Cho dù đến bây giờ Vương Hải Phương cũng cách nào tha thứ cho thím Vương: “Mẹ cần những thứ nữa, căn nhà đó là Lập Quân để cho Thanh Thanh, con quyền can thiệp. Mẹ cần tốn công sức ở chỗ con nữa, nếu như cha và già yếu cử động thì tiền dưỡng lão của cả hai con sẽ đưa thiếu một xu, bây giờ hai vẫn còn khỏe mạnh thì một xu con cũng sẽ đưa cho hai .”
Lời của Vương Hải Phương khiến thím Vương nổi giận đùng đùng, bà dậy chỉ mặt Vương Hải Phương mắng chửi. Vương Hải Phương bà mắng từ nhỏ đến lớn, đối với những lời mắng chửi của bà sớm miễn dịch , bà mắng gì Vương Hải Phương cũng coi như thấy.
Vương Hải Phương mặc kệ hết tất cả nhưng Bành Văn Huệ bên ngoài lén sớm chịu nổi nữa, bà đẩy cửa cãi với thím Vương.
Thím Vương sợ mạnh h.i.ế.p yếu, trong thôn bà cũng dám cãi với Bành Văn Huệ, ở huyện thành là địa bàn của Bành Văn Huệ, ngoại trừ cãi cọ vài câu thì bà cũng dám gì cả. Vương Gia Bảo là đứa con bảo bọc nên còn lo sợ hơn bà , hai con họ lén lén trốn bên ngoài.
Vân Mộng Hạ Vũ
Ngày đại hỉ, mấy kẻ xui xẻo tới loạn, Bành Văn Tuệ cảm thấy xui xẻo, chỉ là thấy Vương Hải Phương chuyên tâm cho con b.ú sữa thì còn suy nghĩ gì nữa. Đây chính là ruột của Vương Hải Phương, khi đứa nhỏ cũng đau khổ.
“Hải Phương , con đừng suy nghĩ nhiều như , con biến thành bộ dáng , chúng cứ coi như bà từng tới .”
Vương Hải Phương gật gật đầu: “Mẹ. Mẹ yên tâm , con để ở trong lòng .”
“Vậy thì , việc bên ngoài còn xong, thu xếp lo liệu , nếu như con mệt thì ngủ một giấc nhé.” Bành Văn Tuệ xong thì ngoài.
Vương Hải Phương cất khóa trường mệnh mà ông cụ Hà cho Thần An , đặt con trai ăn no bên trong giường, nghiêng đứa con trai đang giơ hai tay lên ngủ say, trong lòng tràn ngập dịu dàng, chị và em trai chị tới, nhưng hề kích thích một chút rung động nào ở trong lòng chị cả.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ta-nguoc-xuoi-buon-ban-kiem-song/chuong-209.html.]
Đã sớm chị và em trai chị là hạng gì, hôm nay ngoài chị dự liệu , mà chuyện trong dự liệu, chị sẽ thấy khó chịu.
Sau khi Bành Văn Tuệ , Hà Hoằng Nghĩa cũng tới an ủi Vương Hải Phương. Vương Hải Phương nghĩ, một nhà , nhưng chị từng hai nhà chồng , như cũng .
Ở cữ xong, đưa đứa nhỏ cho Bành Văn Tuệ trông giúp, Vương Hải Phương và Hà Hoằng Nghĩa vẫn luôn cắm đầu xưởng nhỏ, xưởng nhỏ mới bắt đầu việc, tuyển ba bốn , nhưng ba kiểu quần áo thì vẫn dư sức.
Qua lời đề nghị của Hà Hạ, Vương Hải Phương tiến hành một loạt chỉnh sửa trong tiệm bán quần áo, mua ba con ma nơ canh về, mặc quần áo lên con ma nơ canh, Hà Hoằng Nghĩa lên thành phố đặt một cái bảng hiệu xanh xanh đỏ đỏ về treo ở cửa hàng.
Hai Vương Hải Phương thảo luận một phen, cuối cùng quyết định tên tiệm bán quần áo sẽ là Thời trang Hải Nghĩa.
Thời nào cũng thiếu những chạy theo mốt, quần áo mới mang lên là một trẻ tuổi xinh chạy theo mốt tiệm, khi thử quần áo trong tiệm, ít tiền trong tay thì lập tức mua quần áo tại chỗ, còn những ngại đắt thì trả giá một phen với Vương Hải Phương.
Đến tháng chín, trời lạnh , Hà Hạ mấy bộ quần áo thu đông, quần áo thu đông xong, Thời trang Hải Phương cũng đến rộng rãi, bắt đầu những tiểu thương tới đặt hàng của bọn họ.
Cửa hàng quần áo của Hà Hoằng Nghĩa ăn phát đạt, đội vận chuyển của Lục Chinh Năng ăn cũng tệ. Trước đó đội trưởng đội vận chuyển cũng vững gót chân trong thành phố , đơn đặt hàng ở huyện thành cũng giúp gì, nên giao bộ cho Lục Chinh Năng, Lục Chinh Năng hết tới những nơi nhà máy ở xung quanh huyện thành, mang về nhiều đơn đặt hàng. Hà Hạ phát tiền lương cho nhân viên đầu tháng mười, thanh toán tiền xe, tiền xăng, mỗi tháng lãi hơn hai ngàn đồng.
Trong thời đại tiền lương trung bình là ba chục, năm chục, thu nhập hai ngàn là nhiều .
Một tháng tiệm bán đồ kho của Hà Hạ thể kiếm hơn một ngàn. Trừ ăn uống, tiền còn cô đều cất trong ngân hàng. Chỉ là qua thời gian hơn nửa năm, ban đầu mấy Hà Hạ đầu tư hơn hai vạn thì hồi vốn hơn phân nửa . Cứ tiếp tục theo tình thế như thì từ nay về cả nhà cô cũng cần sầu lo vì chuyện tiền nong nữa.