Bây giờ mấy vạn tiền nhỏ, những khu biệt thự xây xong một tháng thể bán hai đơn alf tệ , mà mới đầu tháng bọn họ bán một đơn hàng lớn , tâm trạng chủ quản , đặc biệt khích lệ Tiểu Triệu.
Chuyện đầu tiên khi vợ chồng Hà Hạ nhận nhà chính là đổi hàng rào sắt và khóa cửa, quen, khóa cũng là khóa an nhất ở thời .
Trở về từ thành phố cũng muộn, quán thịt bên ngoài đóng cửa.
Hà Hạ tiệm đồ kho lấy một miếng thịt bán hết về. Đi ngang qua sân, thấy rau bí đang non nên bấm một ít rau bí về nhà.
Duôi cẳng rau bí, vò lá rau, cho chút tỏi, ít dầu, muối xào lên, mùi vị vô cùng tuyệt vời.
Cắt thịt kho thành khúc cho nồi xào đến khi mỡ, cho ớt, tỏi thái lát xào, cắt một đĩa đồ chua, nấu một bát canh trứng gà, là cơm tối nhà bọn họ giải quyết.
Trên bàn cơm, Lục Chinh Năng cảm thấy trong miệng mùi vị gì cả: “Hạ Hạ, ngày mai chúng trở về thôn Vạn An một chuyến .”
Vân Mộng Hạ Vũ
Hà Hạ lau miệng cho Triều Triều đang ăn mặt đầy dầu mỡ: “Trở về gì?”
“Trở về bắt tôm hùm đất. Anh ăn tôm hùm đất cay tê.”
Không tới mùi vị thì , nhưng Hà Hạ cũng ăn: “Được, ngày mai chúng sẽ ngay.”
Sau bữa cơm tối Hà Hạ đến nhà Hà Hoằng Nghĩa hỏi Bành Văn Tuệ về cùng , dĩ nhiên là Bành Văn Tuệ sẽ về, Hà Thụ Quốc vẫn luôn ở trong thôn, mỗi tuần Hà Thụ Quốc đều lên huyện thành thăm bọn họ một , nhưng Bành Văn Tuệ vẫn nhớ ông. Ông cụ Hà tôm hùm đất thì ông cũng ăn, vì thêm một .
Năm nay Trương Thanh Thanh năm nay hơn năm tuổi, đang học ở lớp Dục Hồng, khi mấy Hà Hạ đang chuyện, Trương Thanh Thanh cũng dạy Thần An thơ cổ, Thần An mất kiên nhẫn, qua loa lấy lệ, Trương Thanh Thanh hề chút cảm giác thành tựu khi cô giáo nhỏ, dẩu mỏ lên vui.
Triều Triều tò mò về thơ cổ trong miệng Trương Thanh Thanh, vì tiến tới, so với Thần An đến còn sõi thì dĩ nhiên là Triều Triều là đối tượng dạy dễ hơn , một dạy nghiêm túc, một chăm chỉ học.
Bài thơ cổ Trương Thanh Thanh học ở lớp Dục Hồng là bài Ngỗng Ngỗng Ngỗng, vì nhất thời cả nhà đều tràn ngập tiếng ngỗng ngỗng ngỗng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ta-nguoc-xuoi-buon-ban-kiem-song/chuong-234.html.]
Vương Hải Phương ba đứa nhỏ chơi chung hòa hợp như , giữa mi tâm đều là ý .
Sáng sớm hôm , cả nhà cùng đến nhà ga đón xe về.
Xuống xe ở nhà ga trấn , Hà Hạ dắt hai đứa nhỏ về phía trước. Hà Chí Siêu đang ngủ gà ngủ gật, Triều Triều rất nhớ mong người cậu này của thằng thế là nó phóng như tên lửa tìm cậu.
Hà Chí Siêu chợt nhìn thấy Triều Triều bé nhỏ thì vui cực kỳ, cậu giang một tay ôm chầm lấy Triều Triều, một tay với lấy cái bánh bao ngô trong lồng hấp chia hai nửa cho hai đứa. Hai đứa nhận lấy vừa ăn vừa đùa giỡn.
"Mẹ, chị, hai người lại về thế?"
Ban đầu Hà Hạ kí hợp đồng với nhà ga ba năm, vốn dĩ năm ngoái đã hết hạn rồi, Hà Hoằng Siêu kinh doanh ở đây lại rất tốt, mỗi tháng cũng kiếm được ít tiền, vì vậy kí hợp đồng thêm một năm tiếp theo, tháng mười năm nay sẽ hết hạn.
Hà Hoằng Siêu cũng ở trấn nữa, cậu cũng như Hà Hạ lúc trước, mỗi sáng dậy sớm mở cửa, buổi chiều bán xong dọn quầy vào về. Khi đến vụ xuân thu bận rộn thì cậu sẽ bán, ở nhà thu hoạch vụ mùa với Hà Thụ Quốc.
So với trước , cậu đã trưởng thành hơn rất nhiều.
"Anh rể em muốn ăn tôm hùm, bọn chị về bắt mấy con, mẹ và an tâm ông nội nên về thăm ông một chút."
Hà Hạ còn dứt lời, Hà Hoằng Siêu vừa cô nói xong thì thèm chảy nước miếng: "Ôi, vậy mà cũng để mọi người về một chuyến . Anh rể muốn ăn tôm hùm thì chị gọi về cho em nói một tiếng, em bắt mấy con đem đến cho chị được à, tiện hơn nhiều ấy chứ."
Hà Hạ đáp, Bành Văn Tuệ đang kéo Triều Triều chạy nhảy lộn xộn đến, vứt cái bánh bao nát bấy trong tay nó dã nói: "Cũng lâu rồi mẹ về, yên tâm cha con nên mẹ về thăm ông ấy chút."
Bành Văn Tuệ nói vậy Hà Hoằng Siêu hiểu ngay. Quan hệ giữa cha mẹ cậu rất tốt, Bành Văn Tuệ lên thị trấn, Hà Thụ Quốc ở nhà nhớ bà ấy biết bao nhiêu lần? Mà mỗi lần cha cậu nhớ mẹ cậu thì đều phải nói cho cậu . Và trọng tâm của chủ đề đó luôn là bảo cậu tìm đối tượng.
Không hổ Bành Văn Tuệ và Hà Thụ Quốc là vợ chồng, khi nói xong, bà cũng chợt nhớ đến chuyện Hà Hoằng Siêu vẫn còn có đối tượng.
"Hoằng Siêu à, lần trước mẹ về, bác gái của con nói nhà bác ấy bên có một cô bé mười bảy tuổi, nhìn cũng được, con người cũng hiếu thảo, con có muốn đến gặp thử ?"