Trọng Sinh, Ta Ngược Xuôi Buôn Bán Kiếm Sống - Chương 226

Cập nhật lúc: 2025-08-27 22:49:17
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lục Chinh Năng cũng cẩn thận suy nghĩ chuyện : “Em đúng, cũng nghĩ đến vấn đề mày . Lần tới thành phố, đặc biệt dạo quanh thành phố hai vòng, nơi đó một cái chợ vô cùng lớn, ngoại trừ bán thức ăn thì còn bán cả quần áo, bán kim khí. Hơn nữa trong thành phố cũng phát triển hơn huyện thành chúng nhiều, bao nhiêu chỗ đất trống đều dùng để xây nhà. Xây nhà nhiều lên thì chắc chắn sẽ dùng tới những vật liệu như xi măng, cốt thép. Anh còn đặc biệt tìm mấy cửa hàng vật liệu xây dựng, chuyện với bọn họ, hàng hóa của bọn họ đều nhà máy trực tiếp giao hàng cho bọn họ, chi phí giao hàng do bọn họ bỏ . Thời gian dài, tiền bọn họ chi trả khi lên tới trăm, ngàn đồng.”

“Anh hỏi thăm , công xưởng vật liệu xây dựng của bọn họ đều ở Chiết Giang, hàng ở trong cùng một nhà máy, giao hàng cũng đều là nhà máy giao, cách khác, nếu như bọn họ mua nhiều thêm mấy thứ thì tiền vận chuyện sẽ thêm hai ngàn, bọn họ vật liệu xây dựng thì cũng lãi, nhưng nếu cứ như thì bọn họ cũng sẽ lỗ vốn. Anh tính , nếu như chúng thể giành đơn đặt hàng của những ông chủ bán vật liệu xây dựng , từ tỉnh chúng tới Chiết Giang, dọc đường chúng thể tới nhiều nhà máy vận chuyển hàng hóa về cho bọn họ, chúng chỉ lấy một ngàn, nhất định bọn họ sẽ đồng ý.”

Hà Hạ bản báo cáo tài vụ của đội vận chuyển một, hai năm nay, nhanh chóng tính toán tiền xăng dầu, chi phí vận chuyển, tiền ăn, tiền ngủ nghỉ, tiền lương thanh toán cho nhân viên ở trong đầu, khi trừ vì các cô vẫn lãi. Vì cũng gì nữa.

Lục Chinh Năng : “Các nhà máy sản xuất vật liệu xây dựng gửi nhiều đồ tới nơi của chúng , trừ thành phố của chúng , thành phố bên cạnh cũng nhiều nhà khác, nếu như chúng nhận hết những đơn đặt hàng , đội vận chuyển của chúng thành hết những đơn đặt hàng thì chẳng cần lo ăn uống .”

Vân Mộng Hạ Vũ

“Vậy xem mà , em hết.”

Lục Chinh Năng hôn Hà Hạ một cái.

Hà Hạ tắt đèn , Lục Chinh Năng : “Hôm nay về, bà nội tìm chuyện, hỏi chúng định sinh một đứa nữa , bây giờ nhà chúng chỉ một Triều Triều, bất luận là sinh con trai con gái đều , lớn lên hai đứa bé cũng thể bạn với .”

Sau khi sinh Triều Triều, mỗi vợ chồng hai chuyện vợ chồng cũng đều tránh thai. Bởi vì hai đều bận rộn nên cả hai đều nghĩ tới chuyện mang thai , bây giờ Triều Triều cũng sắp ba tuổi , sinh thêm một đứa nữa cũng .

Bây giờ kế hoạch hóa gia đình nghiêm khắc, nhưng với tài sản của nhà Hà Hạ bây giờ thì cũng lấy phí sinh vượt kế hoạch .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ta-nguoc-xuoi-buon-ban-kiem-song/chuong-226.html.]

Cô cẩn thận suy tư trong chốc lát: “Bây giờ sinh đứa thứ hai cũng , dù về chúng chỉ cần dùng biện pháp tránh thai nữa, chúng cứ thuận theo tự nhiên .”

Nghe thấy cần dùng biện pháp tránh thai nữa, Lục Chinh Năng kích động vô cùng.

Không đàn ông nào khi chuyện thích với vợ lớp cao su ngăn cản cả!

Nói là thuận theo tự nhiên nhưng mãi đến khi Triều Triều sinh nhật ba tuổi, Hà Hạ vẫn có bầu.

Qua hết sinh nhật của Triều Triều là hết năm, sang năm cũng chính là năm 1987. Hà Hạ vẫn nhớ rõ ̀ng, kiếp trước bà cụ Lục mất vào năm này, vì vậy từ khi qua năm, Hà Hạ liền đặc biệt quan tâm sức khỏe của bà cụ Lục. Mà sức khỏe của bà cụ Lục cũng ngày một sa sút. Tối nay Hà Hạ tỉnh dậy uống nước, nhớ đến bà cụ Lục thì xuống giường qua xem bà ấy, đến phòng bà, kêu bà mấy tiếng bà ấy đáp, Hà Hạ mới đến bên giường bà ấy đưa tay sờ trán bà ấy thử, trán bà ấy nóng ran.

Hà Hạ hoảng sợ lập tức mau chóng chạy lên lầu hai gọi Lục Chinh Năng dậy.

Lục Chinh Năng cũng bị chuyện này dọa sợ, thế là cũng nhanh nhanh chạy xuống lầu đưa bà cụ Lục bệnh viện, Hà Hạ cũng lo lắng cho bà ấy nên lên bế Triều Triều theo.

Nửa cuối năm 1986, nhà của Hà Hoằng Nghĩa đã xây xong, ông cụ Hà đến đó ở lại nên bây giờ xảy chuyện vào ban đêm, chẳng có ai trông nom Triều Triều cả. Nhà bác gái Liêu cũng ai ở nhà.

Triều Triều bị xóc nảy mà tỉnh dậy. Lúc này đang là nửa đêm, nơi nơi đều tối thui, Triều Triều sợ hãi: "Mẹ, chúng vậy ạ?"

Triều Triều hơn ba tuổi đã có thể nói chuyện rõ ̀ng: "Bà cố của con bị bệnh, mẹ dẫn con đến xem bà cố thế nào."

Loading...