Trọng Sinh, Ta Ngược Xuôi Buôn Bán Kiếm Sống - Chương 200

Cập nhật lúc: 2025-08-27 22:48:50
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hà Hạ sắc mặt hổ mà ăn xong bữa sáng, giữa trưa Lục Chinh Năng trở về ăn cơm Hà Hạ cũng cho sắc mặt .

Tháng mười hai qua là gần đến tết. Hôm nay là ngày họp chợ cuối cùng trong năm nay của thị trấn, Hà Hạ và Bành Văn Tuệ để con ở nhà, hai con ngoài mua đồ tết.

Sắp tới tết, sạp bán hàng tết nhiều lên, giá cả mỗi sạp đều khác mấy, hai con mua từ đầu đường đến cuối phố, đồ mua về ôm cũng ôm hết. Vì thế Lục Chinh Năng bắt xách đồ.

Mua đồ tết xong, Bành Văn Tuệ liền về nhà ăn tết, còn riêng, Hà Hoằng Nghĩa và Vương Hải Phương cũng về nhà.

Lục Chinh Năng đặc biệt mượn từ đội vận tải về chiếc xe Xiali mà đội trưởng mới mua năm nay để chở họ về.

Sau khi trở về, Lục Chinh Năng một chuyến đến nhà máy của Ngụy Kiến, cuối năm, nhà máy của Ngụy Kiến nghỉ, bọn họ cũng nên chia hoa hồng.

Lúc Lục Chinh Năng lấy 30000 đồng từ nhà máy trở về, Hầu Tử lấy ít hơn chút so với , nhưng tiền cũng ít.

Đây tiền nhỏ, Hà Hạ gửi tiền ngân hàng. Hà Hạ nhát gan, thị trấn chỉ lớn bấy nhiêu, của cải tiết lộ, nghiêm đả(*) năm ngoái tuy rằng ngăn chặn một nhóm , nhưng thế giới thứ thiếu nhất chính là những kẻ liều mạng.

(*)Thời kỳ xử lý nghiêm minh các hoạt động của tội phạm năm 1983 ở TQ

Lục Chinh Năng vẫn nghỉ tết, 28 tháng chạp là lúc bọn họ phát lương thưởng cuối năm, Lục Chinh Năng lãnh tiền lương và thưởng tết về, đem theo một tin về cho Hà Hạ.

Hiện tại đội trưởng đội vận tải đến thành phố phát triển, sạp của ở thị trấn xem là lớn, tiền vốn cũng nhiều lắm, vì thế bán hết ba chiếc xe để phát triển.

Ba chiếc xe cũ hư hại gì lớn, giá 20000 đồng!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ta-nguoc-xuoi-buon-ban-kiem-song/chuong-200.html.]

Vấn đề cần nghĩ, Hà Hạ lập tức đưa 20000 cho Lục Chinh Năng.

Vân Mộng Hạ Vũ

“Tiền để ở nhà cũng dùng hết nhiều như , cầm , sang ba chiếc xe , mời mấy sư phụ kỹ thuật nhưng theo đội trưởng về lái.” Nghề vận tải hiện tại là nghề lợi nhuận kếch xù, ở đời cũng thua kém, hiện tại cơ hội , dĩ nhiên Hà Hạ để Lục Chinh Năng nắm chắc.

Cách nghĩ của Lục Chinh Năng cũng giống với Hà Hạ, đường về, Lục Chinh Năng đều suy nghĩ để thuyết phục Hà Hạ đưa tiền . Lục Chinh Năng như thế nào cũng nghĩ tới vợ như , mới bắt đầu, vợ liền chủ động đưa tiền , những lời Lục Chinh Năng nghĩ sẵn trong đầu một câu cũng dùng tới.

vợ như , chồng còn cầu gì nữa?

Nhìn tiền trong tay, Lục Chinh Năng chỉ thể dùng sức ôm Hà Hạ ngực, ôm chặt, như nhập Hà Hạ thể . Hà Hạ cảm thấy hô hấp khó khăn, đưa tay vỗ vỗ Lục Chinh Năng: “Buông em , em thở nổi.”

Lục Chinh Năng lập tức buông Hà Hạ : “Anh lo chuyện , trong đoàn xe mấy đều sang mấy chiếc xe .”

Bên ngoài trời tối, Lục Chinh Năng như , Hà Hạ lấy đèn pin đặt ở đầu giường đưa cho Lục Chinh Năng: “Mau .”

Lục Chinh Năng rời cửa.

Không quá hai giờ, Lục Chinh Năng dẫn theo dượng Hà và một hơn 40 tuổi trở . Lúc bà cụ Lục đang ẵm cháu chơi đùa, Hà Hạ ở trong bếp tẩy tẩy rửa rửa, Lục Chinh Năng lúc dẫn khách tới cửa, thấy vẻ đều ăn cơm, khi chào hỏi đơn giản Hà Hạ lập tức bắt đầu chuẩn đồ ăn.

Hôm nay là 29 tết, xe thịt kho đẩy bày, trong nhà quả thật thiếu thịt kho, thịt kho đều đặt ở mái hiên phòng bếp, hiện tại thời tiết lạnh, thịt kho xong đặt ở bên ngoài sẽ hư, thịt kho đông lạnh thì đặt trong lồng hấp để hấp, cô pha một chén tỏi băm và dấm, múc một chén đậu phộng bóc hạt, tiện tay xào một món ăn nhanh, xào xong thì đun một nồi nước, bỏ nửa nồi nước lạnh, múc từ nồi canh gà hai chén thịt gà, bỏ muối, dầu và nước tương, cắt hai miếng khoai tây bỏ , rửa bắp cải, đến cả nồi cũng bưng ngoài.

Nước chấm ớt là pha buổi tối, còn kịp rót, trực tiếp bưng là xong.

Dượng Hà và nhà Hà Hạ là dòng họ, một chút cũng hề xa lạ, sư phụ dẫn đến họ Trương, ông chút ngượng ngùng, khi chào hỏi với nhà Hà Hạ một lượt mới xuống ăn cơm.

Hà Hạ từ phòng bếp liền ôm Triều Huy đến phòng bà cụ Lục, lâu lâu đến trông nom một lát.

Loading...