Trọng Sinh, Ta Ngược Xuôi Buôn Bán Kiếm Sống - Chương 228

Cập nhật lúc: 2025-08-27 22:49:19
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Cháu sẽ để bà đợi lâu ạ." Triều Triều nghiêm trang hứa hẹn. Mọi người cậu bé nói kiểu người lớn như vậy thì đều nở nụ cười.

Ban đêm ở bệnh viện có nhiều điều dưỡng trực ban lắm, Lục Chinh Năng tìm đến mấy điều dưỡng nói với họ xong thì bế Triều Triều nắm tay Hà Hạ về.

Về đến nhà Lục Chinh Năng cũng vào, thấy hai mẹ con vào nhà bật đèn sáng rồi lại bệnh viện luôn. Hà Hạ ở nhà bế Triều Triều ngủ, vừa nằm xuống chiếc giường quen thuộc thì tinh thần nó còn vững vàng như lúc nãy nữa mà nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.

Lục Chinh Năng ở nhà, Hà Hạ được, mơ mơ màng màng rồi lại mở mắt nhìn nhìn, khi mở mắt lần nữa thì đã năm giờ sáng.

Hà Hạ ngủ nữa mà xuống bếp mục một chén gạo từ trong chậu , vo gạo rồi cho vào nồi, đó đổ nước vào đun, đun đến sôi thì chuyển lửa nhỏ đun từ từ, cô lấy một nắm củ cải khô đã làm mùa đông năm ngoái ngâm, đợi đến khi cháo trong nồi chín rồi thì củ cải ngâm cũng đã nở .

Dầu trong chảo nóng lên, cho một ít gừng vào xào cho thơm rồi bỏ củ cải đã ́o nước vào xào, thêm đường muối gia vị vào cho vừa ăn. Bởi vì nấu cho bà cụ Lục ăn nên Hà Hạ bỏ ớt, mặc dù vậy, củ cải xào cũng đã rất ngon rồi.

Sáu giờ rưỡi trời đã sáng trưng, Hà Hạ cho chút muối vào nồi cháo, rồi múc cháo cho vào cặp lồng, củ cải xào cũng cho vào ̃a rau. Cô lên lầu, Triều Triều vẫn còn ngủ say. Hà Hạ gọi cậu bé dậy mà sang nhà Hà Hoằng Nghĩa gọi ông cụ Hà đến trông nó.

Khi Hà Hạ đến bệnh viện, Lục Chinh Năng đang ngủ giường cho người nhà, bà cụ Lục ngủ ít nên đã tỉnh lại. Bà ấy quen ở bệnh viện huyện lắm, điều dưỡng ca sáng sớm vội vội vàng vàng bận rộn, cháu bà lại trông nom bà ấy suốt đêm nên bà ấy muốn gọi nó dậy, vì thế Hà Hạ đến rất đúng lúc: "Hà Hạ, mau đưa bà đến nhà vệ sinh."

Hà Hạ vội vàng để đồ xuống rồi ngồi xổm xuống mang giày vào bà cụ Lục: "Bà nội chậm thôi ạ."

"Ây da, được rồi."

Hà Hạ đỡ bà cụ Lục đến nhà vệ sinh, rửa tay xong về Lục Chinh Năng vẫn còn đang ngủ, Hà Hạ múc một chén cháo hoa, gắp thêm một đũa củ cải khô cho bà cụ Lục: "Bà mau ăn ạ, sáng nay cháu nấu cháo cả dầu cháo."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ta-nguoc-xuoi-buon-ban-kiem-song/chuong-228.html.]

Cháo nóng hổi đúng lúc ăn ngon, bà cụ Lục đã hạ sốt, đúng lúc đang khát nước, ăn chút cháo nhạt ít muối vừa giải khát, húp vài hớp cháo lại gắp một miếng củ cải khô: "Củ cải khô ngon quá."

Bây giờ cuộc sống của mọi người đều rất tốt, nên cũng ít ai ăn món củ cải khô này, mùa đông năm làm bốn năm cân, mãi đến mùa thu năm ngoái làm thêm một mẻ nữa mà vẫn ăn xong.

Trước đây khi mọi người còn ̀o, củ cải khô là một món nhất ̣nh phải ăn vào mùa đông, người đã từng ăn nhìn thấy sẽ muốn ăn nữa. Đã lâu ăn giờ ăn lại một bữa lại cảm thấy ăn rất ngon.

Hà Hạ vui vẻ: "Dạ đúng rồi, ngon lắm ạ, cháu xào xong nếm thử, vị ngon vô cùng."

Bà cụ Lục ăn hết hai chén cháo. Hà Hạ nhìn bà ấy ăn, trong lòng thở phào một , có thể ăn cho thấy bà ấy sắp khỏe lại rồi.

Khi hai bà cháu đang nói chuyện thì Lục Chinh Năng tỉnh dậy. Cháo trong cặp lồng vẫn còn dư lại hơn phân nửa, củ cải xào còn dư lại một ít, Lục Chinh Năng đến đũa cũng dùng, cho hết củ cải xào vào cặp lồng rồi bưng cặp lồng lên húp cháo sồn sột.

Lục Chinh Năng bỏ cặp lồng xuống, lau lau miệng rồi nói với Hà Hạ: "Hạ Hạ, buổi trưa lại xào củ cải khô ăn tiếp , cho thêm ít thịt nữa."

Vân Mộng Hạ Vũ

Lục Chinh Năng cảm thấy thịt vui.

Cũng chẳng phải món gì khó, Hà Hạ gật đầu: "Được."

Hà Hạ dọn dẹp cặp lồng chén đũa đem rửa, còn Lục Chinh Năng đưa bà cụ Lục đến gặp bác sĩ kiểm tra sức khỏe toàn diện. Bà cụ Lục đã hạ sốt, bà ấy muốn về nhà, nhưng vì để cơ thể bà khỏe hẳn, Lục Chinh Năng và Hà Hạ chịu, khuyên bà ấy ở lại bệnh viện, ít nhận phải xác nhận lại hôm nay bà ấy sẽ lên cơn sốt nữa mới cho bà ấy về.

Một mình bà cụ Lục nói lại hai người nên bà ấy thể làm gì khác hơn là ở lại bệnh viện.

Bà cụ Lục thật sự rất buồn chán, đúng lúc cũng có một bà cụ buồn chán đến phòng bệnh này, thế là bà cụ Lục và bà ấy ́m chuyện với . Không chỉ như vậy, bà ấy còn dẫn bà cụ Lục làm quen với những bà cụ khác đang nằm viện, bà cụ Lục nói chuyện phiếm với họ, còn buồn chán nữa.

Loading...