Mẹ cô gái   từng ám chỉ , cô gái  gặp Hầu Tử ở  xe lửa một ,  đó khi  nhà Hầu Tử ở chỗ nào thì mới tìm   mai dẫn cha  cô  tới.
Hà Hạ ồ một tiếng: “Bác gái, cháu thấy cô gái   cũng  , miệng ngọt   chuyện. Cha  cô  cũng đều  cô   nuông chiều từ nhỏ, cháu thấy  tay cô  cũng  vết chai, chắc là ở nhà cũng   việc.”
Hiển nhiên bác gái Liêu cũng vô cùng hài lòng với cô gái : “Mẹ con bé sinh  bốn đứa con,  ba đứa là con trai, bác thấy con bé cũng là một đứa mắn đẻ như . Bác thì cũng chẳng trọng nam khinh nữ gì, với bác mà  thì con trai, con gái đều  cả, bác chỉ nghĩ đến Hầu Tử nhà bọn bác, từ  tới giờ nhà bác chỉ  một  nó,  khó khăn gì cũng chẳng   chị em giúp đỡ, cho nên  tìm một   đẻ, sinh  mấy đứa, đến lúc đó cháu trai, cháu gái cũng   bầu bạn.”
Hà Hạ gật gật đầu, suy nghĩ của bác gái Liêu cũng chẳng khác ý nghĩ của bà cụ Lục lắm, nhưng cũng  thể hiểu.
Sau khi bác gái Liêu  câu  xong thì hàn huyên với bà cụ Lục, một lát , bác gái Liêu   nấu cơm, nhớ tới chuyện  sẽ dạy Hà Hạ nấu ăn  đó, nên bà   gọi cả Hà Hạ  phòng bếp.
Bác gái Liêu thích ăn thịt gà, bà  cũng   nhiều công thức nấu, cách nấu cũng tương tự với công thức lưu truyền ở bên ngoài, nhưng bà  nấu   bí quyết riêng, chính là bởi vì bí quyết , với cùng một cách  thì thịt bà  là sẽ ngon hơn chỗ khác  nhiều.
Hôm nay bà    gà luộc.
Gà luộc là món ăn Quảng Đông, nhưng cũng   nhiều  thích món .
Nhà bác gái Liêu  một cái lồng nhốt gà chuyên dụng, để ngay ở sân , trong đó  bốn mươi, năm mươi con gà, lớn  nhỏ , ăn hết lớn  thì  mua thêm một lứa nữa. Bác gái Liêu  thịt gà xong xuôi từ , vốn dĩ  để  để mời thông gia tương lai ăn cơm, nhưng   cũng chỉ tới nhà bác giá Liêu, mà  ở .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ta-nguoc-xuoi-buon-ban-kiem-song/chuong-175.html.]
Bác gái Liêu lấy rượu gia vị, gừng, hành để ở trong con gà quê chà xát để ướp: “Thịt gà ăn thì ngon, nhưng  khi  thì nhất định  khử vị tanh , nếu  khi ăn sẽ còn vương mùi. Dùng hành, gừng chà  thịt gà như  một lát là   .”
Bác gái Liêu đặt nồi lên  bếp lò, đun hai phút, đợi nước bên trong  âm ấm, bỏ thịt và  trong nồi, thêm gừng thái lát, hành lá, hạt tiêu  đun một hồi, khi dùng đũa chọc  thịt gà mà   m.á.u tràn  thì bắc nồi , để ở một bên ủ.
Bác gái Liêu bắt đầu pha nước chấm. Nước chấm là linh hồn của món gà luộc , ớt cay cắt thành vòng, gừng cát, gừng thái lát cắt nhỏ, hành lá cắt nhỏ, cho một chút xíu nước tương, một xíu bột ngọt,   cho một tí nước chua , cho dầu  nồi đợi sôi thì thả nguyên liệu ở  đĩa  chuẩn  xong .
Lúc  thịt gà  ủ  hai mươi phút, bác gái Liêu xách con gà từ trong nồi , cho  nước lạnh ngâm. Bác gái Liêu   mở nắp nồi ở lỗ nhỏ nhất  bếp, bên trong là lòng mề bà  mang  kho, khi  mở nắp thì  ngửi thấy mùi gì, nhưng  mở nắp , một mùi hương của thịt kho vô cùng thơm  bay  ngoài,  cho   ngứa ngáy cả tay chân.
Bác giá Liêu  thấy Hà Hạ như , lộ  vẻ mặt vui tươi, gắp một miếng lòng gà cho Hà Hạ ăn, lòng gà nấu  hấp dẫn, nhưng   hề  dai một chút nào cả, giòn giòn,  cắn  đứt, Hà Hạ  ăn  giơ ngón tay cái lên với bác gái Liêu: “Ngon quá, ngon quán.”
Vân Mộng Hạ Vũ
Nụ   mặt bác gái Liêu càng tươi tắn hơn: “Ăn ngon thì cháu ăn nhiều .”
Hà Hạ  ăn một miếng mề gà, mề gà cũng  giòn, cũng  hấp dẫn giống ,   tê tê, cay cay, nhưng  càng ăn càng nghiền: “Bác giá, tay nghề của bác thật sự là quá giỏi, bây giờ bắt đầu cải cách , buôn bán  phạm pháp nữa, bác gái   mở hàng để bán ? Bác xem mùi vị món kho  của bác quả thật là quá tuyệt vời.”
Bác gái Liêu lập tức sửng sốt,   đang suy nghĩ chuyện gì, nụ   mặt dần dần biến mất, một lát , bà  lắc đầu một cái: “Chưa từng nghĩ tới.”
Hà Hạ thấy bộ dáng  của bà  mà thấy  hoảng,      sai câu nào,   thấp thỏm. Bác gái Liêu  thấy, liền  một tiếng, : “Năm sáu mươi chín bởi vì cháu bác  bệnh nên cha bác   ít đồ mang lên chợ đen ở trấn  bán, kiếm tiền cho cháu bác khám bệnh, còn thừa  thì cất . Chị dâu bác  khoản tiền ,  khi  cha bác từ chối thì chị dâu bác  lập tức  tố cáo cha bác,  đội chấp hành bắt ,  khi giày vò một vòng thì qua đời. Trước khi  cha bác   với bọn bác,  với bọn bác là cả đời     thức ăn để bán.”