Bành Văn Tuệ biết con cả làm tiền, giờ chúng nó muốn xây nhà, Bành Văn Tuệ và Hà Thụ Quốc vô cùng ủng hộ.
Mọi người đón Tết năm nay ở thị trấn. Hà Hoằng Siêu cũng lên đây. Hơn hẳn năm ngoái, năm nay Hà Hoằng Siêu đã trưởng thành hơn rất nhiều, khi làm ăn kinh doanh con người cũng trở nên chững chạc khôn khéo hơn. Tính tính, nó cũng đã hai mươi tuổi rồi, cũng nên có đối tượng rồi. Một năm này Bành Văn Tuệ ở nhà nên quản cậu được, ông cụ Hà và Hà Thụ Quốc lại càng thèm để ý.
Vất vả lắm mới có một buổi đoàn viên cả nhà, Bành Văn Tuệ nhịn được nữa nhắc đến chuyện đó. Hà Hoằng Siêu nổi nữa thế là ôm cháu trai ngoài chơi.
Triều Triều rất thích ngoài mạo hiểm với cậu nhỏ, bây giờ chỉ cần mở mắt là sẽ tìm Hà Hoằng Siêu chơi, Trương Thanh Thanh cũng rất thích người chú nhỏ này, vì vậy, trong suốt dịp Tết, Hà Hoằng Siêu liền trở thành trùm của mấy đứa nhỏ.
Sau khi Bành Văn Tuệ nhắc đến chuyện Hà Hoằng Siêu, Hà Hoằng Siêu liền dắt mấy đứa nhỏ ngoài chơi, Bành Văn tuệ nhịn được oán trách với Hà Hạ: "Con xem , đã lớn vậy rồi, còn có thể chơi cùng được với mấy đứa nhỏ, cứ như là lớn vậy."
Bà cụ Lục nhìn thấy, nhưng năm nay bà ấy lại vô cùng thoải mái, lắng tiếng hét phấn kích chói tai của Hà Hoằng Siêu và Triều Triều bên ngoài, bà cười nói: "Đúng vậy nhưng như vậy mới tốt chứ, có ý chí phấn đấu."
Vân Mộng Hạ Vũ
Trước khi Hà Hoằng Siêu đến thị trấn, Bành Văn Tuệ lẩm bẩm tên cậu hết năm ngày một tuần, bây giờ mới ở chung mấy ngày Tết, Bành Văn Tuệ đã nhìn Hà Hoằng Siêu vừa mắt: "Bác à, tốt cái gì mà tốt chứ, đã hai mươi tuổi rồi, nếu sớm mấy năm thì bây giờ nó đã làm cha rồi."
Bành Văn Tuệ lấy Hà Thụ Quốc khi Hà Thụ Quốc cũng hai mươi tuổi, đến hai tháng khi lấy Hà Thụ Quốc, bà đã mang thau, sống được chứ thôi đứa trẻ đó năm nay cũng đã hai mươi bảy hai mươi ́m tuổi rồi.
Bà cụ Lục lấy ông cụ Lục khi ông cụ Lục cũng mới hai mươi tuổi, bà ấy cười nói với Bành Văn Tuệ: "Thời đại giống , bây giờ thịnh hành sinh muộn đẻ muộn mà. Cháu xem chúng khi đó, có rất nhiều người kết hôn sớm, có thai cũng sớm, sinh nhưng nuôi sống được cũng nhiều. Sau này lại có rất nhiều người hai mươi ba hai mươi bốn tuổi mới kết hôn sinh con, đứa trẻ y hệt những con bê con ́, cơ thể rất khỏe khoắn. Suy nghĩ của người bây giờ giống với chúng khi đó."
Bà cụ Lục nói vậy Bành Văn Tuệ đồng ý, bà nhìn thoáng ngoài cửa, Hà Hoằng Siêu đang dắt cháu trai cháu gái chơi bắn pháo hoa bên ngoài, khi pháo nổ, cậu kéo tay hai đứa nhỏ bỏ chạy, chờ pháo bắn lên trời, ba người hét chói tai cười ha ha, rất là hài lòng.
Bành Văn Tuệ cười lắc đầu: "Mặc kệ nó, con cháu tự có phúc của con cháu."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ta-nguoc-xuoi-buon-ban-kiem-song/chuong-217.html.]
"Vậy thì được rồi."
Mọi người cùng đón đêm 30 Tết ̣i nhà của Hà Hạ, từ sáng sớm, bốn người nhà cô Hà đã đến, dượng Hà cõng bà cụ Vương, cô Hà và Vương Ngọc Bằng xách gà vịt cá thịt muối, Hà Hoằng Nghĩa và Vương Hải Phương cũng dắt con đến từ sớm, cũng xách theo ít đồ trong tay.
Nhà Hà Hạ cũng chuẩn bị rất nhiều đồ Tết, mấy người đàn ông ngồi giết gà dưới vòi nước trong sân, mấy người phụ nữ Hà Hạ thì ở trong bếp nấu ăn. Đến hơn một giờ, tất cả các món được hoàn tất xong xuôi.
Trước khi ăn cơm, Hầu Tử đến tặng mấy món nhà mình nấu.
Bành Văn Tuệ nhận rồi múc mấy món nhà mình nấu hôm nay cho Hầu Tử mang về.
Hầu Tử về đến nhà ngồi xuống bàn ăn, hai mẹ con im lặng ăn cơm trong âm thanh rộn ̀ng hai nhà hai bên.
Ăn được một nửa, Hầu Tử nói với bác gái Liêu: "Mẹ, qua năm mẹ tìm đối tượng giúp con nhé, tìm một người trầm tĩnh ạ."
Hầu Tử nói điều đó với giọng bình thản, vẻ mặt cũng rất bình tĩnh. Sống chung với Triệu Hiểu Đình đến một năm đã hủy mơ ước của Hầu Tử đối với hôn nhân, bây giờ đối với Hầu Tử, lấy vợ sinh con càng giống như chỉ để hoàn thành nhiệm vụ nối dõi tông đường.
Bác gái Liêu gật đầu, thấy Hầu Tử như vậy, bà ấy cũng đau lòng. Trước khi sống chung với Triệu Hiểu Đình, Hầu Tử vừa có chút kháng cự vừa có chút ước ao. Triệu Hiểu Đình đã hoàn toàn hủy hoại con trai bà ấy. Lại lần nữa tìm đối tượng cho Hầu Tử, nhân phẩm quan trọng hơn bất cứ điều gì.
Bữa cơm tất niên cứ thế trôi qua.
Mùng một, cả nhà Hà Hạ kéo sang nhà bác gái Liêu chúc Tết, trong cảnh náo nhiệt thế này, bác gái Liêu cực kỳ vui vẻ, Triều Triều vừa đến là ôm nó vào lòng, tay còn nắm tay Trương Thanh Thanh buông.
Buổi sáng chúc Tết hết họ hàng, buổi chiều mấy người bác gái Liêu cũng đến nhà Hà Hạ, bàn chơi mạt chược năm ngoái lại được dọn , đám trẻ chơi mạt chược một bên, mấy người già cũng ngồi , họ tìm một cái bàn lớn chơi bài với . Buổi tối bọn họ cũng về nhà, dứt khoát bưng cơm đến ăn cùng .