Hà Hạ giật , qua một lúc lâu  mới tìm   giọng  của : “Vậy  đó thì  ạ?”
Nụ   mặt bác gái Liêu   biến mất: “Sau đó đội của bọn bác  chị dâu bác là tấm gương thời đại, là điển hình của đại nghĩa diệt , kết nạp luôn bà   đội chấp hành, nay đánh cái  mai đấu cái ,  của bác  ly hôn cũng  ly hôn , một khi  những lời   thì bà  liền phân tích thao thao bất tuyệt,  sự chèn ép của Ủy ban cách mạng nhà bọn bác  chèn ép tới  ngẩng đầu lên . Nếu như    đó srb (Cục dự trữ)  rơi đài thì   là   mà  cả và  hai của bác sống  nữa.”
“Bác sợ , dù  Hầu Tử nhà bác cũng giỏi giang,  kiếm   ít tiền, bác chỉ cần   hưởng phúc là  .” Hầu Tử sắp  cưới vợ,  khi là sang năm sẽ  con, bác gái Liêu  thỏa mãn.
Hà Hạ cũng  khuyên nữa, mỗi   chí hướng riêng mà.
Đến giờ cơm, bác gái Liêu chặt gà luộc thành từng miếng từng miếng bưng lên bàn, bác gái Liêu còn bớt thời gian xào một bát cải xanh.
Ngồi  bàn cơm,    hẹn mà cùng đưa đũa về món gà luộc màu vàng ươm.
Chấm gà luộc  nước chấm, mùi vị của gừng cát  nồng đậm,  tôn lên mùi vị của miếng thịt gà luộc, mùi vị của ớt cay cũng  đặc biệt, canh chua của bác gái Liêu  thanh, da gà luộc thì trơn bóng, thịt non mềm, xương nhừ ăn  ngon.
Trên bàn cơm, Lục Chinh Năng  chuyện  mua đất ở huyện thành với Hầu Tử, Hầu Tử còn  lên tiếng, thì bác gái Liêu  hứng phấn: “Các cháu  mua đất ? Bên cạnh nhà bác  một miếng đất thổ cư  bán. Miếng đất  ba phân (một phân đất bằng 66,666 mét vuông), còn lớn hơn bên  của nhà bác một ít, xây nhà ở giữa, còn  thể  một sân  một sân  nữa đấy.”
Bác gái Liêu ở huyện thành  lâu, cũng  kết giao  với mấy  bạn  chuyện hợp , vì  bà   quen  với chủ nhân của miếng đất thổ cư bên cạnh nhà bà , hơn nữa quan hệ cũng  tệ lắm, đầu năm nay bác gái Liêu   nhà bác   bán, đến bây giờ còn    mua, Lục Chinh Năng   tới đây xây nhà, bác gái Liêu  vui mừng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ta-nguoc-xuoi-buon-ban-kiem-song/chuong-176.html.]
Khi Lục Chinh Năng và Hà Hạ mới tới quả thật   thấy một mảnh đất bỏ trống ,  vuông vức, xây nhà  sân đều .
Hà Hạ và Lục Chinh Năng bốn mắt   một cái: “Bác gái, nhà bọn họ   là bán bao nhiêu tiền  ạ?”
“Có , 500 là bán.” Bác gái Liêu . Bây giờ ngành bất động sản còn  phất lên, còn giá nhà ở trong huyện thành nhỏ như mấy  Hà Hạ  thì  càng rẻ đến thảm thương, nhà ai cũng đều  một hai miếng đất thổ cư như ,  vài gia đình vốn dĩ cũng đủ nhà ở  thì  bán đất thổ cư thừa  để kiếm tiền. Năm trăm đồng mua miếng đất ba phân, bây giờ đối với  nhiều  mà  cũng  là cái giá cao ngất ngưởng , nhưng theo Hà Hạ thấy thì giá tiền  quả thật là quá rẻ!
Năm tám bảy đời    tới trấn  mua đất thổ cư, khi đó tiền tệ  lạm phát một , mua đất thổ cư hai phân  mất đến một ngàn lận.”
 lúc trong tay Hà Hạ   tiền , Hà Hạ  đầu hỏi Lục Chinh Năng: “Chinh Năng,  cảm thấy thế nào?”
Lục Chinh Năng cảm thấy đây chính là ngủ gật thì   đưa gối tới: “Bác gái, bác hỏi giúp chúng cháu thử xem, nếu như thật sự  bán thì hôm nay chúng cháu sẽ đưa tiền đặt cọc, ngày mai sẽ tới thanh toán nốt khoản còn .”
Bác gái Liêu vỗ đùi: “Được, cháu chờ nhé, bác sẽ lập tức   với bà chị em  của bác.”
Bác gái Liêu   ngoài, chỉ chốc lát   dẫn theo một đám  tới, do bác gái Liêu  trung gian giới thiệu hai bên với , giới thiệu xong,     xem đất nhà  , xem xong thì  đàm phán giá cả một hồi, đưa tiền đặt cọc, hẹn ngày hôm  sẽ tới thanh toán nốt khoản còn  và sang tên đất, hai bên mua bán đều  vui vẻ.
Vân Mộng Hạ Vũ
Buổi chiều một nhà ba  Hà Hạ về nhà, Hà Hạ lấy sổ tiết kiệm  tới cục bưu chính đối diện.
Buổi chiều mấy  về nhà,  khi về nhà thì Hà Hạ cầm sổ tiết kiệm tới cục bưu chính đối diện rút sáu trăm đồng, rút xong Hà Hạ   tiền còn   sổ tiết kiệm, càng   càng vui. Nụ   mặt cũng càng tươi hơn.