Tiểu Bạch rùng một cái, cuối cùng cũng ký tên và lăn dấu vân tay. Dấu vân tay lăn xong cũng đồng nghĩa với việc và điện tử Long Đằng cũng còn quan hệ gì nữa.
Tiểu Bạch lóc thảm thiết, Lục Chinh Năng và Hầu Tử một cái, Lục Chinh Năng lấy từ hai trăm đưa cho Tiểu Bạch: “Cai bỏ cờ b.ạ.c , cái trò hại c.h.ế.t đấy.”
Hầu Tử cũng đưa cho Tiểu Bạch hai trăm đồng: “Trên tay nhiều tiền như thế, đến nơi nào cũng , hà cớ gì cứ dính đám đó chứ?”
Câu Hầu Tử sớm qua , nhưng Tiểu Bạch vẫn , cứ nhớ đến của , cho dù của từ nhỏ đối xử tệ với .
Trước mỗi khi Hầu Tử những lời thì Tiểu Bạch sớm cãi , hôm nay gì cả, lấy tiền xong liền cúi đầu Lục Chinh Năng bọn họ một cái và lững thững bước .
Hầu Tử chút buồn bã: “Cứ như là thôi ?”
Sắc mặt Ngụy Kiến lạnh tanh: “Sao thể cứ là thôi chứ, báo án với sở cảnh sát , nếu như tối nay đám vẫn tiếp tục mở sòng bạc thì nhà tù chính là nơi ở cuối cùng của họ.”
“Còn Tiểu Bạch thì xem thêm , nếu như cai cơn nghiện cờ b.ạ.c thì ai giúp nữa.”
Vân Mộng Hạ Vũ
Lục Chinh Năng ừ một tiếng, đếm hai ngàn riêng, tiền còn đưa cho Ngụy Kiến: “Lão Ngụy, bây giờ khó khăn, tiền hoa hồng lấy hai ngàn để xây nhà trong huyện, còn lấy giải quyết khó khăn .”
Hầu Tử Lục Chinh Năng như thế cũng màng đến đau thương: “Còn nữa, tay cũng ít tiền, tiền cũng gấp, Ngụy cũng cầm lấy .”
Ngụy Kiến họ, khuôn mặt căng thẳng cuối cùng cũng để lộ nụ : “ cũng giấu hai nữa, gần đây đơn hàng trong xưởng đúng là nhiều nhưng mua nguyên vật liệu cũng cần đến tiền, vốn của vốn dĩ xoay sở kịp. Số tiền cũng lấy , cứ coi như góp vốn, cổ phần của lão Lục là mười lăm phần trăm, cổ phần của Hầu Tử là mười phần trăm, .”
Cái gì mà chứ, hai đều hào hứng. Ngụy Kiến cũng Tiểu Bạch cho sợ, vì thế bảo kế toán mới tuyển công ty soạn một bản hợp đồng thỏa thuận, cả ba cùng ký tên .
Kế toán đếm tiền xong liền lưng , khí trong phòng khách cũng trở nên thoải mái hôn, khi Ngụy Kiến Lục Chinh Năng mua đất gần nhà Hầu Tử liền cảm thấy vô cùng hứng thú.
Cha ở huyện Đức Càn lăn lộn suốt mười mấy năm, tới đầu năm sẽ điều đến phía bắc, công việc của Ngụy Kiến mới bắt đầu ở bên nên trong thời gian ngắn cũng thể trở về.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ta-nguoc-xuoi-buon-ban-kiem-song/chuong-179.html.]
Đó giờ Ngụy Kiến đều sống ở trong xường nhưng cũng một gian riêng tư của , thấy những em bên cạnh thì sắp kết hôn, thì sắp cha , Ngụy Kiến cũng trở nên gấp gáp.
“Hầu Tử, gần nhà còn căn nhà nào bỏ trống cần bán ?”
Hầu Tử ngơ ngác: “Có thì cũng nhưng nhà diện tích lớn, là thuộc về hai em, mâu thuẫn của hai em họ lớn nên bình luận cũng lắm.”
“Ngoại trừ nhà họ thì ?” Ngụy Kiến tiếp tục hỏi.
“Thế thì tạm thời còn nhà nào bán
Ngụy Kiến gật gật đầu: “Cậu giúp ngóng thêm nhé, cha cuối năm nay họ sẽ trở về đấy, tới lúc đó ngôi nhà ở huyện Tần Sơn cũng thể trở về nữa, tranh thủ tới lúc đó ở huyện thành xây ngôi nhà.”
“Được, sẽ để ý thêm.”
Ba trò chuyện với một lúc, đợi đến văn phòng tìm Ngụy Kiến thì Lục Chinh Năng bọn họ mới về.
Ở cửa nhà xưởng chạm mặt Dương Đại Song chờ đợi từ lâu.
Nhà xưởng ứng một tháng tiền lương, bữa cuối cùng Dương Đại Song cũng lương , hết cô trả nợ cho Hà Hạ, vì thế hằng ngày cô bận rộn thì sẽ đến cửa nhà xưởng một chuyến.
“Anh Lục, lương , giúp trả tiền cho chị Hạ Hạ nhé.”
Lục Chinh Năng nhận lấy tiền: “Được.” Nghĩ ngợi một lúc hỏi: “Chị của cô lo lắng cho cô, gần đây cô ở trong nhà xưởng thế nào ?”
Dương Đại Song để lộ một nụ tươi: “ ở trong xưởng , xưởng trưởng quan tâm đến , cũng ai bắt nạt . Nhà ăn của chúng bây giờ mới đến một phụ bếp mới, trở thành quản lý , mặc dù tăng lương nhưng cũng vui .”
Lục Chinh Năng gật gật đầu: “Thế thì , chị cô cũng thể yên tâm .”
Dương Đại Song gật đầu lia lịa.