Bây giờ mỗi tuần trong xưởng đều   đến lên học một tiết pháp luật phổ thông,  khi  xong liên tục vài tiết pháp luật phổ thông thì Dương Đại Song bắt đầu cảm thấy sợ hãi đối với cách nghĩ   của bản . Trước  Dương Đại Song  bao giờ cảm thấy  là một  may mắn, nhưng kể từ khi quen  Hà Hạ thì Dương Đại Song mới  cái gì là may mắn thật sự.
Lục Chinh Năng và đồng chí nữ luôn giữ  cách với ,  trò chuyện với Dương Đại Song vài câu liền rời .
Đi một đoạn  xa nhưng Hầu Tử vẫn  đầu  : “Anh Chinh, đây chính là Dương Đại Song mà cảnh sát  thị trấn cứ liên tục tìm ?”
Sau khi xây nhà ở huyện thành thì Hầu Tử hiếm khi trở về thị trấn Tần Sơn, nhưng   vẫn  nhiều nguồn tin khác .
Lục Chinh Năng gật đầu: “Chuyện của Dương Đại Song ở sở cảnh sát trong thị trấn chúng  ai nấy đều , nhưng cái khác thì   nên  đừng lan truyền  bên ngoài.”
Thị trấn Tần Sơn lớn  bao nhiêu  chứ, thật sự là   bí mật gì cả, chuyện của Dương Đại Song Hầu Tử cũng    đến,   vội gật đầu: “Anh   miệng của em  kín đáo .”
Lục Chinh Năng vẫn   về nhà, vì thế liền chào tạm biệt Hầu Tử, về đến nhà Lục Chinh Năng đưa cho Hà Hạ nhiều tiền như thế khiến cô giật thót .
Lục Chinh Năng nhanh chóng giải thích, khi  điện tử Long Đằng mới một tháng trôi qua  kiếm  mấy chục ngàn lợi nhuận, khi đó Lục Chinh Năng chẳng qua đầu tư  một ngàn thôi, đến bây giờ vẫn  đầy ba tháng mà lợi nhuận  lên đến tám ngàn .
Ở cái thời đại hộ vạn nguyên  thể lên bái, cảm giác của Hà Hạ bây giờ  chút  chân thật cho lắm.
“Thật sự kiếm  nhiều thế ? Thật sự chia  nhiều thế ?”
Lục Chinh Năng hiếm khi  thấy khuôn mặt hoang mang của Hà Hạ, chỉ cảm thấy bộ dạng  của Hà Hạ  đáng yêu,  sờ sờ mái tóc mềm mại của Hà Hạ: “Thật đấy,  gạt em  cái gì chứ.”
Đôi mắt Hà Hạ bỗng chốc trở nên sáng rỡ lên: “Thế thì     em  cần   nữa, mỗi ngày chỉ  ở nhà đợi tiền hoa hồng của  ăn uống là   đúng ?”
Làm một con cá mặn là ước mơ của mỗi một , Hà Hạ là   ước mơ.
Lục Chinh Năng tắt  nụ : “Được thôi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ta-nguoc-xuoi-buon-ban-kiem-song/chuong-180.html.]
Vân Mộng Hạ Vũ
Hà Hạ nghĩ đến cuộc sống cá mặn chỉ ăn ngủ ăn ngủ của  và vui mừng nở nụ .
Thế nhưng cá mặn cũng thật sự  thể là cá mặn , Hà Hạ cảm thấy nếu như  thật sự là cá mặn thì cô sẽ    với đợt trùng sinh ở kiếp .
Kỳ nghỉ của Lục Chinh Năng  kết thúc ,  về huyện thành tìm  Đại Tiền ở đội thi công giúp đỡ xây nhà,  khi nhờ Liêu Đại Nương giám sát liền nhanh chóng  xe.
Hà Hạ bắt đầu dạy Hà Hoằng Siêu ủ bột mì.
Hà Hạ nghĩ kỹ , ngôi nhà ở huyện thành của họ  xây xong trang trí xong, chắc chắn họ sẽ đến huyện thành sinh sống, sạp hàng  thị trấn chắc chắn  bày bán nữa. Nếu như Hà Hoằng Siêu học  cách  bánh bao thì sạp hàng ở thị trấn sẽ do Hà Hoằng Siêu .
Hà Hoằng Siêu học hỏi  nhanh,  khi vượt qua cái nóng bức của trời tháng  thì   thể một   bánh bao màn thầu .
Bụng của Hà Hạ cũng bắt đầu trương to lên như quả banh , Hà Hạ mở căn tiệm ở đường Lâm, ngày nào cô cũng bảo Hà Hoằng Siêu giữ  một khay bánh bao bày bán ở nhà ở ngoài đường.
Những nhà hàng xóm kế bên nhà Hạ Hạ luôn mua một hai cái bánh bao cho các con của họ ăn, những nhà   nấu cơm tối cũng mua bánh bao về nhà ăn.
Hà Hạ ở trong nhà thật sự quá nhàm chán liền bắt đầu nghiên cứu cách  điểm tâm.
Tháng   bắt đầu đến Tết Đoan Ngọ , Hà Hạ liền nghĩ đến việc  xíu mại.
Xíu mại là một trong các món ăn vặt truyền thống của Trung Quốc, cũng là món ăn vặt mà   mỗi tiệm bánh bao đều . Nhân xíu mại ở các nơi đều  chỗ khác , nhưng nhiều nhất vẫn là nhân gạo nếp.
Ngâm gạo nếp hai giờ  bỏ  nồi hấp, giống như chiên cơm hạch đào , thêm bắp, cà rốt, nấm hương, thịt bằm  xào,  đó bỏ gạo nếp  hấp xong. Vỏ xíu mại thì một nửa dùng nước lạnh nhào bột, một nửa dùng nước ấm để nhào,  khi nhào xong thì bỏ nhân gạo nếp , ở giữa thì bóp  khiến phần miệng  hình hoa, bỏ cà rốt khắc thành hình ngôi   phần đỉnh để trang trí.
Nước sôi thì bỏ  nồi hấp, hấp chừng mười lăm phút là .
Gạo nếp  dễ tiêu hóa, Hà Hạ đưa cho bà cụ Lục hai cái. Gạo nếp  cảm giác dính,  vỏ xíu mại bao phủ lớp dầu do lúc xào gạo nếp dính lên, ăn đến mức độ dai đầy trong miệng, khắp miệng thơm nức.
Bà cụ Lục  ăn  giơ ngón cái với Hà Hạ.