"Đi tới nhà thím Lý ." Quan hệ giữa bà cụ Lục và thím Lý đúng là càng ngày càng .
Lục Chinh Năng ừ một tiếng, rửa tay cán vỏ sủi cảo giúp Hà Hạ, tay chân  vụng về, cũng may là cán vỏ cũng  tệ lắm. Hà Hạ đối với chồng  cũng  yêu cầu cao, ở nhà  thể giúp đỡ  việc nhà, ăn cơm  thể rửa chén, tự giác vệ sinh  thể là cô  thấy mừng lắm .
Mà kết hôn lâu như , Lục Chinh Năng vẫn luôn   những việc .
Lục Chinh Năng  hết những hiểu  của  về tỉnh Thành cho Hà Hạ ,   chuyện Ngụy Kiến hy vọng   giúp đỡ  .
Hà Hạ  gói sủi cảo  hỏi : "Vậy    giúp   ?"
Lục Chinh Năng cẩn thận suy nghĩ một chút, : "Anh  giúp  , nhưng  cảm thấy   thể  tới  việc trong trong nhà máy của   . Anh trân trọng tình cảm hơn mười năm với  , sợ rằng hai bọn  bất hoà lợi ích quá sâu,  đó sẽ trở mặt thành thù."
Trong hai tiếng xe chạy từ thị trấn về đến nhà, Lục Chinh Năng  phân tích rõ ràng giữa lợi và hại của chuyện . Anh em ruột còn  khả năng trở mặt thành thù, huống hồ là bạn bè? Anh trân trọng tình cảm của  với Ngụy Kiến, vì thế nên   thể đưa  đề xuất cho Ngụy Kiến, cũng  thể giúp Ngụy Kiến  nhiều việc, nhưng   thể  việc cùng với Ngụy Kiến.
Hà Hạ cảm thấy Lục Chinh Năng    lý, ở đời  đối tác trở mặt thành thù nhiều  kể xiết, Lục Chinh Năng   giúp Ngụy Kiến cũng , Hà Hạ tin rằng dựa  năng lực của Lục Chinh Năng,  nhất định cũng  thể ở thời đại khắp nơi là vàng  tìm   con đường cho riêng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ta-nguoc-xuoi-buon-ban-kiem-song/chuong-168.html.]
Gói xong sủi cảo, Lục Chinh Năng  Hà Hoằng Siêu bán gần hết bánh màn thầu , hai vợ chồng bèn chờ Hà Hoằng Siêu trở về  mới nấu sủi cảo.
Hà Hạ lấy sợi len  đan quần áo, năm ngoái lúc lạnh Hà Hạ mua  nhiều sợi len, cô mới đan cho Lục Chinh Năng và bà cụ Lục  một cái áo lông thì  đến mùa xuân, áo lông cũng  thể mặc . Còn  nhà  đẻ Hà Hạ thì một cái quần, cái áo cô cũng  đan . Bây giờ  công việc cửa hàng   Hà Hoằng Siêu tiếp nhận, mà Hà Hạ ở trong thành phố  cũng   bạn bè gì, ngoại trừ  quần áo cho đứa nhỏ trong bụng còn  sinh , hoặc là đan áo len cho  nhà, cô cũng  có chuyện gì để .
Lục Chinh Năng cầm lấy khoản thu nhập     ngoài đưa cho Hà Hạ, Hà Hạ thấy  lấy  nhiều tiền như  thì sợ đến ngây : "Anh lấy   tiền thế?"
"Trong nhà máy của Ngụy Kiến sản xuất  một loại máy vô tuyến  thể  ghi âm  thả đài cát:xét,  với   lấy mười cái đài, lúc  đến tỉnh lân cận thì  tới một nhà máy, lấy giá một trăm đồng bán hết sạch. Còn  nhiều đài cát:xét  cũng đều bán hết, chuyến    ngoài, tiền vốn là bảy trăm đồng, lợi nhuận thu về còn gấp mấy  luôn."
"Hạ Hạ, em  xem nếu  kiếm tiền, vẫn là  ăn kiếm tiền nhanh hơn. Em xem  công tác ở đội vận tải, lương mỗi tháng tới cũng chỉ   năm mươi đồng mà thôi." Khi lợi ích lớn đặt   mắt, Lục Chinh Năng    động tâm.
Hà Hạ : "Ở đội vận tải  kiếm  tiền, đó là bởi vì    là ông chủ đội vận tải. Nếu như  là ông chủ đội vận tải, bản    quản lý  nhiều công việc , hoặc là buôn bán từ Nam  Bắc, lợi nhuận tới tay  chẳng lẽ còn  nhiều  ? Anh xem đội trưởng đội vận tải của ,    lái xe thể thao, mỗi ngày ở ngay trong phòng  việc  lách, hoặc   ngoài  chuyện phiếm bồi dưỡng tình cảm với khách hàng,   kiếm  bao nhiêu tiền? Lúc  cô nhỏ  chuyện phiếm với em cũng  từng , năm ngoái    mua một mảnh đất trong thị trấn, năm nay còn  xây hai tầng. Vợ   , bọn họ còn đang  mua một miếng đất trong thành phố đấy. Bây giờ mua đất cũng  hề rẻ,   hai, ba ngàn thì  mua được, xây nhà hai tầng nếu   cái ba, bốn ngàn thì   thể xây ?"
Vân Mộng Hạ Vũ
Lời Hà Hạ   khác gì tia sáng với Lục Chinh Năng. Hà Hạ  đúng, sở dĩ  cảm thấy lương trong đội vận tải thấp, đó là vì vị trí   vẫn còn  đủ cao.
Buổi tối  ở  giường mãi mà  ngủ , đến nửa đêm, Lục Chinh lay Hà Hạ: "Hạ Hạ,  cố gắng  đó tự thành lập một đội vận tải của riêng     ?"
Có lẽ là đứa nhỏ đang lớn dần nên Hà Hạ ngủ  sâu lắm, cô  thấy tiếng Lục Chinh Năng, mơ mơ màng màng trả lời : "Vậy thì   kiếm thật nhiều tiền, xe chở hàng  rẻ, một chiếc xe   tốn mấy vạn mới  thể mua  một cái đó."