Cuối tháng , Hà Hạ bảo Lục Chinh Năng đến tỉnh Đông mua về một cái tủ trưng hàng chuyên dụng của mấy cửa hàng thịt kho, hiện tại trời càng lúc càng nóng, món thịt kho bất luận bảo quản như thế nào cũng sẽ  chút mùi thiu,  tủ trưng hàng dùng khí lạnh , món thịt món chay kho xong đều đặt  tủ, cả ngày cũng   hư.
Hà Hạ mới kho món chay xong, Triệu Hiểu Đình liền tới.
Siêu thị nhà cô   ăn , tháng   thuê một   công, hiện tại mỗi ngày cô  chỉ kiểm kê tiền,  nhàn hạ. Đấy kìa, hôm qua còn  duỗi tóc. Cô  cắt mái tóc vốn dĩ dài ngang eo thành ngắn ngang vai, duỗi thành kiểu tóc vô cùng thịnh hành hiện nay, đời  cũng một  thời gian từng lưu hành kiểu tóc xoăn như lông cừu. Cô  còn trang điểm, tô son vô cùng đỏ, mặc một cái váy liền bó sát màu đỏ  hoa lan,  cho dáng  xinh  của cô  lộ  ngoài.
“Chị dâu, em trang điểm thế    ?” Triệu Hiểu Đình mang giày cao gót xoay một vòng  mặt Hà Hạ.
Hà Hạ gật gật đầu: “Thế  quả thật  tệ, nhưng mà em trang điểm như , Hầu Tử nhà em   gì ?”
Nhắc tới Hầu Tử, Triệu Hiểu Đình liền  chút  vui: “Anh    thể vui vẻ, tối hôm qua em  duỗi tóc,   liền lạnh mặt, cả đêm cũng  phản ứng với em.”
“Vậy em mặc như    càng chọc tức   ? Đến lúc đó các   cãi ,   thích hợp ?” Triệu Hiểu Đình và Hầu Tử giống như các cặp vợ chồng trẻ khác, ba ngày hai  cãi , cãi   bao lâu   lành.
Triệu Hiểu Đình cũng là  chút chột , cô  ho khan một tiếng: “Em chỉ là mặc cho chị xem thử, một lát liền .   chị dâu, tiệm bọn em mới lấy về một xấp vải, chị   xem thử ? Màu sắc và hoa văn đặc biệt thanh nhã, còn  lưới nữa, đến lúc đó  thành quần áo mặc khẳng định  mát.”
Hà Hạ quả thật   lâu  mặc quần áo mới,  Triệu Hiểu Đình  như , cô bèn  hứng thú: “Vậy chúng   xem .”
“Đi  .” Hai  từ trong tiệm  , thuận miệng gọi Vương Hải Phương theo.
Vương Hải Phương  trong tiệm cũng nhàm chán nên liền  theo.
Triệu Hiểu Đình  xấp vải  cô   đến   trúng, cất trong nhà kho vẫn luôn  lấy .
Hai chị dâu em chồng Hà Hạ  thấy vải  thích, màu nền là màu be, hoa in  mặt cũng  khoa trương, là từng cành hoa mang hoa màu hồng và lá vô cùng nhỏ.
Hà Hạ và Vương Hải Phương thương lượng, quyết định mua xấp vải .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ta-nguoc-xuoi-buon-ban-kiem-song/chuong-205.html.]
Buổi tối về nhà, Hà Hạ dùng áo sơ mi  thường mặc tháo hết chỉ ,  khi Triều Huy và Lục Chinh Năng ngủ thì thức đêm  một cái áo sơ mi tay dài rộng rãi,   cho Vương Hải Phương một bộ váy  rộng cho thai phụ.
Nghĩ tới tính tình Triệu Hiểu Đình,  và Vương Hải Phương đều , cô   ,  chừng cô   nháo nhào, nên   cho cô  một bộ váy. Thiết kế của váy đều là dựa theo đời  mà , trong nhà  máy may, chỉ cần cắt vải xong, ráp  thì  mất bao lâu.
Làm xong ba món quần áo  là 12 giờ. Hà Hạ   lâu  ngủ trễ thế , cô tắt đèn, ngáp trở về phòng.
Trở  phòng mới phát hiện Triều Huy   tỉnh từ lúc nào, đang  tròn mà mở to mắt.
Hà Hạ   giường, Triều Huy đến vùi  n.g.ự.c cô, Hà Hạ cất quần áo, sờ sờ đầu thằng bé: “Giống heo con quá.”
Vân Mộng Hạ Vũ
Triều Huy ăn đến vui sướng, căn bản  phản ứng  cô.
Hà Hạ vô cùng buồn ngủ,   khi nào liền ngủ mất, Triều Huy ăn uống no nên   ai chơi với ,  nhanh liền tự ngủ mất.
Sáng hôm , Hà Hạ lấy từ tủ quần áo  một cái vái váy carô xanh trắng dài đến đầu gối,  phối với quần áo   xong hôm qua,  khi mặc , tâm trạng Hà Hạ đặc biệt  mà thắt cho  kiểu tóc thật ,  trang điểm lên cho , tô một thỏi son màu đậu đỏ.
Cô sửa soạn xong xuôi bước , cha con Lục Triều Huy   còn trong phòng. Hà Hạ  đến phòng may quần áo tối hôm qua để lấy hai bộ váy.
Lục Chinh Năng ôm Lục Triều Huy ở lầu một chạy chơi khắp phòng, Lục Triều Huy  thích vận động như , đang vui vẻ với Lục Chinh Năng.
Hà Hạ cũng  thường mặc váy, đột nhiên  mặc như  khiến Lục Chinh Năng cực kỳ kinh ngạc: “Hạ Hạ, em ăn mặc như vật  , như minh tinh trong TV .”
Bị Lục Chinh Năng khen như , Hà Hạ  vui    thẹn thùng, cô mắng mà liếc Lục Chinh Năng một cái: “Thường ngày em ăn mặc khó coi ?”
Lục Chinh Năng cảm thấy vợ    lúc nào là ,  lập tức phủ nhận : “Không thể nào, vợ ,  cảm thấy em  khoác túi vải bố cũng .”
“Miệng lưỡi trơn tru.” Hà Hạ    bếp.