Nếu như Ngụy Kiến cho là bây giờ Tiểu Bạch bắt đầu đánh bạc thì cũng .
Hà Hạ cau mày: “Đánh bạc thì sẽ nghiện, bắt đầu đánh thì từ nay về coi như rút nữa.”
“Ngụy Kiến và đều nghĩ như , cho nên Ngụy Kiến mới quyết định chia lợi nhuận. Mấy tháng nay đơn đặt hàng ở xưởng của ít, với là tính ước chừng thì đại khái xc hai vạn, đến lúc đó căn cứ tiền vốn góp mà chia tiền, thể chia một vạn.” Lục Chinh Năng tính toán gì cả, vì bản cũng tỉnh tỉnh mê mê, vẫn là Ngụy Kiến cho con .
“Ừ.” Hà Hạ hỏi Lục Chinh Năng: “Anh định tiêu tiền thế nào?”
Lục Chinh Năng suy nghĩ một lúc, : “Hầu Tử mua đất xây nhà ở huyện thành năm , xây nhà một tầng, bốn phòng ngủ một phòng khách, tính luôn tiền sửa sang và mua đồ dùng trong nhà, tổng cộng tốn năm nghìn, chờ chia tiền thì chúng cũng mua một miếng đất xây nhà nhé?”
Bây giờ mới là năm tám ba, hiện tại ngành bất động sản còn tăng giá, Hà Hạ và Lục Chinh Năng đều tính trở về thôn Lục Gia nữa, cơ hội phát triển ở trấn trong tương lai cũng quá lớn, vì Hà Hạ từng nghĩ tới chân chính an cư ở trấn .
huyện thành thì giống . Trong huyện thành trạm xe lửa, về ở huyện thành bé nhỏ sẽ còn tàu siêu tốc, mặc dù phát triển bằng thành phố, nhưng cũng tồi, hơn nữa bất luận ở thời điểm nào thì nhà cũng đều thể tăng giá trị.
Vân Mộng Hạ Vũ
“Vậy thì mua . Số tiền thừa còn thì chúng cất , tối đó là thành lập một đoàn xe ? Không vốn để khởi công thì .” Hà Hạ .
Lục Chinh Năng nghĩ tới những lời đêm hôm đó , mà Hà Hạ vẫn còn nhớ, tự nhiên, nhưng nụ mặt càng rạng rỡ hơn. Có đặt những lời bạn trong lòng, còn ủng hộ mơ ước hão huyền của bạn là cảm nhận như thế nào chứ? Lục Chinh Năng rõ , nhưng bây giờ cảm thấy động lực vô hạn, trái tim càng nhiệt huyết và tràn đầy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ta-nguoc-xuoi-buon-ban-kiem-song/chuong-173.html.]
“Được.”
Một đêm mộng mị.
Ngày hôm Lục Chinh Năng dẫn Hà Hạ và bà cụ Lục trong huyện ăn đậu hũ gạo ở một nhà ngon nhất.
Đậu hũ gạo dùng bột đậu hà lan luộc chín để lạnh cắt thành miếng hình vuông nhỏ màu vàng nhạt. Mà linh hồn của món đậu hũ gạo chính là canh chua và ớt, canh chua đủ chua, ớt đủ cay, rau thơm, dưa chua, hành lá ăn kèm, chua chua cay cay vô cùng kích thích.
Đã lâu Hà Hạ ăn món đậu hũ gạo, hôm nay ăn một thì vẫn là mùi vị lúc còn trẻ.
Ăn xong, ba đến nhà Vương Hải Phương, bây giờ trời còn sớm, Vương Hải Phương mới rời giường, Hà Hoằng Nghĩa ở công trường còn tới, Trương Thanh Thanh vẫn đang ngủ trong phòng. Đống quần áo lộn xộn vẫn còn ở trong bao tải tối hôm qua bây giờ phân loại xếp chỉnh chỉnh tề tề.
Vương Hải Phương đang bữa sáng trong phòng bếp, Hà Hạ ở cửa phòng bếp chuyện với chị , bao lâu , Hà Hoằng Nghĩa tới, kéo một chiếc xe đẩy tới, trong xe đẩy một cây trúc lớn bằng cổ tay lớn, đây là nhặt ở công trường, tối qua rửa sạch phơi khô suốt đêm , ngoại trừ cái còn bốn tảng bê tông nặng nề, ở giữa tảng xi măng một cái lỗ. Đây là khi mấy Hà Hoằng Nghĩa dùng xi măng thành khi dựng lều ở công trường, bây giờ phá lán, Hà Hoằng Nghĩa liền mang những thứ tới.
Trời tháng năm tiến mùa mưa dầm, thời tiết mỗi lúc mỗi khác, mưa nhiều, dùng cây trúc và tảng xi măng dựng một cái lều trời mưa cũng ướt.
Hà Hoằng Nghĩa và Vương Hải Phương ăn sáng xong, đoàn liền đến nơi Hà Hoằng Nghĩa và Vương Hải Phương bàn bạc là sẽ đặt sạp hàng ở đó.
Mấy Vương Hải Phương quyết định nơi bày sạp hàng là nơi mà những thôn dân ở lân cận huyện thành bán nông sản nhà trông ở ruộng, theo sự phát triển của mấy năm nay, nơi hình thành một cái chợ nhỏ, mỗi sáng sớm và chạng vạng tối họp chợ ở đây sẽ đông đúc hơn. Sau khi củi cách cởi mở hơn thì nơi cũng bán nhiều đồ hơn, Hà Hạ cả con đường, phát hiện chủng loại hàng hóa càng càng nhiều. gian hàng bán quần áo thì chẳng mấy.