Triều Huy ngủ mất, Hà Hạ cầm len lên bắt đầu đan quần áo, quần áo năm ngoái may cho nhà đều vội may xong lúc mang thai, mùa đông năm nay đều mặc. Hiện tại cô đan là khăn quàng cổ, khăn lông dễ đan, tùy tiện chọn một màu đan tùy ý, đến một ngày là thể đan xong một cái, cô còn dùng len màu đỏ, dày bằng ngón út của lớn để đan một cái áo vest nhỏ cho Triều Huy, đều khen , lúc chuẩn ăn tết sẽ cho Triều Huy mặc.
Ba đàn ông bên ngoài ăn cơm bàn bạc, mãi cho đến 9 giờ hơn mới ăn xong bữa cơm , ba còn uống chút rượu, tửu lượng của dượng Hà , Lục Chinh Năng dìu dượng đến phòng khách ở lầu 3 phòng để ngủ. Nhà của sư phụ Trương ở thị trấn, Lục Chinh Năng tiễn ông đến cửa mới về.
Đống bừa bộn ở lầu một dọn xong, Hà Hạ ở trong phòng lầu hai dỗ cho Triều Huy ngủ. Lục Chinh Năng trở về, cởi áo bông dày , ở trong phòng vệ sinh xả nước ấm rửa sạch tay chân mới phòng.
“Bàn xong ?” Hà Hạ hỏi.
Lục Chinh Năng gật gật đầu, móc từ túi quần một cái biên lai, còn ba chùm chìa khoá của xe vận tải: “Tiền cũng đưa cho đội trưởng , cũng lập chứng từ cho , chìa khóa xe đều đưa cho . Anh lên thành phố, vài đồng ý cùng , vài thì , dượng nhỏ và sư phụ Trương đều là đồng ý, khi sang ba chiếc xe thì bọn họ liền theo .”
“Vậy những khác thì ?”
“Bọn họ đều theo đội trưởng.”
Vân Mộng Hạ Vũ
Hà Hạ "ừm" một tiếng: “Vậy ba chiếc xe của chúng vẫn đậu ở đội vận tải ?” Hà Hạ lập tức nhớ tới chuyện đời nhiều ông chủ vô lương cầm tiền liền mang cả tiền lẫn hàng .
Lục Chinh Năng và Hà Hạ sống chung lâu như , Hà Hạ , liền Hà Hạ đang lo lắng gì, giải thích: “Ừm, sân chỗ đó lớn, mất , tuy đội trưởng đến thành phố, nhưng nhiều việc ăn ở đó còn bắt đầu, cho nên chuyện ăn ở thị trấn vẫn , chuyện lật lọng dám .”
Hà Hạ ừm một tiếng, vẫn là chút yên tâm: “Chờ bọn họ , xe chúng xe đậu ở ?” Ăn tết xong, đội trưởng và bọn họ sẽ đến thành phố .
“Hiện tại sân ở đội vận chuyển đều là thuê nhà nước, tiền thuê còn một năm mới đến kỳ, đội trưởng chuyển cho , để đưa tiền.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ta-nguoc-xuoi-buon-ban-kiem-song/chuong-201.html.]
Hà Hạ ừ một tiếng, cất chuyện trong lòng, rốt cuộc gì nữa.
Lục Chinh Năng vỗ vỗ vai Hà Hạ, an ủi cô: “Yên tâm , trong lòng tính toán.”
Một đêm mơ, sáng sớm hôm chính là 30 tết, bên ngoài mưa nhỏ, mưa một lát, hôm nay liền lạnh hơn, thời tiết như , ăn lẩu trở thành lựa chọn nhất, trong nhà nhiều nguyên liệu thể món ăn, sân thượng lầu 3, Bành Văn Tuệ cũng trồng nhiều rau thơm và hành, Hà Hạ khó tâm huyết dâng trào mà xào một nồi cay đỏ rực nước cốt lẩu, cô dám ăn, đáng thương mà nấu cho một nồi canh cà chua, chua chua ngọt ngọt, cũng coi như khai vị.
Buổi chiều, tiếng pháo liên tục vang lên, tết bắt đầu. Ban đêm Hà Hạ và bà cụ Lục đều đón giao thừa, sáng mùng một cả nhà đều ngủ nguyên buổi sáng, lúc dậy ăn cơm sáng, cả nhà bác gái Liệu liền tới, tay Hầu Tử còn cầm một cái hộp, phòng mở , thì thấy là một bộ mạt chược.
Mạt chược là hoạt động giải trí thống nhất của mỗi cả nước, Hà Hạ chơi mạt chược nghiện, nhưng đột nhiên thấy mạt chược, tay cô vânc là chút ngứa ngáy, Hầu Tử cũng cần thu xếp, chính chạy một chuyến về nhà, cầm một cái bàn gấp tới.
Bác gái Liêu ôm Triều Huy trong n.g.ự.c Hà Hạ qua: “Hạ Hạ, Triều Huy ăn no ?”
“Vừa mới cho ăn, no ạ.” Hà Hạ trả lời.
Bác gái Liêu gật gật đầu: “Vậy cháu qua chơi với bọn Hầu Tử , bác giúp cháu trông con.”
Hầu Tử bên đang gọi Hà Hạ, Hà Hạ cũng thật sự chơi: “Phiền bác gái, lát nếu Triều Huy thì bác gọi cháu nhé.”
“Được, , .”
Hà Hạ đến bên bàn mạt chược, nhà đối diện của Lục Chinh Năng, Hầu Tử và vợ ,Triệu Hiểu Đình, nhà đối diện , Triệu Hiểu Đình tính tình ngay thẳng, khi gả đến đây thường cùng bác gái Liêu sang nhà Hà Hạ chơi, hai .