Thời tiết càng ngày càng nóng, Hà Hạ liền mò mẫm cách nấu rượu ngọt.
Cách nấu rượu ngọt cũng giống như cách nấu rượu gạo , mang gạo nếp ngâm hai ba tiếng đồng hồ, khi bỏ nồi hấp chín liền bỏ trong cái thau nước dầu phơi khô, lấy men rượu mài thành bột bỏ trong gạo nếp, khuấy đều phơi tản , cuối cùng khoét một lỗ ở giữa và đậy kín để ở bên cạnh lên men một hai ngày là .
Thời tiết nóng nên rượu ngọt lên men đến ngày thứ ba thể ngửi thấy mùi rượu nồng nàn. Lấy món đồ đậy kín , phần lỗ tròn ở giữa tích tụ một ít nước, Hà Hạ nếm thử mùi vị, độ ngọt thích hợp.
Cô dùng muỗng cơm múc hai muỗng lớn rượu ngọt đặt trong cái bình chuyên dùng để đựng nước sạch, thêm nửa ly nước sạch và đường trắng khuấy đều, đó bỏ trong tủ lạnh mát.
Buổi sáng ở bên ngoài trở về nóng nực đổ đầy mồ hôi, những lúc như thế uống một chén nước rượu ngọt mát lạnh khiến con cũng cảm thấy sảng khoái hơn nhiều.
Không chỉ Hà Hạ và Lục Chinh Năng thích uống mà đến Hà Quốc Thụ và ông cụ Hà cũng ngớt lời khen ngợi, cả gia đình Liêu Đại Nương nhà hàng xóm uống qua cũng ở nhà tự lấy, nhà họ năm nay cũng mới mua cái tủ lạnh.
Sau khi An An đủ bảy ngày thì Hà Quốc Thụ liền trở về, ông cụ Hà về mà ở nhà Hà Hạ, sáng nào cũng bế Triều Triều đến thăm An An, đến giờ cơm bế Triều Triều về nhà, buổi trưa nghỉ ngơi một lúc, thức dậy sẽ cùng chăm cháu với bà cụ Lục, sẵn tiện nấu cơm đợi Hà Hạ về.
Ngày tháng cứ thế bình yên trôi qua, mới chớp mắt đến thôi nôi của An An , ngày hôm đó thím Vương cũng đến . Bà ngoại trừ đến một còn dẫn con trai bà Vương Gia Bảo đến. Vương Gia Bảo lớn hơn Hà Hạ hai tuổi, năm Hà Hạ kết hôn thì cũng kết hôn, bây giờ là cha của đứa trẻ hơn hai tuổi . Ở thập niên tám mươi thì đa phần dân đều gầy gò, thì mập mạp, chiều cao hơn một mét sáu nhưng cân nặng cũng trong tám mươi cân.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ta-nguoc-xuoi-buon-ban-kiem-song/chuong-208.html.]
Vương Gia Bảo là đứa con duy nhất của nhà họ Vương, từ nhỏ chiều chuộng, sự chiều chuộng quá đáng như thế, nhân phẩm của khỏi nghĩ cũng , khi Vương Hải Phương thím Vương bán cũng phản ứng gì, cha của Thanh Thanh cũng phản ứng gì, chỉ nổi cơn giận vài lúc nhận căn nhà thị trấn của Vương Hải Phương thôi.
Vương Hải Phương gả thêm nữa càng vui mừng, bởi vì nhà họ Hà luôn quá nổi bật, đến ăn tiệc thôi nôi, hai con họ vui mừng lắm, lì xì cho đứa cháu ngoại Thần An càng ít ỏi đến đáng thương, chỉ hai hào thôi.
Thừa lúc đều đang ăn tiệc thì thím Vương lựa lúc ai liền đến phòng của Vương Hải Phương, khi khóa cửa lãi liền trong phòng Vương Hải Phương chuyện với Vương Hải Phương. Đầu tiên là khen ngợi đứa bé một lúc, bắt đầu kể khổ, cuối cùng khiêu khích mối quan hệ giữa nhà họ Hà và Vương Hải Phương, cuối cùng mới mục đích của bà , mục đích của bà vẫn là căn nhà đó và bảo Vương Hải Phương đưa cho bà chút tiền dưỡng lão.
Đối với những gì bà , Vương Hải Phương một chữ cũng tin, đợi thím Vương tự lẩm bẩm mục đích của thì Vương Hải Phương mới bà châm biếm : “Chẳng từ nhỏ em trai con là chuyện lớn ? Thế nào mà bây giờ đến căn nhà cũng kiếm con nhãi ranh lấy cơ chứ?”
Chuyện nhà thì chỉ , trong thôn đều cô đối xử với cô , nhưng mà chỉ bản Vương Hải Phương thím Vương đối xử với cô chỉ là vẻ bề ngoài mà thôi. Thím Vương đánh cô nhưng tiếng mắng chửi thì bao giờ dứt, thậm chí thời gian lúc nhỏ cô cũng thể ăn no.
Trái ngược với cô , từ nhỏ Vương Gia Bảo cần việc, trong nhà gì ngon gì ho đều thuộc về , cho dù cha ăn thì Vương Gia Bảo cũng ăn.
Vân Mộng Hạ Vũ
Trọng nam khinh nữ cũng là chuyện bình thường ở thời đại , giống như nhà Hà Hạ xem con gái như bảo bối mới đúng là chuyện hiếm thấy.
Vốn dĩ Vương Hải Phương cũng ghét thím Vương cho lắm, nếu những năm cô gả cho Trương Lập Quân cô cũng thầm cho phép Trương Lập Quân lễ tết nhờ mang đồ cho nhà họ Vương. Vương Hải Phương đối với thím Vương thật sự hết hy vọng là khi Trương Lập Quân c.h.ế.t .