyện.

Một lát , Đại Tiền rời , Hà Hoằng Nghĩa yên tại chỗ lâu, Vương Hải Phương xào cho xong đồ ăn mà Hà Hoằng Nghĩa đang xào dang dở bưng , bóng dáng Hà Hoằng Nghĩa, chị tới: “Hoằng Nghĩa, thế? Anh Đại Tiền ?”

Hà Hoằng Nghĩa xoay chị : “Hạ Hạ gọi điện thoại tới đang xe tới huyện thành. Bà chuyến 8 giờ rưỡi, 11 giờ là tới.”

Vương Hải Phương đồng hồ thạch treo trong phòng khách, hiện tại gần 9 giờ rưỡi. Người tới nửa đường .

Vương Hải Phương nhấp môi: “Làm bây giờ?”

Hà Hoằng Nghĩa đến bàn ăn trong phòng, miễn cưỡng mà nặn một gương mặt tươi : “Ăn cơm .” Hà Hoằng Nghĩa về phía vài bước, thấy Vương Hải Phương theo, , nghĩ nghĩ, : “Đừng lo, chuyện đều lo.”

Loading...