Sau lễ quốc khánh Hầu Tử một chuyến xa nhà, Triệu Hiểu Đình thì chẳng thể công việc gì, dứt khoát theo hàng xóm đánh mạt chược.
Có đôi khi là đánh buổi sáng, đôi khi đánh buổi chiều, lúc sung sức quá còn thể đánh thâu đêm. Đánh mạt chược cũng lớn, một hào, hai hào, lúc thể thua đến năm, sáu đồng, khi vận may thì thể thắng mười đồng. Cô cũng hào phóng, thắng tiền thì sẽ mua đồ tới ăn chung với mấy Hà Hạ.
Cô ngày ngày đánh mạt chược như , bác gái Liêu ý kiến, mỗi ngày khi tới nhà Hà Hạ tán dóc với bà cụ Lục thì cũng đều tới chuyện đôi chút.
Triệu Hiểu Đình ham mê đánh mạt chược, Hà Hạ và Vương Hải Phương cũng khuyên cô , Triệu Hiểu Đình cũng đồng ý, kết quả chỉ chớp mắt , Triệu Hiểu Đình đánh. Dần dần, Triệu Hiểu Đình và mấy Hà Hạ càng ngày càng xa lạ, bình thường cũng gặp cô nữa.
Ngày hôm đó Hà Hạ dậy vô cùng sớm, cô mở cửa nhà , thấy một đàn ông để kiểu đầu undercut, mặc áo sơ mi trắng, quần tây màu xám về với Triệu Hiểu Đình, khi cách nhà Triệu Hiểu Đình một đoạn hai chuyện một lúc lâu thì đàn ông mới , khi mất thì Triệu Hiểu Đình tung tăng tung tẩy vô cùng vui vẻ trở về nhà.
Hà Hạ nhướng mày một cái, cảm thấy chuyện khó xử lý đây.
Đến tiệm, Hà Hạ đang kho thịt, Vương Hải Phương tới cũng gấp gáp mở tiệm, trong tiệm của Hà Hạ, kể chuyện tối hôm qua Triệu Hiểu Đình xem phim cùng với một đàn ông.
Tối hôm qua Vương Hải Phương và Hà Hoằng Nghĩa hiếm khi lãng mạn một , hai nhân lúc rạp phim đóng cửa xem phim, đến khi hết phim, Vương Hải Phương và Hà Hoằng Nghĩa ngoài, lúc mới phát hiện Triệu Hiểu Đình cũng ở đây, bên cạnh còn một đàn ông khác cùng.
“Có đàn ông đó mặc áo sơ mi trắng, quần tây màu xám, còn chải kiểu tóc undercut ?” Hà Hạ hỏi Vương Hải Phương.
Vương Hải Phương lập tức sửng sốt: “ , thế, em ?”
Hà Hạ lắc lắc đầu: “Em thì quen kiểu gì . Sáng sớm hôm nay em dậy sớm, thấy đàn ông đó đưa cô về.”
Mọi đều là trưởng thành, Vương Hải Phương Hà Hạ Triệu Hiểu Đình một đàn ông đưa về là suy nghĩ lệch lạc : “Có nên chuyện cho bà cụ Lục ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ta-nguoc-xuoi-buon-ban-kiem-song/chuong-210.html.]
Bà cụ Lục trông con giúp Vương Hải Phương mấy tháng, khi trông Thanh Thanh cũng tận tâm tận lực, đối với bác gái Liêu, Vương Hải Phương tôn kính từ tận đáy lòng, bây giờ Triệu Hiểu Đình loại chuyện , sắc mặt Vương Hải Phương cũng lắm.
Hà Hạ nghĩ nghĩ: “Trước tiên đừng vội, như , khi tan chúng tới chỗ cô thường xuyên đánh mạt chược hỏi xem tối hôm qua Hiểu Đình đánh mạt chược cùng bọn họ bàn tiếp.”
Vương Hải Phương cảm thấy cũng đạo lý, còn lên tiếng thì lo lắng yên tới mua đồ kho.
Vân Mộng Hạ Vũ
Hà Hạ cân món chị mua cho chị , đáp lời cô : “Chị Bạch, tối hôm qua đánh mạt chược thắng tiền ?”
Chồng chị Bạch đang công tác trong chính phủ, bản cũng một công việc vô cùng nhàn hạ, trong tay thiếu tiền, hoạt động duy nhất giờ việc chính là đánh mạt chược. Nghe Hà Hạ hỏi như , chị khoát khoát tay: “Người nhà chị tới, tối hôm qua rảnh mà ngoài đánh, nào thắng tiền gì chứ.”
Hà Hạ và Vương Hải Phương đối mặt một cái: “Vậy tối hôm qua mấy chị ai đánh mạt chược thâu đêm ?”
“Cũng chỉ mấy thể đánh mạt chược thâu đêm như , chị đánh , nào còn đủ mà đánh chứ. Ai yo, trong nhà chị vẫn còn chờ món kho để dọn cơm đây, nhiều lời với các em nữa, chúng trò chuyện tiếp.”
Chị Bạch đưa tiền, cầm thức ăn vội vã về nhà.
Hà Hạ và Vương Hải Phương gì một lúc lâu: “Chị Hải Phương, em cảm thấy chuyện chúng cứ từ từ , chờ Hầu Tử về hẵng .”
Vương Hải Phương ừ một tiếng. Trong tiệm của chị tới mua quần áo, chị liền về tiệm.
Buổi chiều, hơn ba giờ, Triệu Hiểu Đình tới siêu thị một chuyến, nhanh , chào hỏi mấy Hà Hạ.
Sau khi cô , Hà Hạ trong tiệm của cô , Hầu Tử tuyển tên là Lý Yến, là một phụ nữ tinh thần trách nhiệm, kết hôn, bây giờ ba mươi tám tuổi, mấy Hà Hạ đều gọi chị là chị Lý.
“Chị Lý, mới Hiểu Đình tới ?”